Chương 686: Đại nghịch bất đạo.
- Tên gì?
Dương Đằng Phi đưa tay nhấc một một chén rượu đỏ đặt ở bệ cửa sổ, nhẹ nhàng đung đưa trong tay, đưa lưng về phía cô gái kia hỏi.
- Nam tên là Hoàng Thương Tùng, nữ tên là Hoàng Vệ Tuệ.
Cô gái lúng túng nói:
- Bọn họ nói, đã hẹn trước với Dương phụ tá. . .
- Ồ? Tới nhanh vậy sao.
Vừa nghe thấy tên hai người này, Dương Đằng Phi giương mày, nở nụ cười quay đầu lại nói:
- Cho bọn họ vào, rót thêm mấy chén rượu đỏ đi.
- Vâng.
Cô gái thở phào nhẹ nhỏm, liên tục gật đầu đáp ứng, xoay người đóng cửa phòng làm việc tạm thời của Dương Đằng Phi.
Làm Phó quản lý bộ phận nghiên cứu thị trường, bây giờ lại là thư ký riêng của Dương Đằng Phi, nàng cũng không dám nhiều lời, chỉ sợ một câu nói nhảm, cũng không dám làm trái với ý tứ của Dương Đằng Phi. Bởi vậy có thể nghĩ, trong khoảng thời gian này, Dương Đằng Phi vì muốn tăng nhanh công việc thanh lý công ty giải trí ăn uống Cửu Hổ, mau sớm trở lại bên cạnh Diệp Dương Thành, cũng làm ra những chuyện kinh sợ lòng người.
Vợ chồng Hoàng Thương Tùng đúng hẹn đến đây, công ty giải trí ăn uống Cửu Hổ lại một lần nữa được dọn dẹp, kế hoạch đại nhảy vọt cũng ở phía trước không còn xa.
Nghĩ đến các loại tài nguyên và thực lực Diệp Dương Thành nắm giữ trong tay . . . Dương Đằng Phi suy nghĩ, trên thế giới này còn có công ty nào, tài phiệt nào có thể chống đỡ được Diệp Dương Thành?
- Có lẽ không bao lâu nữa, toàn thế giới sẽ khiếp sợ.
Làm như nghĩ tới điều gì, trên mặt Dương Đằng Phi lộ ra nụ cười, có chút thần bí, cũng có chút làm cho người ta khó hiểu. . .
- Chậm rất nhiều so với tưởng tượng của ta.
Sau khi Kreis Baer nhìn thân thể Diệp Dương Thành vài giây, nói ra một câu khiến Diệp Dương Thành thiếu chút nữa gặp trở ngại:
- Vốn dưới tình huống có như vậy tư chất hậu đãi như vậy, ngươi lại tu luyện Cửu Tiêu thần quyết tới tầng thứ năm như vậy lâu như vậy.
- Ta. . .
Lòng tràn đầy vui mừng, vốn tưởng rằng sẽ nhận được mấy câu tán thưởng của Kreis Baer, Diệp Dương Thành nhất thời không biết nói gì, hắn có chút cứng họng nhìn Kreis Baer còn đang lắc đầu, trong lòng có chút oán thầm Kreis Baer là phú hào không biết thương người nghèo, nhưng ngoài miệng chỉ có thể cười khan nói:
- Thật ra thì rất nhanh rồi. . .
- Rất nhanh?
Kreis Baer lại trừng mắt, nói:
- Nếu như đưa những tài nguyên ngươi có được bây giờ cho bất kỳ một sư huynh nào, bọn họ tuyệt đối có thể trong vòng mười ngày, một hơi đột phá Cửu Tiêu thần quyết từ tầng thứ nhất đến tầng thứ sáu, còn ngươi thì sao?
- Ta. . .
Diệp Dương Thành bị bác á khẩu không trả lời được, chẳng lẽ nói mình thật ra không tiến vào địa phủ, đều là ở trên địa cầu vì tấn chức cấp bậc thần cách mà mệt muốn chết sao? Không được là không được, hà cớ gì phải tìm nhiều lý do tiến hành che dấu bản thân?
Nghĩ thông suốt điều này, Diệp Dương Thành cũng không phải phản bác gì nữa, ngượng ngùng cười một tiếng, sau đó cũng biết điều ngậm miệng lại, bởi vì hắn biết, dùng các loại lý do che dấu thất bại của mình, đó là biểu hiện của người yếu, cho dù lý do trong đó là thật sự, nhưng liệu như vậy có thể thay đổi kết quả sao? Không thể.
Nếu không thể thay đổi kết quả, như vậy, tại sao còn phải đi che dấu giải thích? Cho nên Diệp Dương Thành lựa chọn câm miệng, bởi vì hắn quả thật tiêu hao rất nhiều thời giờ, điểm này không thể phản bác.
