Mục lục
[Dịch] Chấp Chưởng Thần Quyền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 567: Ai dám động đến? (Hạ)

- Ha ha ha. . . Không ngờ ngươi lại cảm thấy tức giận cho những người phàm tục này, trời ạ, ngươi lại có thể tức giận vì đám kiến hôi đó sao.

Lưu Tuyết Doanh lơ lửng trên bầu trời phát ra một tràng cười khanh khách, chỉ nghe nàng nói:

- Ngươi cho rằng lần trước ngươi đánh chết ba mươi sáu tên Huyết Vệ là có bản lãnh sao? Ngươi biết tại sao bọn họ bị kêu là Huyết Vệ không?

Không đợi Diệp Dương Thành mở miệng, Lưu Tuyết Doanh tự cho là đã nắm giữ toàn cục đã mở miệng nói:

- Bởi vì lực lượng của bọn họ đến từ máu, lần trước ngươi đánh chết Huyết Vệ trên biển, căn bản không phát huy ra một phần tư lực lượng của bọn họ. . . Ha ha ha. . . Ta cho ngươi thử một chút, Huyết Vệ phát huy ra hai phần ba thực lực, rút cuộc cường đại đến cỡ nào.

- Gào. . .

Tựa hồ đáp lại lời của Lưu Tuyết Doanh, những nam tử hắc y dẫn động số bom chôn dấu dưới mặt đất, lần lượt phát ra một trận gào thét trầm thấp, tiếp theo, da, móng tay, ánh mắt, đầu tóc của bọn hắn. . . đều biến thành màu tinh hồng.

Cả quá trình biến thân nhanh đến kinh người, từ khi bọn họ phát ra tiếng gào thét đến hoàn thành biến thân, chỉ dùng không tới năm giây, tính mạng của chín mươi tư vạn dân bản địa đảo Okinawa, lại trở thành nguồn suối cho bọn họ thu hoạch lực lượng.

Nữ nhân Lưu Tuyết Doanh. . . vì nhận được miếng thần cách loại kém, lại dùng bom giết chết chín mươi tư vạn người vô tội.

Trong lòng Diệp Dương Thành nổi lên cảm xúc khó có thể nói nên lời. . .

Hắn theo bản năng lè lưỡi liếm đôi môi khô khốc của mình, trong cổ họng phát ra một tiếng hô trầm thấp:

- Các ngươi, cũng nên đi chết đi.

- Ha ha ha. . . người phải chết, chính là ngươi.

Lưu Tuyết Doanh tự tin đã nắm đại cục trong tay, căn bản không thèm để ý Diệp Dương Thành có phải đã tiến vào trạng thái bạo tẩu hay không, nhất là trong quá trình truy đuổi lúc trước, Diệp Dương Thành lại không sử dụng thủ đoạn trên biển lần trước, điều này làm cho Lưu Tuyết Doanh tựa hồ khẳng định, Diệp Dương Thành bị thương, tuyệt đối còn chưa hoàn toàn khôi phục, nếu không, tại sao hắn lại không thi triển?

Khẳng định điều này, Lưu Tuyết Doanh cũng không còn bất kỳ áp lực nào nữa, hai mắt đầy máu nhìn Diệp Dương Thành, cũng chỉ phát ra một trận cười như tiếng chuông, nhưng tiếng cười kia truyền đến trong tai Diệp Dương Thành, cũng làm cho người ta giận sôi.

- Rống.

Diệp Dương Thành ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gầm giận dữ, giơ tay lên trời, trên bầu trời sấm sét vang dội.

Lúc trước, hắn không muốn điều động nguyên tố thiên địa, chính là vì không muốn xúc phạm tới những người dân bản địa đảo Okinawa bị binh lính đội tự vệ Nhật Bản xua đuổi lại một chỗ, nhưng hiện tại, hắn đã không còn bất kỳ cố kỵ nào nữa, những dân thường khiến hắn có chút kiêng kỵ đã bị Lưu Tuyết Doanh tàn nhẫn giết chết rồi, như vậy. . .

- Ngươi đi chết đi.

Trong lòng bàn tay trái mạnh mẽ sáng lên một đạo ánh sáng màu xám bạc, trên bầu trời vốn giăng đầy tầng mây, trong nháy mắt truyền ra trận trận tiếng sấm.

Nhìn cảnh tượng lật đổ tất cả suy đoán của mình, Lưu Tuyết Doanh đầu tiên là sửng sốt, sau đó giơ tay chỉ vào Diệp Dương Thành, quát mắng:

- Mau giết hắn cho ta.

- Ai dám động đến?

Cùng lúc đó, đám người Triệu Dong Dong đang âm thầm ẩn náu lần lượt hiện ra thân hình trên không trung, mười người vững vàng che chắn xung quanh Diệp Dương Thành.

Nhìn thấy đám người Triệu Dong Dong xuất hiện, nụ cười trên mặt Lưu Tuyết Doanh lập tức biến mất, lạnh lùng hạ lệnh:

- Giết.

- Gào.

