Chương 962: Thư viện trung tâm.
Nếu một tự do dong binh phát sinh ngoài ý muốn trong chiến đấu, chiến phục mặc trên người cảm ứng được người sử dụng đã tử vong, sẽ đem tin tức truyền về đại lầu hành chính của thành thị nhân loại gần nhất, sau khi nhận được tin tức nhân viên công tác sẽ lập tức liên hệ người nhà của dong binh tự do, người nhà sẽ đến nhận lãnh di vật của họ để lại.
Tiếp nhận đồng chương của Diệp Dương Thành nhẹ nhàng nhoáng lên trước máy cảm ứng trên quầy, đem số tiền còn lại lưu vào tài khoản của hắn, nam tử lập tức đem đồng chương trả lại, nói:
- Tự do dong binh tiên sinh, nếu sau này ngài còn đồ vật của dị thú muốn ra tay, thỉnh đến cửa hàng Tinh Phẩm Chi Gia của chúng tôi xử lý, tin tưởng chúng tôi sẽ có một giá cả thích hợp dành cho ngài.
Hắn nhìn nhìn Diệp Dương Thành, khiêm cung nói:
- Hơn nữa nếu ngài bán ra hàng hóa vượt hơn hai trăm triệu, hoặc tiêu phí hơn trăm triệu, ngài sẽ đạt được thẻ bạch kim cấp cao của cửa hàng chúng tôi, có thể hưởng thụ ưu đãi giảm giá.
Diệp Dương Thành khẽ cười gật gật đầu, cầm theo trang bị vũ khí mới rời khỏi cửa hàng.
Đợi sau khi hắn rời khỏi, thần sắc khiêm cung của nam tử chậm rãi tán đi, nghi hoặc nhìn theo bóng lưng Diệp Dương Thành, lẩm bẩm:
- Tự do dong binh đồng chương, theo lý mà nói thực lực không cao hơn ba cấp, nhưng hắn…thật là một người kỳ quái!
Rời khỏi cửa hàng, mục đích thứ hai của Diệp Dương Thành chính là thư viện của thành thị này.
Nhìn thấy những gì trong cửa hàng Tinh Phẩm Chi Gia, Diệp Dương Thành rõ ràng nhận thức được mình còn quá non nớt, rất nhiều chuyện mà người thường hiểu rõ ràng nhưng hắn hoàn toàn vô tri không biết.
- Phải bổ sung kiến thức.
Nghĩ tới cảnh tượng lúc mình mua thú hạch năng nguyên, Diệp Dương Thành không khỏi bật cười, trong lòng càng thêm bức thiết bổ sung tri thức.
Nghe theo trí năng thành thị dẫn dắt, Diệp Dương Thành thuận lợi đi tới một cao ốc nằm cách đại lầu hành chính trong thành thị không đầy trăm thước, nơi này chính là thư viện trung tâm thành phố.
Cao ốc có 88 tầng, làm Diệp Dương Thành cảm thấy kinh ngạc chính là nơi này đều là thư viện, hơn nữa cảnh tượng thư viện hoàn toàn khác hẳn với trong tưởng tượng của hắn.
Trong thư viện chỉ sắp xếp từng phòng nho nhỏ, mỗi phòng có một màn hình thao tác bằng tay chiếm cứ cả vách tường, toàn bộ những người đi vào thư viện đều sẽ vào phòng nhỏ, thăm dò đủ loại tri thức mà họ muốn tìm kiếm.
Diệp Dương Thành thoáng ước tính một chút, đại sảnh lầu một có chừng tám trăm phòng nhỏ, mà nơi này có 88 tầng, ít nhất phải có hơn bảy mươi ngàn phòng nhỏ, nói cách khác nơi này có thể cất chứa hơn bảy mươi ngàn người.
- Tự do dong binh tiên sinh tôn kính, phiền toái ngài đăng ký trước một chút được không?
Ngay lúc Diệp Dương Thành đang đứng ngay cửa đại sảnh lầu một nhìn vào những phòng nhỏ có chút ngạc nhiên, một cô gái mặc chế phục nhân viên công tác xuất hiện trước mặt của hắn.
Nàng có chút kinh ngạc nhìn hắn, lại nhìn thấy đồng chương trước ngực hắn, nhất thời sinh ra cảm giác kính ngưỡng.
Bởi vì nhìn dáng vẻ của Diệp Dương Thành chưa đầy hai mươi lăm tuổi, ở thế giới mà tuổi thọ bình quân hai trăm trở lên, tuy hai mươi lăm xem như đã trưởng thành, nhưng vẫn còn rất trẻ tuổi.
Quan trọng nhất là hắn là một tự do dong binh, còn có huy chương! Một thanh niên có đồng chương, đã chứng minh rõ tư chất cùng tiềm lực của hắn, đây là một thiên tài!
- Nga!
Diệp Dương Thành nhìn cô gái, gật đầu cười nói:
- Làm phiền cô.
Cô gái bị vẻ lễ phép của hắn làm đỏ mặt, nàng chỉ là một cô gái bình thường, đứng trước mặt tự do dong binh có huy chương, địa vị vô cùng thấp kém, nếu hắn tức giận giết nàng, nhiều lắm chỉ bị khấu trừ điểm mà thôi, cũng không bị pháp luật ngăn cấm.
Đây là một thế giới thực lực vi tôn, người thường không có thực lực tuy rằng được pháp luật quốc gia bảo hộ, nhưng ở trước mặt tự do dong binh có huy chương, pháp luật chỉ là trên danh nghĩa.
Cô gái đỏ mặt dẫn hắn đi tới trước quầy, nói:
- Tự do dong binh tiên sinh tôn kính, ngài cần nộp mười Vũ Không tệ đổi lấy một giờ thời gian đọc sách.
- Mười Vũ Không tệ một giờ sao?
Diệp Dương Thành thoáng trầm ngâm chốc lát, tháo huy chương nói:
- Tôi cần một trăm giờ.
- Dạ, hiện tại tôi đăng ký cho ngài.
Cô gái luống cuống tiếp nhận huy chương, không nghĩ tới chỉ một ngàn Vũ Không tệ mà lại chi tiêu qua tài khoản ngân hàng, không dùng tiền mặt chi trả.
Sau khi xác nhận xong tin tức thân phận, cô gái khấu trừ một ngàn Vũ Không tệ, trao đổi một trăm giờ đọc sách của Diệp Dương Thành.
Hoàn thành xong đăng ký, cô gái cầm tấm thẻ trong suốt hơi mỏng đưa cho Diệp Dương Thành, nói:
- Tự do dong binh tiên sinh, phòng của ngài là 52656, nếu như ngài cần gì có thể thông qua điện thoại gọi cho tôi, tôi sẽ cung cấp hết thảy phục vụ mà ngài cần thiết.
Đưa đồng chương cùng tấm thẻ cho Diệp Dương Thành, lời nói của cô gái làm Diệp Dương Thành có cảm giác là lạ…cung cấp hết thảy phục vụ cần thiết sao?
Nhìn sắc mặt đỏ bừng của cô gái, Diệp Dương Thành bật cười, chỉ nghĩ mình đã tưởng tượng quá nhiều.
Hắn thật không biết ở phóng trục địa 308, cũng chính là Vũ Không đại lục, quan niệm tình dục rất khai phóng, một cô gái bình thường cả đời có hơn trăm nam nhân, chỉ cần các nàng tâm động, lên giường sao? Hoàn toàn không thành vấn đề!
Hơn nữa trọng yếu hơn chính là Vũ Không đại lục bị dị thú uy hiếp, chiến tranh liên tục phát sinh, số lượng người tử vong là một con số khiến người sợ hãi!
Bởi vậy Vũ Không đại lục có một quy định bất thành văn, nữ tính giao hợp cùng nam tính là được bảo hộ!
Nhất là tự do dong binh, chính là đối tượng của vô số cô gái hoài xuân, nếu như có thể sinh con cho họ, sẽ lập tức được quốc gia hỗ trợ chiếu cố, nếu tự do dong binh kia bất hạnh tử vong, nữ nhân cùng con của nàng đều thu hoạch hồi báo thật lớn của quốc gia.
Đây là một loại hình thức giao dịch, là hành vi bội thường luân lý, nhưng nó lại được các quốc gia thừa nhận.
Nhưng Diệp Dương Thành cũng không có ý tứ gì với cô gái này, hắn chỉ nghĩ người ta nói theo nghĩa khác mà thôi.
Đi lên tầng 66, dựa theo bảng hướng dẫn tìm được phòng của mình, vừa đi vào phòng hắn cầm tấm thẻ đặt lên bàn, đưa mắt nhìn màn ảnh thật lớn trên tường.
- Tự do dong binh tiên sinh tôn kính, hoan nghênh đi vào thư viện thành thị thứ bảy khu hành chính Mạch Khắc Tư vương quốc Khắc Lỗ, ngài sẽ được phục vụ chu đáo nhất ở nơi này, chúc ngài đọc sách khoái trá.
Trong phòng truyền ra thanh âm ngọt ngào, mãi tới lúc này Diệp Dương Thành mới hiểu được đây là thanh âm điện tử cài đặt sẵn!
Hắn xoay người cầm tấm thẻ đặt vào dưới màn hình…
- Tự do dong binh tiên sinh, ngài đã giao nộp một ngàn Vũ Không tệ, hiện tại thời gian tìm đọc của ngài là một trăm giờ, chúc ngài đọc sách khoái trá.
Màn hình đột nhiên sáng lên, trên màn hình xuất hiện một dòng văn tự…
Một trăm giờ đọc tin tức đối với Diệp Dương Thành mà nói chỉ bổ sung tri thức căn bản mà thôi, hắn cũng không trông cậy vào thời gian này có thể hiểu rõ toàn bộ Vũ Không đại lục.