Thấy Diệp Dương Thành ngậm miệng không giải thích nữa, Kreis Baer cũng không có ý tứ hung hăng đả kích hắn, sau khi trách cứ, dĩ nhiên cũng cho mấy viên kẹo ngọt. Khẽ dừng lại chốc lát, Kreis Baer mở miệng nói:
- Nhưng, có thể trong thời gian này tu luyện Cửu Tiêu thần quyết tới đỉnh cao tầng thứ năm, cũng nhìn ra được ngươi không có chậm trễ, tư chất cũng có thể coi là trung thượng rồi.
- Vâng.
Diệp Dương Thành sắc mặt bình tĩnh khẽ khom người về phía Kreis Baer, biểu hiện bình thản như vậy cũng khiến Kreis Baer có chút hài lòng.
Hắn gật đầu với Diệp Dương Thành, nhẹ giơ tay phải lên, một đạo lưu quang năm màu bất chợt từ trong hư không chiếu xuống, không đợi Diệp Dương Thành phục hồi tinh thần, đạo lưu quang năm màu đã đâm vào bên trong hư thể của Diệp Dương Thành, thông qua liên lạc giữa tinh thần của thân thể và bổn tôn, xuyên qua tầng tầng không gian cách trở, rót vào trong cơ thể Diệp Dương Thành.
Trong nháy mắt, Diệp Dương Thành cảm giác thân thể của mình chợt một trận mát mẻ, nhưng cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ có thể dùng ánh mắt tìm kiếm nhìn về phía Kreis Baer, chờ đợi hắn giải đáp.
Kreis Baer nhàn nhạt liếc nhìn Diệp Dương Thành một cái, nói:
- Mặc dù ngươi đã đã thành lập nên thần ngục hơn nữa lấy được thần ngục lệnh, nhưng chỉ dựa vào thực lực trước mắt của ngươi, muốn mở ra lối đi âm dương lại chỉ có thể dựa vào lực lượng ẩn chứa bên trong thần ngục lệnh miễn cưỡng làm được, thậm chí ngay cả vị trí phủ xuống địa phủ cũng không thể xác định.
Trong lòng Diệp Dương Thành chấn động mạnh một cái, kinh ngạc nói:
- Sư tôn có ý tứ là, nếu như một ngày nào đó thực lực của đệ tử tăng lên, là có thể dựa vào thực lực của mình mở ra lối đi âm dương?
- Làm sao, ngươi cảm giác rất kinh ngạc sao?
Kreis Baer có chút tiếc rèn sắt không thành thép trợn mắt nhìn Diệp Dương Thành, nói:
- Thân là đệ tử thân truyền của Kreis Baer ta, nhãn giới của ngươi có thể thấp kém như vậy sao? Mở ra lối âm dương có là gì? Một ngày nào đó chờ ngươi tấn chức vị thần, tế luyện toàn địa cầu thành thần phủ, từ đó siêu thoát sinh tử, nghịch chuyển âm dương, đổi sao dời nguyệt chỉ là chuyện trong nháy mắt. . .
Lần khiển trách này dài hơn bốn mươi phút, trong khiển trách lần này, Diệp Dương Thành cũng loáng thoáng nắm chặc được một số tình huống của vị thần, chẳng qua là Kreis Baer không chỉ ra, hắn cũng không nên đuổi theo hỏi làm gì.
Đợi sau khi khiển trách kết thúc, Kreis Baer mới nhẹ nhàng hừ một tiếng, nói:
- Dĩ nhiên, những thủ đoạn này cũng chỉ có thể chờ ngươi hóa thân làm thần mới có thể nắm giữ, chỉ dựa vào chút bản lãnh hiện tại của ngươi, ở trên địa cầu còn có thể tự vệ, một khi rời khỏi địa cầu bước vào hư không, đừng nói là vị thần xuất thủ, cho dù là một con quái tinh tầm thường cũng có thể dễ dàng nuốt ngươi vào trong bụng trực tiếp luyện hóa.
- Khụ. . .
Diệp Dương Thành ho khan một tiếng, cũng không tiếp lời. Bởi vì trong lòng hắn rất rõ ràng, Kreis Baer dùng một số ví dụ thúc giục hắn đã không phải lần đầu tiên, chính là kiên nhẫn lắng nghe, nếu ngươi nữa dám mở miệng biện luận mấy câu hoặc là hỏi tới mấy câu, tuyệt đối sẽ nghênh đón một trận chửi mắng tiếp theo.
Cho nên Diệp Dương Thành đã có kinh nghiệm, hơn nữa dựa theo kinh nghiệm của mình suy nghĩ ra con đường ứng xử với sư tôn. Đó là một vị thần vô cùng cao ngạo, cho nên ngươi không thể làm trái lời hắn, đi theo hắn, giống như dỗ đứa trẻ, nhân nhượng hắn, dụ dỗ hắn cao hứng là được rồi.