Chương 906: Có được tất có mất.
Vương Tuệ Tuệ có được năng lực đặc thù, đó là nhìn người, đoán người, đàm phán có ưu thế không ai bằng, mà năng lực này là do nàng cố gắng và thông minh.
Đối với năng lực của Lưu Phương Hoa, Vương Tuệ Tuệ tán thưởng có thừa, cho nên hiện tại Diệp Dương Thành đưa ra mấy vấn đề, tự nhiên nàng nghĩ tới trợ lý trên danh nghĩa của Diệp Dương Thành.
- Hiện tại tập đoàn Diệp thị kinh doanh ăn uống, giải trí, công nghiệp nặng, nông nghiệp, khoa học kỹ thuật năm hạng mục chính, quy mô biến chuyển từng ngày, thời gian này chúng ta áp lực càng ngày càng lớn.
- Từ khi tập đoàn đưa ra kế hoạch, cho tới khi thực hiện, tất cả là do một mình Lưu Phương Hoa làm, cho nên ta đề cử Lưu Phương Hoa tới nghĩ biện pháp, nói không chừng nàng có phương án giải quyết viên mãn.
Vương Tuệ Tuệ nhìn Diệp Dương Thành nói ra.
- Lưu Phương Hoa?
Sau khi nghe Vương Tuệ Tuệ nhắc tới Lưu Phương HOa, Diệp Dương Thành thế mới biết nữ phóng viên đã phát triển tới mức này, nếu như không phải có Vương Tuệ Tuệ và Lưu Phương Hoa bổ sung cho nhau, chỉ sợ dàn giáo của tập đoàn Diệp thị đã sụp đổ.
Trong thời gian chờ Lưu Phương Hoa đi tới, Diệp Dương Thành lâm vào suy nghĩ miên man.
- Thời hạn ba tháng chỉ còn chưa tới một tuần, thời gian ta và Mạn Ny kết hôn cũng chưa tới hai tháng!
- Không biết tuần sau thế giới sẽ biến thành thế nào? Mấy tháng sau địa cầu sẽ ra sao? Xích Mi Quỷ Đế đáng chết, tốt nhất đừng cho ta gặp được!
Thần cách thăng liền hai cấp, hắn tu hành Cửu Tiêu Thần Quyết cũng tăng lên tầng tám, hơn nữa mười tám trấn định thần kính xuất hiện, Diệp Dương Thành có nắm chắc chiến thắng đại chiến tới 90%, nhưng cũng chỉ là nắm chắc vĩ mô mà thôi.
Hắn có lòng tin sẽ lấy được thắng lợi cuối cùng, nhưng trong quá trình sẽ sinh ra biến cố nào đó, nhưng mà biến cố này sẽ ảnh hưởng tới sinh linh trên địa cầu, hắn không muốn nhìn thấy cảnh này.
Tuy sáng sớm hắn chuẩn bị kỹ chuyện địa cầu sinh ra biến đổi lớn, nhưng thời gian không ngừng qua đi, đại nạn ba tháng đã tới gần, hắn không khỏi sinh ra một ít cảm khái.
- Đây là cuộc chiến sinh tồn, có chiến tranh thì có tử vong.
- Nên làm thì đã làm, chỉ cần bảo trị địa cầu không bị quỷ vật thóng trị, đây chính là thắng lợi lớn nhất. Về phần địa cầu sau đó biến hóa thế nào, hiện tại ta không có khả năng khống chế.
Ngồi tựa vào ghế sa lon, Diệp Dương Thành cười khổ, lắc đầu bỏ qua những suy nghĩ này.
Sau khi điều chỉnh tốt tâm tình, Diệp Dương Thành ngẩng đầu nhìn qua Lưu Phương Hoa đang trò chuyện với Vương Tuệ Tuệ, nhìn nàng hỏi:
- Tuệ Tuệ, nói tới Lưu Phương Hoa thì ta mới nhớ, chính ngươi có ý định tìm một người đàn ông nào chưa? Ngươi bây giờ mới hai mươi tuổi, cũng có thời gian chọn người đấy.
- A?
Đột nhiên nghe được Diệp Dương Thành kéo lên người mình, Vương Tuệ Tuệ sững sờ, dở khóc dở cười nói:
- Lão ca, ngươi hiện tại có năng lực gì?
Dò xét trí nhớ linh hồn trí nhớ của người khác, Vương Tuệ Tuệ có chỗ dựa lớn nhất, chính là vì có thủ đoạn này, nàng mới có thể khống chế quản lý tập đoàn, tập đoàn Diệp thị vừa thành lập không bao lâu, có thể kinh doanh thông thuận, trừ Lưu Phương Hoa ra, còn có nguyên nhân là do an bài bên nhân sự.
Đây là ưu thế của Vương Tuệ Tuệ khi quản lý tập đoàn lớn, thế nhưng mà sinh hoạt cá nhân của nàng khó có thể tìm được người đàn ông cho mình.
Bất cứ người nào cũng khó che dấu được việc công hay việc tư trước mặt của nàng, cho nên nàng nhiều khi không nhịn được đi dò xét trí nhớ linh hồn của người khác.
Mãi cho tới tận bây giờ, bởi vì đủ loại tâm tư, các đàn ông xuất hiện bên cạnh nàng, những nam nhân này không phải ham quyền lực của nàng thì cũng ham tiền tài, cho dù ngẫu nhiên có nam nhân vì tình yêu thuần túy, vừa nhìn thấy chuyện cũ của đối phương, Vương Tuệ Tuệ không nhịn được sinh ra chán ghét.
Tình hình như thế làm sao nàng có thể tìm được người phụ hợp lập gia đình?
Nghe xong Vương Tuệ Tuệ giải thích, Diệp Dương Thành trầm mặc... Cái này gọi là có được có mất, Vương Tuệ Tuệ mặc dù có công việc, có quyền lực lớn, nhưng mà cũng ảnh hưởng tới sinh hoạt cá nhân.
Nhìn thấy Diệp Dương Thành trầm mặc, Vương Tuệ Tuệ suy nghĩ gì đó, buồn cười nói:
- Lão ca đừng có đau đầu! Kỳ thật ta hiện tại cũng rất tốt, lại không phải không có nam nhân thì không sống nổi.
- Tóm lại không nên dễ dàng buông tha.
Diệp Dương Thành bật cười, nói:
- Trên đời này cóc ba chân khó tìm, nam nhân hai chân đi đầy đường, ta cũng không tin ngươi không tìm được.
- Ta...
Leng keng...
Ngay lúc Vương Tuệ Tuệ định nói chuyện, tiếng gõ cửa vang lên, Vương Tuệ Tuệ đành nín lặng, nhìn Diệp Dương Thành cười cười, sau đó đứng lên mở cửa.
Lưu Phương Hoa vẫn mặc đồng phục chức nghiệp màu đen, váy ngắn âu phục chỉ đen, từ trong ra ngoài hiện ra khí chất tự tin, càng làm cho nàng sinh ra vài phần hấp dẫn khác thường.
Nhưng mà lúc Diệp Dương Thành gặp nàng, phản ứng đầu tiên chính là nữ nhân đang yêu xinh đẹp nhất a! Chặc chặc...
- Vương tổng, Diệp đổng!
Lưu Phương Hoa mang theo xách tay màu đen đi vào phòng khách, nhìn Diệp Dương Thành và Vương Tuệ Tuệ thì chào hỏi, sau đó nhìn Diệp Dương Thành nói:
- Diệp đổng, ta nghe Vương tổng nói, ngài tìm ta có chuyện sao?
- Đúng thế, có phiền toái cần ngươi nghĩ biện pháp!
DIệp Dương Thành tươi cười đứng lên, nhích qua một bên cho Lưu Phương Hoa ngồi vào, hắn mỉm cười nói khó khăn của mình.
Kết quả Lưu Phương Hoa tiếp nhận vấn đề nhanh hơn Vương Tuệ Tuệ, chỉ không tới mười phút đã hoàn toàn thích ứng với thân phận hiện tại của Diệp Dương Thành.
- Ta sớm cảm thấy pho tượng kia quen mắt, thì ra là Diệp đổng nha!
Lưu Phương Hoa tươi cười sáng lạn, nói:
- Ta cũng là tín đồ Cửu Tiêu Thần Điện, xem ra phúc lợi của ta còn tốt hơn cả tín đồ đấy.
Lưu Phương Hoa đúng là người của Cửu Tiêu Thần Điện, nhưng mà nguyện lực cả ngày chỉ một điểm, sau khi biết thân phận của Diệp Dương Thành thì chỉ sợ nguyện lực đã biến mất.
Vui vẻ qua đi, Lưu Phương Hoa bình tĩnh đánh giá Diệp Dương Thành:
- Diệp đổng, kỳ thật không phải chuyện khó, hoàn toàn không cần điều động tài chính của tập đoàn.
- A?
Diệp Dương Thành cao hứng đứng lên, nói:
- Nói thế nào?
- Vấn đề kỳ thật rất đơn giản, bởi vì ánh mắt của ngài tập trung vào tiền lương cả nước, cho nên cảm thấy con số chi tiêu lớn, đúng không?
Lưu Phương Hoa cười nói.
- Cái này... Đúng là như thế!
Diệp Dương Thành suy nghĩ cũng thừa nhận cách nói của Lưu Phương HOa, hắn đúng là cảm thấy tiền lương lớn mà giật mình, không cho tiền lương không được, mà không có tiền lương thì ai đi làm công không cho hắn?
- Đúng thế!
Nhìn thấy Diệp Dương Thành gật đầu, Lưu Phương Hoa cười nói:
- Hiện tại chỉ nhìn một phương diện, lại bỏ qua vài mấu chốt!
- Ân?
Diệp Dương Thành nhíu mày, nói:
- Đứng thừa nước đục thả câu, nhanh nói biện pháp đi!
- Ta có vài vấn đề cần Diệp đổng giải thích.
Lưu Phương Hoa mỉm cười, nâng tay phải thon dài như ngọc lên.
- Mấy vấn đề? Ngươi đi hỏi một chút.
Diệp Dương Thành gật đầu, ý bảo Lưu Phương Hoa có thể hỏi.