Mục lục
[Dịch] Chấp Chưởng Thần Quyền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là cuộc chiến thảm liệt nhất từ khi Diệp Dương Thành thành lập đại quân sinh vật biển đến nay. Khi máy bay trực thăng căn cứ hải quân số hai mươi bảy oanh tạc trải thảm đợt hai, từ mười hai con cua móng ngựa viễn cổ chỉ còn lại năm, thủ lĩnh cua móng ngựa sử dụng thân kim cương cũng bị thương nặng.

Đuôi Tiểu Tuyết bị vụ nổ lan trùng, ngoài thân trắng tuyết đầy miệng vết thương sâu cạn khác nhau. Máu đổ ào ào, may mắn Tiểu Tuyết không bị nguy hiểm mạng sống.

Tổng thất nặng nề nhất là ba mươi con cá kiếm. Sau khi kết thúc tổng tấn công, lật úp mọi quân hạm, tàu ngầm của phe địch, Diệp Dương Thành ra lệnh chúng nó mang theo xác đồng bạn nhanh chóng rút về. Ba mươi con cá kiếm giờ chỉ còn lại mười sáu con, mười bốn cá kiếm bị ngư lôi nổ chết.

Tiểu Ô kéo ba xác chết cá kiếm bơi dưới đáy biển với tốc độ hơn hai trăm hải lý một giờ. Diệp Dương Thành điều khiển Tiểu Hôi cắn xác một cua móng ngựa viễn cổ bơi theo Tiểu Ô.

Tiểu Tuyết theo bên cạnh Tiểu Hôi, phía sau là cua móng ngựa, cá kiếm mang theo xác đồng bạn.

Thương vong nặng nề vượt xa dự tính ban đầu của Diệp Dương Thành, hắn cho rằng dù có thương vong cùng lắm là mấy con cá kiếm hoặc một cua móng ngựa viễn cổ là cùng.

Nhưng hiện thực bày ra trước mặt nói cho Diệp Dương Thành mạnh mẽ tấn công chính diện, nếu hắn không có cách nào đấu lại lực lượng phe địch thì dù thuận lợi đánh đắm mọi tàu ngầm, quân hạm kẻ địch cũng sẽ trở thành bia ngắm lực lượng không trung.

Đối mặt ngư lôi từ từ trên trời thả xuống, đại quân sinh vật biển của Diệp Dương Thành không có sức đánh lại, mặc cho đối phương tấn công dày đặc, chật vật trốn chạy.

Diệp Dương Thành quen xuôi chèo mát mái hiện giờ tâm tình của hắn cực kỳ tệ, nhưng hắn cũng nhận ra khuyết điểm phe mình.

Tìm ra vấn đề và giải quyết, đây là quá trình tích lũy kinh nghiệm. Có bài học đau đớn lần này, trong đầu Diệp Dương Thành hình thành cách đối phó lực lượng không trung phe địch.

Tiểu Hôi nhả xác cua móng ngựa ngậm trong miệng ra, mặc cho mấy con cua móng ngựa viễn cổ sống sót cắn nuốt đồng bạn.

Diệp Dương Thành vẫy đuôi quay người đi, hắn nhìn hướng căn cứ hải quân số hai mươi bảy quân Mỹ đóng tại Nhật gây cho hắn tổn thất nặng nề, hướng đó có tên là . . . Okinawa.

Trong khách sạn Động Thương huyện, Diệp Dương Thành ngồi khoanh chân trên giường chậm rãi mở mắt ra, hít sâu.

Diệp Dương Thành nhỏ giọng nói:

- Ngày quay lại chính là lúc hủy diệt các ngươi.

Giờ phút này, tâm tình của Gershon rất phức tạp. Gershon muốn cười, nhưng tất cả tàu ngầm, quân hạm căn cứ hải quân số hai mươi bảy bị chìm làm gã cười không thành tiến. Gershon muốn khóc, nhưng sự thật là gã đã đánh lùi bầy quái vật biển khiến người kinh hoàng, rửa nhục cho diễn quân Nhật Bản gặp quái vật biển tập kích toàn quân bị diệt, căn cứ hải quân Mỹ Hoành Tu Hạ thị toàn quân bị diệt. Gã, Gershon thượng tá dẫn dắt biên đội máy bay trực thăng đánh lùi bầy quái vật biển này.

Tâm tình lo được lo mất lại vẻ mặt Gershon liên tục thay đổi. Gershon bước xuống từ máy bay trực thăng võ trang, gã hít sâu, xoay người đi vào phòng chỉ huy gần đó. Gershon cần báo cáo về chuyện xảy ra ở căn cứ hải quân số hai mươi bảy cho bộ tư lệnh, tiếp đó chờ đợi nghị quyết cuối cùng.

Là trừng nghị Gershon nghiêm khắc vì tàu ngầm, quân hạm chìm? Hay khen ngợi Gershon bởi vì lần đầu đánh lui bầy quái vật biển kéo đến tấn công? Trước khi có kết quả, Gershon không biết vận mệnh sau này của mình thế nào.

Gershon chắc chắn một điều rằng mặc dù căn cứ hải quân số hai mươi bảy bị tổn thất nặng nề nhưng bầy quái vật biển cũng bị thương không nhỏ. Nước biển bị máu nhuộm thành màu tím là chứng minh tốt nhất.

Gershon quay về phòng chỉ huy, báo cáo về chuyện xảy ra ở căn cứ hải quân số hai mươi bảy cho bộ tư lệnh. Căn cứ hải quân số mười sáu cách hơn ba mươi km khẩn cấp điều khiển bốn chiếc tàu ngầm lúc này cập vịnh căn cứ hải quân số hai mươi bảy, nhiệm vụ của bọn họ là vớt xác quái vật biển.

Gershon vừa báo cáo với bộ tư lệnh Thái Bình Dương xong, chưa kịp buông điện thoại thì một quan quân thượng úy hơn ba mươi tuổi lao vào phòng chỉ huy.

- Gershon thượng tá, nguy . . . Nguy rồi!

Sĩ quan thượng úy biểu tình hốt hoảng hét lên:

- Xảy ra chuyện!

Gershon mới thả lỏng thần kinh lại kéo căng, sắc mặt cực kỳ khó xem nói:

- Lại xảy ra chuyện gì?

Gershon trầm giọng rít gào:

- Nói!

Sĩ quan thượng úy nuốt nước miếng:

- Tàu ngầm vớt . . . Vớt xác quái vật biển truyền tin về.

Sĩ quan thượng úy ấp úng:

- Bọn họ . . . Bọn họ đã lục soát toàn bộ hải vực . . . Trừ . . . Trừ phát hiện dấu vết quái vật biển di chuyển trong san hô ra không thấy bất cứ xác quái vật biển nào . . .

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lời quan quân thượng úy nói chẳng khác nào tiếng sét giữa trời xanh với Gershon, mặt gã không còn chút máu, lảo đảo sắp té.

Bởi vì mới rồi bộ tư lệnh biểu đạt thẳng là nếu Gershon có thể vớt xác quái vật biển trong vịnh lên, gã chẳng những không bị tội mà còn có công lao. Nhưng nếu không vớt xác quái vật biển, thế thì Gershon tự xưng là chiến tích sẽ không được công nhận, chỉ một điều báo sai quân tình đủ làm gã tàn dời.

Gershon nhỏ giọng nói:

- Không . . . Không có xác quái vật biển . . .

Gershon siết chặt nắm tay lại thả ra, vỗ mạnh vào trán mình:

- Chết tiệt!

Sâu trong đáy biển cách quần đảo Okinawa hai trăm hải lý, Tiểu Tuyết, Tiểu Hôi, Tiểu Ô, năm con cua móng ngựa viễn cổ, mười sáu con cá kiếm sống sót phân chia xác chết mất mạng vì bị ngư lôi oanh tạc. Vết thương trên người Tiểu Tuyết, Tiểu Ô nhanh chóng lành lại. Thủ lĩnh cua móng ngựa bị thương nặng sau khi nuốt xác một con cua móng ngựa viễn cổ thì lại tiến vào trạng thái cường hóa lần ba.