Hơn tám mươi tên Huyết Vệ đã hoàn thành biến thân, nhận được mệnh lệnh của Lưu Tuyết Doanh, lập tức phóng lên cao hơn tám mươi thước, thân ảnh màu hồng sắc, nhào thẳng tới hướng Diệp Dương Thành.

Đối mặt với hơn tám mươi tên Huyết Vệ đồng loạt xông đến, sắc mặt đám người Triệu Dong Dong đều ngưng trọng, mỗi người điều động bản lĩnh xuất chúng của mình, chuẩn bị triển khai công kích với tám mươi tên Huyết Vệ.

Cũng chính vào lúc này, Diệp Dương Thành bị đám người Triệu Dong Dong che chắn ở giữa bất chợt động đậy, thanh âm trầm thấp giống như sấm sét nổ vang bên tai mọi người.

- Hôm nay, ta chính là đại biểu cho thiên đạo, tru diệt bọn cẩu tặc các ngươi. Dong Dong, các ngươi lui ra.

- Vâng, chủ nhân.

Nghe được mệnh lệnh của Diệp Dương Thành, đám người Triệu Dong Dong không chần chờ, thân ảnh lập tức chợt lóe, rời đến vị trí cách chỗ Diệp Dương Thành chưa đầy hai thước. . .

Diệp Dương Thành lơ lửng trên không trung, người mặc ngân giới, tay cầm ngân thương, mạnh mẽ giơ tay phải lên, nhắm mũi thương Bàn Long ngân thương vào một tầng mây dầy nặng đang phun ra nuốt vào tia chớp trên bầu trời, thanh âm vô cùng uy nghiêm phảng phất đến từ bên ngoài chín tầng mây.

- Chết.

- Ầm ầm. . .

Ở giữa thiên địa phút chốc trở nên sáng như ban ngày, mấy vạn đạo thiểm điện chui ra khỏi tầng mầy, cảnh tượng vạn lôi cùng phát, lại một lần nữa xuất hiện trên đảo Okinawa.

- Đáng chết. . .

Lưu Tuyết Doanh bị tràng diện này hù dọa hết hồn, trực tiếp mở hai cánh tay, bày ra một màn hào quang xung quanh người mình, không đợi nàng có bất cứ cử động gì nữa, tia chớp đã bắt đầu đánh xuống.

- Ầm ầm. . .

Tiếng sấm đinh tai nhức óc trở thành thanh âm duy nhất trên đảo Okinawa, trong cường quang chói mắt, Lưu Tuyết Doanh núp dưới màn hào quang màu xám tro cũng không nhịn được, nhắm hai mắt lại.

- Phụt. . .

Ba đạo thiểm điện đồng thời bổ vào màn hào quang, không đợi Lưu Tuyết Doanh tránh né hoặc tăng cường vòng bảo hộ, giống như nhận được lực hấp dẫn, trên trăm đạo tia chớp lại đồng thời bổ về phía nàng.

Độ công kích mạnh như thế, trong nháy mắt xé toang màn hào quang Lưu Tuyết Doanh vội vàng bày ra, thổi phù một tiếng, một ngụm máu tươi phun ra.

- Tại sao. . . Tại sao có thể như vậy?

Lưu Tuyết Doanh tự mình cảm nhận được tia chớp đã tăng cường uy lực gấp mấy lần lần trước, sắc mặt có chút ửng hồng khác thường, phun ra một ngụm máu tươi sợ ngây người. . .

Lần trước Diệp Dương Thành đánh thần tù giả, bất luận là trình độ thân thể cường hóa, hay là tiến độ tu luyện Cửu Tiêu thần quyết, cũng chỉ ở giai đoạn nhập môn, nói cách khác, lúc đó hắn nhiều lắm chỉ là một gã học đồ, các phương diện năng lực cũng không có được bao nhiêu.

Cuối cùng có thể thuận lợi đánh chết thần tù giả và hai tên thủ hạ của hắn phần lớn do may mắn. Nhưng hiện tại, Diệp Dương Thành không chỉ cường hóa thân thể của mình đến trình độ trung cấp cấp hai, đồng thời còn tiến vào Cửu Tiêu thần quyết tầng thứ hai.

Hơn nữa hiện tại hắn đã tiến vào hình thái chiến đấu, các phương diện năng lực cũng gia tăng rất lớn.

Cho nên nói, mặc dù thực lực hiện tại của Lưu Tuyết Doanh đã vượt xa lúc vừa mới rời khỏi không gian thần cấm, nhưng khi đối mặt với Diệp Dương Thành, nàng cũng có chút vô lực chống đỡ, huống chi còn là vội vàng bày ra màn hào quang phòng ngự?

Trong nháy mắt màn hào quang phòng ngự bị tia chớp xé nát, cũng chính là trong nháy mắt này, Lưu Tuyết Doanh bất chợt phát hiện cảnh tượng xung quanh mình thay đổi, tầng mây dày đặc trên bầu trời không biết từ lúc nào đã tản đi, thay vào đó là bầu trời xanh thăm thẳm, đám mây trắng phau. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK