Trong quán bar không mở nhạc, không gian hơi ồn một chút nên tiếng hét của tên du côn hấp dẫn mọi người chú ý. Vinh ca cũng nghe được, gã nhìn hướng phát ra thanh âm thì thấy tên du côn chỉ trên đầu gã.
Vinh ca bản năng ngước lên nhìn, mặt trắng bẹch.
Một nữ nhân mặc trường sam màu trắng, tóc tai bù xù không thấy rõ mặt đang lơ lửng trong không trung. Cách tóc dài đen nhánh mơ hồ thấy vị trí đôi mắt lóe tia đỏ máu.
Hàng trăm cặp mắt tập trung vào người nữ nhân, quán bar im lặng nghe tiếng kim rơi.
Vù vù vù vù vù!
Gió tà lạnh thấu xương thổi vù vù trong quán bar kín mít.
Cùng với gió lạnh nổi lên là tiếng cười khẽ âm u của nữ nhân lơ lửng trong không trung:
- Khục khục khục khục . . .
Tiếng cười vang lên, tóc dài đen nhánh bay theo gió. Khi tóc nữ nhân bị thổi lên, một khuôn mặt trắng bệch, khóe mắt, mũi, miệng, lỗ tai chảy máu lộ ra trước mắt bao người.
Quán bar im lặng khoảng năm giây sau vang lên dàn đồng ca:
- A!!!!
Vinh ca từng là nhân chứng quá trình Lưu Tồn Huy nổi điên, gã nhanh chóng liên tưởng đến chuyện xảy ra đêm đó trong khu biệt thự chữ thiên, bộ dạng Lưu Tồn Huy bây giờ người không ra người, quỷ chẳng ra quỷ.
- A!!!
Đại ca đúng là đại ca, tiếng hét cao vút vượt trội hơn trăm tên du côn. Vinh ca kinh hoàng gào rú.
Tất cả người trong quán bar sợ ngây người, hành động phạt nhẹ của Diệp Dương Thành hoàn thành viên mãn.
Nữ quỷ không rời đi, bay tới bay lui trong không trung quán bar. Khi ánh mắt kinh hoàng của mọi người tập trung vào nữ quỷ, không ai chú ý thấy trong nhà bếp quán bar vang tiếng xèo xèo.
Nhà bếp bay ra mùi hôi tanh nồng làm người buồn nôn.
Đám du côn trong quán bar rối loạn, hoặc là tìm góc khuất núp đi, hoặc chạy tới cửa lớn muốn mở cửa lao ra ngoài quán bar. Có tên du côn quỳ dưới đất, miệng lầm rầm sám hối tội ác, cầu xin nữ quỷ do Tiểu Thương Ưu Tử giả dạng bay trong không trung tha thứ cho.
Vinh ca dù gì từng thấy trường hợp lớn, ban đầu khủng hoảng qua đi gã phát hiện nữ quỷ trong không trung dường như không định giết bọn họ. Vinh ca vuốt ngọc Quan Âm trong ngực, tăng lên can đảm.
Sau khi Lưu Tồn Huy bị khùng, Vinh ca bỏ ra hơn ba ngàn khối tiền mua khối ngọc bội này, nghe nói được cao tăng đắc đội khai quang. Mới đầu Vinh ca chỉ mua bình an, giờ tình huống này làm gã hiểu lầm là ngọc Quan Âm đeo trước ngực có tác dụng.
Vinh ca tháo ngọc Quan Âm xuống, tay giơ cao qua đầu.
Vinh ca hét to một tiếng:
- Có Quan Âm tại đây, ác quỷ tránh ra!
Tiếng hét lấn át gió lạnh thổi vù vù, tiếng đám du côn la ó. Nữ quý trong không trung dường như bị hù sợ ngừng tiếng cười.
Vinh ca cho rằng ngọc bội có hiệu quả, mặt nở nụ cười. Đám du côn tụ tập trong quán bar đêm nay trước đó có uống rượu trắng, trong đám đông lại có mấy thân tín của Vinh ca hùa theo dẫn dắt. Mục đích rất đơn giản, kích thích những tên du côn dính men say đi làm đội cảm tử.
Vì vinh hoa phú quý của Vinh ca dâng ra mạng nhỏ không đáng một đồng của bọn họ.
Vinh ca không ngốc, gã biết tội dùng mìn nổ tòa nhà hành chính của chính phủ lớn cỡ nào. Nhiệm vụ đêm nay của Vinh ca là xúi giục đám du côn đã uống rượu làm chuyện đó, khiến bọn họ gây lớn chuyện ra. Cuối cùng là quốc gia thỏa hiệp hay xã hội Khánh Châu thị càng rối loạn nghiêm trọng thì . . .
Đối với nhân vật làm đại ca như đám Vinh ca không hề bị ảnh hưởng. Đêm nay nơi xúi giục đám thuộc hạ du côn cầm mìn đi nổ vật kiến trúc không chỉ có quán bar 7758, nói đúng hơn là có bốn địa điểm toàn Âu Dương khu diễn ra điều tương tự.
Bốn địa điểm, bốn đại ca, bọn họ có đường lui hoàn mỹ, nếu không sẽ chẳng làm ra chuyện ngu ngốc như thế. Dùng mìn nổ tòa nhà hành chính của chính phủ? Bọn họ chưa chán sống.
Vinh ca nghĩ đến tối hôm qua người kia hứa hẹn với bốn đại ca, Vinh ca lại nghĩ đến chi phiếu ngân hàng Thụy Sĩ trong ngực, xe đậu trước cửa, kết quả trò chuyện lén lút với tay trùm, Vinh ca lại cười toe toét. Vinh ca ngước lên nhìn nữ quỷ giữa không trung, chờ ngọc bội trong tay phát thần uy.
Nhưng tình huống ngọc bội phát thần uy hàng phục nữ quỷ trong tưởng tượng của Vinh ca đã không xảy ra. Nữ quỷ cười âm trầm với Vinh ca, nàng vẫy tay. Ngay sau đó, một sợi xích trắng mỏng nhỏ quấn lấy ngọc bội Quan Âm trong tay Vinh ca.
Nữ quỷ nhẹ nhàng biến ngọc bội thành bụi phấn bay đầy không gian, rất đẹp.
Hy vọng cuối cùng bị nhẹ nhàng bóp nát, mặt Vinh ca trắng bệch, từ thiên đường ảo tưởng té xuống địa ngục hiện thực. Vinh ca ngồi bệch dưới dất.
Đám du côn nghỉ ngơi giây lát sau lại gào rú hỗn loạn, trong quán bar ồn ào tiếng la ó. Có tên du côn trốn dưới gầm bàn, có tên du côn đá sofa chổng ngược sau đó núp dưới gầm ghế. Có tên du côn run cầm cập cuộn người trong tủ quầy bar.
Phút thứ hai sau khi khối ngọc bội bị bóp nát, cửa nhà bếp khép kín bỗng mở ra, mùi hôi bay ra ngoài lan tràn khắp quán bar.
Trong quán bar mở đèn, tuy ánh đèn mờ tối nhưng đủ để người ta thấy rõ tình hình trong nhà bếp. Tên du côn núp dưới bàn trà cách nhà bếp vài thước trợn tròn mắt, cực kỳ khó khăn nuốt nước bọt khan.
Tên du côn đó run run nói:
- Con . . . Con . . . Con gián . . . Nhiều . . . Nhiều gián quá!
Tên du côn hét xong ngừng bặt, bởi vì đại quân gián tập kết trong nhà bếp rầm rộ tuôn ra, nhấn chìm gã.
Lớn nhỏ, mọc cánh hoặc không, con gián to nước Mỹ, gián nhỏ nước Đức, kích cỡ khác nhau, chủng loại khác nhau biến thành sóng triều rợn tóc gáy nhào về phía dám du côn đã bị nữ quỷ hù sợ teo tim.
Tiếng vù vù làm người không rét mà run.
Vinh ca ngồi bệch dưới đất, trán toát mồ hôi lạnh, lưng áo ướt đẫm.
Vinh ca đứng dậy định chuồn đi nhưng Tiểu Thương Ưu Tử lơ lửng giữa không trung quất cho một roi lại té xuống đất. Vinh ca nuốt nước miếng nhìn quân đoàn gián hùng hổ ùa tới, đầu tiên là phủ lên hai chân, cơ thể, toàn thân gã đầy gián bò. Lỗ tia Vinh ca ngứa, bàn tay lộ ra ngoài vải áo đau nhói.
Cảm giác đau nhói cho Vinh ca biết con gián đang cắn đôi tay gã.
Vinh ca vùng vẫy định chống cự, nhưng gã chưa kịp làm động tác kịch liệt gì thì sâu trong màng tai đau thấu óc sau đó . . . Vinh ca không nghe được gì nữa, thanh âm biến mất hết.
Đại quân gián như châu chấu bay qua, quét sạch nguyên quán bar sau đó rút về nhà bếp, biến mất trong ống cống.
Trong quán bar tràn ngập mùi tanh hôi, hàng trăm tên du côn Phủ Thủ bang nằm dưới đất rên la, trên người hoặc nhiều hoặc ít bị gián cắn. Đau đớn khắc cốt minh tâm đó làm đám du côn chìm trong sợ hãi đứt dây thần kinh.
Trong quán bar bỗng vang lên giọng nam lạnh lùng, trong trẻo nhưng tạo cảm giác áp lực nặng nề:
- Chủ nhân nhà ta nói đi ra lăn lộn sẽ có ngày gặp quả báo. Đám cặn bã các ngươi làm ra tội ác người và trời căm hận. Xuống địa phủ nhớ sám hối sai lầm kiếp này của mình, kiếp sau đầu thai súc sinh đạo, để người xâu xé trả lại tội nghiệt đã phạm trong kiếp này đi.
Giọng nam thốt ra án tử hình cho hơn một trăm tên du côn.
Khi đám du côn cố nén đau nhức, thấp thỏm bất an, mấy chục con ong vàng ban đầu vào quán bar cuối cùng lộ ra mặt dữ tợn của mình. Các con ong vàng kêu vù vù bay khỏi vị trí đậu, chúng nó như máy bay thả bom lao hướng đám du côn mới bị con gián chà đạp xong.
- A!
Trong quán bar liên tục vang lên tiếng gào rú.
Gần hai phút sau, quán bar hơi sạch sẽ biến thành bãi rác, tanh hôi và hỗn loạn. Nơi cho người hưởng thụ xa hoa trụy lạc cho qua thời gian bây giờ biến thành địa ngục trần gian. Trăm cái xác nằm ngang dọc.
Nhìn những cái xác trợn to mắt thì thấy trước khi chết bọn họ gặp đau đớn, sợ hãi không thua gì cảm giác của thiếu nữ vô tội bị người cưỡng gian.
Đám khốn kiếp này chết cũng chẳng đáng tiếc, chết chưa hết tội.
Cuối cùng quán bar 7758 chìm trong im lặng. Khác với lúc ngừng kinh doanh, không có bóng người, sự yên lặng hiện giờ là âm trầm chết chóc, u ám.
Vách tường trắng tinh bỗng hiện ra hai hàng chữ to đẫm máu, vừa có ý cảnh cáo và cũng là khuyên bảo:
[Thay trời hành đạo, quản lý mọi chuyện bất bình trên đời, giết hết kẻ xấu trong thế gian. Xin hãy tích đức làm việc thiện.]
[Đừng quên người đang làm, trời đang nhìn, thị phi đúng sai có trời phán. Thiện ác cuối cùng có quả báo, nhớ kỹ nhớ kỹ.]
Ong ong ong ong ong!
Đại Ca ruồi trâu dẫn mấy chục con ong vàng bay qua cửa sổ ban đầu bay vào, đoàn quân thẳng hướng mục tiêu tiếp nay. Hôm nay là đêm kinh hồn của đám dư nghiệt Phủ Thủ bang, cũng là giây phút Diệp Dương Thành chính thức dựng cờ.
Thay trời hành đạo là lá cờ của Diệp Dương Thành. Từ ban đầu Diệp Dương Thành có được Cửu Tiêu thần cách thì hắn luôn làm chuyện như vậy, chỉ khác là bây giờ hắn chính thức kéo cờ. Từ vụ án bắt cóc con nít ở Diên Đãng Trấn đến Độc Giao bang tại Hàng Châu thị, giờ là Phủ Thủ bang, sẽ có ngày bốn chữ thay trời hành động hoàn toàn là mộng ma trong lòng đám xấu xa, là ông trời thanh thiên trong mắt người tốt.
Diệp Dương Thành không biết rằng khi hắn dẫn đội rời khỏi quán bar 7758 mười phút sau, có một bóng người cũng từ cửa sổ mà đội con ong vàng từ đó bay vào quán bar, người đó đáp xuống mặt đất trơn trượt. Ngửi được mùi tanh hôi buồn nôn, người này chỉ nhướng mày, quay đầu nhìn quét toàn quán bar 7758, dường như tìm kiếm cái gì.
Người đó nhìn xá Vinh ca, mắt bỗng chốc sáng ngời. Y bước tới gần xác Vinh ca.
Y nhìn tròng mắt trợn to của Vinh ca và đôi tay bị con gián cắn máu thịt bầy nhầy. Y ngồi xuống bên xá Vinh ca, lục lọi người gã.
Khoảng mấy chục giây sau, nam nhân này lôi ra ví tiền căng phồng từ ngực Vinh ca. Nương ngọn đèn mờ tối, y mở cái bóp lấy ra một tờ chi phiếu ngân hàng Thụy Sĩ, một số ba, bảy số không đập vào mắt.
Nam nhân nhìn tờ chi phiếu, cười khẩy nói:
- Ba ngàn vạn, đám khốn kia cũng chịu bỏ vốn gốc thật.
Nam nhân xé tờ giấy thành mảnh vụn, giơ cao đùi phải đạp mạnh vào đầu Vinh ca. Vang tiếng răng rắc, y đạp bể sọ Vinh ca, óc ác văng tung tóe.
- Kẻ bán nước cầu vinh . . . Không chết tử tế được!
Sau khi rời khỏi quán bar 7758, Diệp Dương Thành dẫn đội con ong vàng lao hướng đia điểm tiếp theo tụ tập gần trăm tên du côn khác. Khiến Diệp Dương Thành bất ngờ là trong KTV ngừng kinh doanh này cũng có cả đám tên du côn xếp hàng lĩnh mìn.
Diệp Dương Thành choáng váng. Chẳng lẽ đám du côn bị dồn đến mức này rồi sao? Cầm mìn làm phần tử khủng bố có khác gì tìm chết?
Diệp Dương Thành loáng thoáng nhận ra không ổn nhưng hắn không để bụng. Diệp Dương Thành sử dụng cùng một thủ đoạn như ở quán bar 7758, hù đám du côn sợ mất hồn mất vía. Sóng tiều con gián lại ập đến, sau cùng phái con ong vàng cường hóa cho đám khốn kiếp một kích cuối cùng. Diệp Dương Thành dẫn đội rời khỏi tiệm KTV, đi địa điểm Phủ Thủ bang tụ tập tiếp theo.
Diệp Dương Thành không ngờ trong trung tâm bể bơi vẫn là mấy chục tên du côn xếp hàng lĩnh mìn. Liên tục ba lần gặp tình huống tương tự nhưng Diệp Dương Thành không để bụng, vẫn tái diễn trò cũ đưa đám du côn xuống suối vàng, tiếp tục con đường càn quét.