Toàn quá trình kéo dài ba tiếng, Tiểu Tuyết dài ba mươi hai thước sau khi nuốt nửa cái xác cá kiếm thì dài đến bốn mươi ba thước. Tiểu Hôi dài ba mươi chín thước một hơi đột phá cửa ải lớn năm mươi thước, được chiều dài năm mươi sáu thước.

Thủ lĩnh cua móng ngựa hoàn thành cường hóa lần thứ ba, màu da từ ban đâu xám bạc biến thành đồng thau sẫm máu. Sau khi thay đổi thủ lĩnh cua móng ngựa càng trở nên trầm ổn hơn, như khoác giáp hoàng kim, tràn đầy khí thế. Chiều dài cơ thể nó từ ban đầu sáu mươi lăm thước tăng đến bảy mươi tám thước, thủ lĩnh cua móng ngựa tiếp tục giữ địa vị đại ca số hai trong đại quân sinh vật biển.

Bốn con cua móng ngựa không bị thương thì từ maunâu sẫm biến thành xám bạc, chiều dài bốn mươi thước tăng lên sáu mươi ba thước, hình thể giống với thủ lĩnh cua móng ngựa trước khi cường hóa.

Sinh vật duy nhất sau khi nuốt xác đồng bạn nhưng không thay đổi về hình thể là mười sáu con cá kiếm. Ban đầu chúng nó dài ba mươi sáu tuổi, sau khi nuốt xác đồng bạn thì vẫn chỉ dài bấy nhiêu. Tuy nhiên bề ngoài của cá kiếm . . .

Vây lưng dày cỡ trang giấy A4, màu xám bạc trông như đao gặt sắc bén, mỏng nhưng siêu mềm dẻo.

Trừ vây lưng thay đổi ra, mũi nhọn dài bây giờ biến thành hình nón, sau khi thay đổi không còn sắ bén như trước nhưng nếu va chạm, mũi kiếm hình nón có sức phá hoại hơn xa lúc nhọn.

Trừ mũi kiếm và vây lưng ra, vảy như kim toàn thân cá kiếm lóe ánh bạc, cảm xúc như kim loại. Vây cá, vây đuôi đều thay đổi. Rõ ràng nhất là vây đuôi cá kiếm, đuôi phân nhánh trở nên vừa mỏng vừa to, hình dạng cong cong tựa lưỡi hái trong tay tử thần.

Tóm lại toàn thân mười sáu con cá kiếm cường hóa ra trang bị có tính công kích, vảy kim màu bạc bọc ngoài người chúng nó chắc dùng để phòng ngự.

Tiểu Tuyết, Tiểu Hôi, cua móng ngựa, cá kiếm hoặc nhiều hoặc ít có thay đổi, chỉ mình Tiểu Ô là y như cũ. Bộ dạng của Tiểu Ô không thay đổi, chẳng biến to ra, vì thứ thay đổi là năng lực liên kết tinh thần của nó.

Ban đầu Tiểu Ô rời khỏi khu vực Diệp Dương Thành quản lý chỉ có thể kết nối tinh thần với sinh vật quanh mình trong phạm vi 1 km, lần này cường hóa, nó tăng phạm vi liên lạc đến 50 km. Chỉ cần đối phương xuất hiện trong phạm vi cách Tiểu Ô 50 km là nó có thể trao đổi cùng đối phương.

Diệp Dương Thành đã giải trừ bám xác Tiểu Hôi, Tiểu Ô trở thành người quản lý duy nhất của đại quân sinh vật biển.

Tiểu Ô không dẫn đại quân sinh vật biển quay về gần biển Trung Quốc mà ẩn núp dưới đáy biển cách quần đảo Okinawa hơn hai trăm hải lý. Trước khi Diệp Dương Thành đi đã dặn dò Tiểu Ô kỹ càng, hắn kêu nó quản lý bầy cua móng ngựa, cá kiếm, ở yên đây chờ hắn trở về.

Diệp Dương Thành không phải loại phế vật gặp thất bại một lần liền nản lòng ủ rũ. Trái ngược lại, qua thời gian dài bị Cửu Tiêu thần cách thẩm thấu, tính cách của Diệp Dương Thành thuộc loại càng gặp trắc trở càng cứng đầu. Diệp Dương Thành dẫn dắt đại quân sinh vật biển tấn công căn cứ hải quân số hai mươi bảy quân Mỹ trú đóng tại Nhật gặp thất bại, điều này không hề đả kích hắn ngược lại kích thích hắn nổi máu hơn.

Quân Mỹ trú đóng trên quần đảo Okinawa uy hiếp Trung Quốc nhiều hơn là Nhật Bản, ngày nào không nhổ cái gai trong họng này ra là Diệp Dương Thành sẽ không bao giờ bỏ cuộc.

Lúc trước Diệp Dương Thành gặp thất bại nguyên nhân chủ yếu là vì không chuẩn bị đầy đủ ứng đối lực lượng không trung, nếu đã phát hiện vấn đề dĩ nhiên hắn sẽ tìm cách giải quyết nó, sau đó quay về giết hồi mã thương.

Diệp Dương Thành muốn khiến toàn quần đảo Okinawa trở thành vùng cấm quân sự, bất cứ quốc gia nào, dù là nước Mỹ hay Nhật Bản, dám can đảm bày lực lượng quân sự trên quần đảo Okinawa là . . .

Diệp Dương Thành không ngại huyết tẩy toàn Okinawa. Vị trí địa lý quần đảo Okinawa quá đặc biệt, quốc gia nào bày lực lượng quân sự tương đương bóp cổ Trung Quốc. Vì hiểu rõ đạo lý này nên Diệp Dương Thành làm sao chịu để cây đinh kia tồn tại?

Huống chi . . .

Trước kia Okinawa là Lưu Cầu, từ thời kỳ tam quốc đã có quân đội Trung Quốc lên bờ Lưu Cầu. Sau này Tùy Dương đế Dương Quảng hai lần phái người từ Quảng Châu nhổ neo lên bờ Lưu Cầu, tổng binh lực nhiều cỡ vạn người.

Đến thời Minh triều, Minh thái tổ Chu Nguyên Chương tuyên bố chiếu dụ Trung Sơn Vương Sát Độ. Ba vương sơn bắc, trung sơn, sơn nam tiến công Minh triều, chính thức trở thành chư hầu của Trung Quốc.

Nói cách khác, quyền lực Lưu Cầu mẫu quốc thuộc về Trung Quốc.

Quan lệ chư hầu kéo dài năm trăm cho đến năm một ngàn tám trăm bảy mươi hai, Nhật Bản tuyên bố Lưu Cầu trở thành lãnh thổ của mình. Quần đảo Lưu Cầu là đất của Nhật Bản, nói thẳng không thừa nhận Trung Quốc từ năm một ngàn ba trăm bảy mươi hai là mẫu quốc của Lưu Cầu, chính thức chiếm cứ quần đảo Lưu Cầu.

Khi đó vương quốc Lưu Cầu từng phái sứ thần đến Bắc Kinh xin triều Thanh bảo vệ cứu trợ Lưu Cầu. Khi đó triều Thanh vô năng, không nhận ra tầm quan trọng của Lưu Cầu nên không giúp đỡ gì chư hầu này. Sứ thần Lưu Cầu buồn bã rời Bắc Kinh.

Năm thứ hai Nhật Bản chiếm Lưu Cầu, tức là năm một ngàn tám trăm bảy mươi ba, Nhật Bản lại dẫn binh tấn công Lưu Cầu, phế bỏ quốc vương Thượng Thái lập con rối khác. Đến năm một ngàn tám trăm bảy mươi chín, Nhật Bản đày Thượng Thái đi Tokyo, đổi tên Lưu Cầu thành huyện Okinawa. Từ nay vương quốc Lưu Cầu chính thức diệt vong.

