Chương 1067: Không thể nhịn được nữa.
Sau khi nhận được lời hứa khẳng định của Diệp Dương Thành, mười học viên Thần Vương lập tức vui vẻ rời đi, đáng tiếc, vui sướng của bọn họ nhiều nhất chỉ kéo dài không tới chín giờ liền tuyên cáo tan biến.
Ba mươi sáu lẻ bảy giờ, trong phòng học số một của học viện Võ Đường, Khải Thánh Lực Ba Long là đệ tử nhập môn đầu tiên của Diệp Dương Thành, một cách tự nhiên đã được xếp hạng đứng đầu tiên trong đội ngũ, một mình cô đơn.
Phía sau Khải Thánh Lực Ba Long, mười học viên Thần Vương còn lại xếp thành một hàng, sắc mặt nghiêm túc chờ đợi Diệp Dương Thành chỉ dạy và chỉ ra chỗ sai, chỉ có điều bọn hắn nhất định thất vọng.
Nội dung dạy học đầu tiên hết sức đơn giản, đơn giản đến mức tựa hồ khiến tất cả mọi người đều có chút không dám tin tưởng... Chỉ nghe Diệp Dương Thành nói như vậy:
- Co hai chân ngồi thiền tại chỗ, nhắm mắt lại, cẩn thận nhận thức thân thể của các ngươi, cho đến khi cảm nhận được tần số dòng máu lưu động, mạch đập nhảy lên, trái tim nhảy lên cho tới da thịt co rút…. không được sự cho phép của ta, không cho phép ai tùy tiện đứng dậy!
Đối mặt với yêu cầu của Diệp Dương Thành, mười học viên Thần Vương đều không nhịn được đưa mắt nhìn nhau, tư thế khoanh chân ngồi thiền bọn họ dĩ nhiên hiểu được, nhưng cái này có liên hệ gì đến nội dung học tập của bọn hắn?
Chỉ có Khải Thánh Lực Ba Long không nghĩ nhiều như vậy, nếu Diệp Dương Thành kêu bọn họ khoanh chân ngồi thiền, vậy thì cứ đàng hoàng ngồi thiền!
Cho nên, Khải Thánh Lực Ba Long không nói một lời , ngồi thiền trên sàn nhà, dựa theo yêu cầu của Diệp Dương Thành nhắm hai mắt lại, cố gắng cảm thụ những thứ theo lời Diệp Dương Thành.
Có Khải Thánh Lực Ba Long làm tiên phong, hơn nữa đây là ngày học tập đâu tiên, cho dù trong lòng mười học viên Thần Vương chất đầy nghi hoặc, cũng không khỏi không ngậm miệng, đàng hoàng ngồi thiền.
Quá trình ngày học tập đầu tiên đơn giản như thế, ngồi trong phòng học số một suốt mười giờ, mới tản đi trở lại túc xá, tâm tình phức tạp chờ đợi ngày học thứ hai sư.
Nhưng ngày học thứ hai lại làm cho bọn họ một lần nữa thất vọng, bởi vì nội dung học tập của bọn họ, vẫn là tái diễn nội dung của ngày thứ nhất, ngồi thiền, đúng vậy, ngồi thiền khô khan nhàm chán làm cho người ta không nói được lời nào!
Nhưng Diệp Dương Thành lại tựa hồ không ý thức được vấn đề trong phương thức dạy học của mình, vẻ mặt bình thản, cũng không làm ra cử động gì.
Được rồi, ngươi là lão sư chúng ta là học sinh, ngươi kêu chúng ta làm gì chúng ta làm như thế, chúng ta nhịn! Mười học viên Thần Vương cắn răng nhẫn nhịn, kết quả cả một ngày chỉ ngồi thiền, ngồi suốt ba mươi lăm giờ!
Ôm đầy bụng nghi hoặc, mười học viên Thần Vương miễn cưỡng chế ngự xao động trong lòng trở về túc xá, kết quả đến ngày thứ ba, bọn họ không nhịn được nữa...
- Ngồi thiền ngồi thiền lại là ngồi thiền!
Sau năm giờ ngồi thiền liên tục, Adrian không nhịn được giơ chân rồi, mặc dù không đứng lên, đã mở hai mắt ra, kháng nghị nói:
- Viện trưởng, chúng ta tới học tập kỹ xảo, không phải tới đây học ngồi thiền!
- Sao?
Mang một cái ghế dựa vào phòng học số một, Diệp Dương Thành cứ như vậy thoải mái nhàn nhã nửa nằm trên ghế, sau khi nghe thấy Adrian kháng nghị, hắn không lộ ra nửa điểm tức giận, ngược lại giễu cợt nhìn hắn, nói:
- Các ngươi cũng có khả năng nhịn đó, ta còn tưởng ngày thứ hai các ngươi đã kháng nghị rồi chứ!
- Ách...
Lần này đến phiên Adrian trợn tròn mắt, làm sao nghe ý tứ của Diệp Dương Thành, giống như hắn đang cố ý tiêu khiển bọn họ vậy?
Là tiêu khiển sao? Diệp Dương Thành cũng không có tâm tư nhàm chán như vậy, nếu kêu bọn hắn ngồi thiền, dĩ nhiên cũng là có ý tứ của hắn, nhưng chuyện này không phải dễ dàng giải thích .
Nói không được thì phải lôi đạo cụ…
Trong không gian thứ nguyên có một bộ đạo cụ dạy học Diệp Dương Thành đã sáng chế trước đó, là một cái thùng hoàn toàn trong suốt, bên mép cái thùng cũng bố trí chi chít trang bị bắn cực quang, chỉ có điều những cực quang bắn ra hoàn toàn vô hại, tác dụng duy nhất chính là hiệu quả dò xét và phản hồi.
Từ trên ghế đứng lên Diệp Dương Thành lấy ra một cái thùng lớn hình lập phương cao sáu mét, dài sáu mét, rộng sáu mét, trước mặt mọi người, cất một viên thú hạch nhiên liệu cấp năm vào trong cái hộp nhiên liệu, sau đó cắm cái hộp nhiên liệu lên chỗ gờ nối bên trái của cái thùng.
Có nhiên liệu đưa vào cái thùng lớn lập tức khởi động, ở cạnh góc, sáng lên từng chuỗi bóng đèn nhỏ màu vàng nhạt, chợt lóe chợt lóe, nhìn qua cũng tương đối chói mắt.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mười học viên, Diệp Dương Thành rất bình tĩnh vỗ vỗ cái thùng lớn trong suốt, nói:
- Đây là đạo cụ được ta định chế trước đó, đầu bắn cực quang bên trong cũng là đặc chế, chỉ có chức năng phản hồi tin tức, chứ không tạo thành thương tổn với thân thể.
- Các ngươi đã cho là ngồi thiền vô dụng, các ngươi đã cảm giác được các ngươi đã vô cùng hiểu rõ thân thể của mình, vậy thì tiến vào thử một chút xem, phàm là người nào thông qua kiểm tra đo lường là có thể tiến vào giai đoạn luyện tập tiếp theo.
Nói tới đây, ánh mắt Diệp Dương Thành mới quét qua trên mặt mọi người, khóe miệng chứa đựng nụ cười thú vị:
- Như thế nào? Các ngươi ai nguyện ý vào thử trước? Ta cho các ngươi hai cơ hội.
Đối mặt với loại đạo cụ không biết, mười học viên Thần Vương đều có chút chần chờ, ai cũng biết đạo lý súng bắn chim đầu đàn, người đầu tiên làm liều mà được lợi, cũng là người đảm đương mạo hiểm lớn nhất.
Sau một lúc lâu trầm mặc, cũng có một nữ Thần Vương học viên đứng lên, nhưng nàng không phải muốn tiến vào, mà vô cùng cung kính nói:
- Viện trưởng, chúng ta chưa bây giờ tiếp xúc với cái hộp như vậy, ngài có thể biểu diễn cho chúng ta xem một chút không?
- ... Ha ha, được, không thành vấn đề!
Diệp Dương Thành ngẩn ngơ, tiếp theo liền cười gật đầu đáp ứng, mặc dù bản thân hắn chưa trải qua quá trình ngồi thiền cảm giác thân thể của mình, nhưng chỉ dựa vào thực lực hiện giờ của hắn và thân thể bất tử, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Nếu những học viên này không muốn nếm thử, làm lão sư như hắn, cũng nên làm mẫu cho bọn hắn chứ?
Cho nên, Diệp Dương Thành cười dài mở cánh cửa trong suốt, tiến vào bên trong cái thùng, tiếp theo nói với nữ học viên đứng dậy:
- Ngươi tới đây ấn vào cái nút màu xanh.
- Cái nút màu xanh?
Nữ học viên ngây ra một lúc, lúc này mới gật đầu, tiến lên mấy bước tới bên cạnh cái thùng, vươn tay nhấn xuống cái nút màu xanh nhìn bên ngoài giống như lơ lửng trên không trung.
Sau khi cái nút màu xanh bị nàng nhấn xuống, toàn bộ cái thùng trong suốt vang lên một trận thanh âm tích tích hơi có vẻ dồn dập, ngay sau đó không đợi mọi người kịp phản ứng, hơn mười đạo cực quang hồng sắc ước chừng lớn bằng sợi tóc, liền từ bốn phương tám hướng của cái thùng phun ra ngoài, nhắm thẳng vào Diệp Dương Thành đang đứng chính giữa cái thùng.
Hơn mười đạo cực quang nhìn như không có quy luật từ bốn phương tám hướng bắn vào chính giữa, giống như thiên la địa võng, mặc cho ngươi giãy dụa như thế nào cũng không thể tránh được hơn mười đạo cực quang này.