Trong KTV bị Diệp Dương Thành dọn dẹp có ba người xuất hiện. Hai nam nhân mặc đồng phục lạ chưa từng gặp, một người mặc đồ bình thường.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi nói:
- Động tác nhanh thật.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi đứng trước hàng chữ máu trên bức tường KTV, tay sờ vết máu dần đông lại đặt dưới mũi ngửi.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi nhếch môi, nhỏ giọng nói:
- Đúng là một nam nhân nhiệt huyết.
Lầm bầm xong nam nhân hơn ba mươi tuổi quay đầu nhìn nam nhân đứng bên phải sau lưng mình, mặc đồng phục màu xanh bó sát.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi hỏi:
- Đã điều tra rõ vụ việc chưa?
Nam nhân mặc đồng phục bó sát được hỏi thì kính quân lễ vang dội, trả lời:
- Thủ trưởng, đã điều tra rõ! Phát hiện chi phiếu ngân hàng Thụy Sĩ trên người Vinh ca với số tiền là ba ngàn vạn đô la, hoàn toàn giống với tình báo chúng ta nhận được. Cơ bản khẳng định Cố Quốc Vinh, Chung Ái Hoa, Khâu Chí Dân, Thịnh Kiến Thụ có hành động bán nước cầu vinh, có thể giết theo luật pháp.
Nghe nam nhân mặc đồng phục trả lời, nam nhân hơn ba mươi tuổi lặp lại tên của bốn người:
- Cố Quốc Vinh, Chung Ái Hoa . . .
Không biết là trào phúng hay thê lương, nam nhân hơn ba mươi tuổi nói:
- Tên hay nhưng . . . Đáng tiếc ơi là tiếc.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi chắp hai tay sau lưng, đứng trước bức tường, mắt nhìn đăm đăm hàng chữ máu.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi không nói chuyện, hai nam nhân mặc đồng phục liếc nhau, đứng im sau lưng gã.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi lặng nhìn hàng chữ máu trên tường ba phút sau gã cười tự giễu, lần này không nói nhỏ mà lớn giọng khen ngợi:
- Thân phận như hắn tiện làm việc hơn, giỏi, rất giỏi, cực kỳ giỏi.
Nghe nam nhân hơn ba mươi tuổi liên tục nói ba chữ giỏi, hai nam nhân mặc đồng phục liếc nhau, thấy khen ngợi trong mắt đối phương. Hai nam nhân mặc đồng phục cũng ủng hộ cách làm của Diệp Dương Thành.
Làm lính không có nhiều suy nghĩ, không cần bọn họ thắc mắc vấn đề. Bọn họ chỉ biết rằng thủ trưởng nói giỏi, bọn họ cảm thấy khá, vậy đúng là tốt thật.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi liên tục khen vài tiếng giỏi sau đó quay đầu nói với hai nam nhân mặc đồng phục:
- Sợ là đêm nay chúng ta không cần giải quyết đám cặn bã Phủ Thủ bang.
- Lập tức sắp xếp người dọn dẹp hiện trường, phải nhanh và âm thầm, tuyệt đối không được quấy nhiễu dân chúng bình thường.
Hai nam nhân mặc đồng phục lại hành quân lễ:
- Tuân lệnh thủ trưởng!
Hai nam nhân mặc đồng phục xoay người sải bước rời đi. Xác chết nằm la liệt trong KTV như vô hình với hai nam nhân mặc đồng phục, không tọa chút gợn sóng.
Hai nam nhân mặc đồng phục rời đi, nam nhân hơn ba mươi tuổi duỗi người kêu rôm rốp.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi nở nụ cười bí hiểm:
- Mấy chục năm chưa đánh nhau với ai, lần này nên gặp mặt với ngươi một phen. Hy vọng . . . Ngươi dừng để ta thất vọng.