Sau này nước Mỹ chiếm Lưu Cầu, nguyên quần đảo Okinawa trở thành một nửa thộc địa của Mỹ. Tiếng nói của Nhật Bản không nặng ký bằng nước Mỹ, bởi vì Mỹ bày nhiều căn cứ quân sự, đồn trú nhièu quân đội trên quần đảo Okinawa.

Nhưng nói sao thì Lưu Cầu trước kia, Okinawa bây giờ đều là Nhật Bản cướp từ tay Thanh triều vô năng.

Tuy đến thời đại này khiến Nhật Bản bỏ Okinawa thì rất khó khăn, dù Trung Quốc không thể lấy lại nó trở về nhưng uyệt đối không để quân đội nước khác xây dựng rầm rộ trên đó đi. Không chỉ liên quan uy hiếp quân sự hải ngoại, càng liên quan đến mặt mũi của thần quốc, thần tôn Diệp Dương Thành.

Diệp Dương Thành suy tư cách đối phó quân Mỹ trú đóng tại Nhật.

- Từ sau đêm nay Okinawa sẽ không còn quân đội.

Diệp Dương Thành híp mắt lẩm bẩm:

- Trừ Trung Quốc ra còn ai có tư cách trú đóng trên Okinawa?

Từ khi Diệp Dương Thành tạo đại quân sinh vật biển, thành công phá hủy sáu mươi phần trăm lực lượng hải quân Nhật Bản thì hắn bản năng quên mất trong tay mình còn lá bài vua khác, sinh vật biển khổng lồ làm hắn tự tin gấp trăm lần.

Nhưng chuyến này gặp thất bại ở căn cứ hải quân số hai mươi bảy tựa cây gậy sắt thô to đánh tỉnh Diệp Dương Thành. Sao hắn quên mất nó? Nếu phối hợp thứ đó, đừng nói là Okinawa, dù đến căn cứ hải quân trên đất nước Mỹ thì Diệp Dương Thành tự tin đại quân biển cả của mình chà đạp dậy sóng kêu rên.

Ngay từ khi Diệp Dương Thành có Cửu Tiêu thần cách thì lá bài tẩy kia luôn nằm trong tay hắn, tên của lá bài vua đó là . . . Côn trùng.

Mặc dù đại quân sinh vật biển cường đại, thực lực trong biển xứng đáng là đánh đâu thắng đó, nhưng một khi lực lượng không quân thì đại quân sinh vật biển trừ chịu đòn ra không cách nào đánh trả.

Diệp Dương Thành ký thác kỳ vọng cao vào Tiểu Ô, sự thật chứng minh nó miễn cưỡng tập kích lực lượng không quân kẻ địch, nhưng chỉ trong tình huống đối phương hoàn toàn không đề phòng. Một khi phe địch cảnh giác, cơ thể to lớn của Tiểu Ô là bia ngắm tốt nhât.

Hiện giờ uy hiếp lớn nhất với đại quân sinh vật biển do Diệp Dương Thành tạo ra chính là lực lượng không trung. Không cần phá hủy máy bay trực thăng, máy bay chiến đấu của đối phương, chỉ cần giải quyết phi công thì dù có là siêu máy bay trang bị đầu đạn hạt nhân cũng chỉ là con cọp giấy. Máy bay không người lái làm sao uy hiếp đợc đại quân sinh vật biển không thể lên trên trời?

Nghĩ đến lá bài vua côn trùng là Diệp Dương Thành thông não hẳn ra. Nếu có thể điều khiển côn trùng giải quyết phi công địch, vậy phải chăng hắn điều khiển côn trùng xử lý những pháo thủ chiến hạm dễ như chơi?

Nếu vũ khí trang bị trên chiến hạm không thể sử dụng bình thường thì . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK