(Thượng)
Diêm La Viễn, Vu Tranh Vanh không biết rằng những lời Phó Diệc Chi nói trước đó hoàn toàn là phản ứng bản năng. Phó Diệc Chi là thần tử, nghe người ta thảo luận về phụ thần của mình, còn nói lời làm gã khó chịu. Cho nên Phó Diệc Chi bản năng phản đối, may mắn gã phản ứng kịp thêm câu hứa hẹn chữa cháy. Phó Diệc Chi làm hành động khiến Diêm La Viễn, Vu Tranh Vanh cho rằng gã là quân nhân thô kệch không biết giấu diếm chuyện gì trong lòng.
Mối hiểu lầm trùng hợp này khiến Diêm La Viễn, Vu Tranh Vanh sắp xếp một chuỗi hành động khiến người ta không biết nên khóc hay cười. Nói đúng hơn là Phó Diệc Chi cố ý sắp đặt, phá hỏng, khuấy động kế hoạch Diêm La Viễn, Vu Tranh Vanh bày ra nát bét. Cuối cùng Diêm La Viễn, Vu Tranh Vanh không hề suy nghĩ nhữn sắp đặt cực kỳ cẩn trọng kín kẽ của bọn họ đã bị quân nhân thô kệch trong mắt hai người cố ý phá hoại.
Hôm nay Diêm La Viễn, Vu Tranh Vanh, Phó Diệc Chi mở cuộc họp, một cuộc họp trông cực kỳ bình thường. Nhưng hai người vốn không nên bỏ thêm Phó Diệc Chi vào. Bắt đầu từ bây giờ, tất cả sắp đặt bí mật của tỉnh chính phủ đều vô hình đối với Diệp Dương Thành.
Về một chuỗi vụ án khiến người khó hiểu xảy ra đêm qua trong Lệ Hải thị, Phó Diệc Chi dùng lý do dở tệ là không thể đánh rắn động cỏ trấn áp xuống. Về công tác nhằm vào dị nhân Ôn Nhạc huyện gây rối, Vu Tranh Vanh và Diêm La Viễn lùi một bước rất lớn. Ví dụ trong qua tình điều tra phá án, tỉnh chính phủ sẽ hết sức phối hợp trung tâm xử lý sự kiện siêu tự nhiên, tương đương với cho Phó Diệc Chi một phần nhỏ quyền lợi nhúng tay vào chính phủ địa phương.
Một phần nhỏ quyền lợi này sẽ là lá chắn tốt nhất cho Diệp Dương Thành. Phó Diệc Chi chỉ cần tìm một lý do thích hợp là có thể buộc Vu Tranh Vanh, Diêm La Viễn nhường bước, dùng lý do tránh đánh rắn động cỏ là đến lý do tránh cho dân chúng khủng hoảng, cái cớ có thể dùng lâu dài.
Không ai ngờ Phó Diệc Chi là trung tướng quân đội, chủ nhiệm trung tâm xử lý sự kiện siêu tự nhiên lại cùng phe thân mật với Diệp Dương Thành.
Ban lãnh đạo thị ủy ba thành thị Lệ Hải thị, Khánh Châu thị, Đài Châu thị đã bị thần sử thuộc hạ của Diệp Dương Thành thẩm thấu hơn. Nội ứng ngoại hợp, Diệp Dương Thành có thể buông tay đi làm việc hắn muốn làm, không cần lo hành động quá lớn dẫn đến nhiều rắc rối không cần thiết.
Có câu nói như thế nào? Hình như là có tay trong thì dễ làm việc.
Las Vegas là một trong những thắng cảnh nghỉ phép nổi tiếng thế giới. Tuy nhiên cách nghỉ phép của Las Vegas mới là nguyên nhân chính biến nó từ khu vui chơi lột xác thành thị sống sắc sinh hương, đó là đánh bạc.
Bài bạc là động lực thúc đẩy Las Vegas từ một vùng sa mạc trở thành phố thị phồn hoa. Theo thời gian trôi qua, thành thị giàu lên nhờ đánh bạc dần biến thành một tòa thành thị phồn vinh tập hợp du lịch, mua sắm, nghỉ phép với cờ bạc làm trung tâm.
Tại Las Vegas, khu phồn hoa nhất dĩ nhiên là phố lớn Las Vegas. Trong phố lớn Las Vegas tụ tập mười khách sạn nghỉ phép lớn nhất toàn cầu. Khách sạn Metro Gold là khách sạn nối tiếng nhất toàn Las Vegas. Bởi vì khách sạn Metro Gold chẳng những có năm ngàn ba mươi bốn gian phòng, có sòng bạc to nhất Las Vegas. Chỉ tính diện tích sòng bạc đã to cỡ bốn sân bóng cộng lại.
Giá phòng khách sạn Metro Gold chập chờn, từ thấp nhất một trăm bốn mươi đô la một ngày đến cao nhất là một vạn năm ngàn đô la. Có thể nói khách sạn Metro Gold thích hợp cho bất cứ đoàn thể nào tiêu tiền, cho mọi người nhiều cách lựa chọn. Do đó khách sạn Metro Gold trở thành thắng cảnh nghỉ phép của rất nhiều người. Đến Las Vegas nếu không ở trong khách sạn Metro Gold thì tương đương với chưa từng đến đây.
Ngoài ra có một bí mật nửa công khai đó là khách sạn Metro Gold cũng là lựa chọn số một của quan tham Trung Quốc trốn ra nước ngoài đến Las Vegas. Chỉ tính tham quan Trung Quốc lưu luyến quên về ở khách sạn Metro Gold đã có hàng trăm người. Vì giữ lại những quan tham túi tiền căn phồng này, khách sạn Metro Gold cố ý xây một nhà bếp riêng thích hợp khẩu vị của bọn họ.
Đối với đám quan tham hốt hoảng lo âu ôm số tiền kếch xù trốn hỏi nước, khách sạn Metro Gold xa hoa, phục vụ gần như vua chúa đủ để bọn họ tuyển chọn cả đời sống trong này, vung tiền như rác, sung sướng, xa hoa hưởng thụ đi hết cuộc đời còn lại.
Đương nhiên khách sạn Metro Gold có lực lượng võ trang tư nhân, từng công khai thanh minh không ai được vào khách sạn Metro Gold bắt người. Khách sạn Metro Gold là chốn tị nạn của đám tham quan ô lại Trung Quốc, chỉ cần bước vào khách sạn Metro Gold là không ai làm gì được bọn họ.
Đây là điểm cao minh của khách sạn Metro Gold, cũng khiến cảnh sát, ngành điệp viên Trung Quốc cực kỳ nhức óc. Dù biết mục tiêu bọn họ muốn bắt ở trong khách sạn Metro Gold, cuỗm số tiền mồ hôi nước mắt của nhân dân trong nước sống sung sướng tựa vua chúa nhưng không cách nào bắt về nước đền tội.
Có lần hai điệp viên nước ngoài bị chặn trước cửa, một tham quan Trung Quốc đi tới, nhàn nhã đốt xì gà, trào phúng và châm biếm. Cuối cùng trong ánh mắt nóng cháy của mấy chục bảo vệ cầm súng của khách sạn Metro Gold, hai điệp viên ủ rũ rời đi.
Từ sau chuyện đó khách sạn Metro Gold không chỉ là chốn lánh nạn của tham quan Trung Quốc, cũng trở thành chốn lánh nạn của quan tham các nước trên thế giới. Nhưng về số lượng hay chất lượng thì quan tham Trung Quốc cao hơn một bậc.
Đối với thiên đường, tòa thành cờ bạc thế giới, nhiều người sa đọa vào. Có người giàu trong một đêm, cũng có người phá sản chỉ một đêm. Có người tìm được vị trí thích hợp cho Las Vegas bày tỏ năng lực, có người sa sút chịu đói trên đường.
Las Vegas không có truyền thống đồng tình kẻ yếu, tuy nó có biệt danh thành phố tự sát nhưng chưa từng có ai ném một ánh mắt đồng tình cho những người tự sát. Nơi này mãi mãi là thiên đường của kẻ có tiền.
Đây là lần thứ hai Diệp Dương Thành bước ra biên giới, hắn bay gần năm ươi lăm tiếng rốt cuộc mang theo hai con con ong vàng cường hóa chung cực xuất hiện trên bầu trời Las Vegas. Từ trên cao hơn hai trăm thước nhìn xuống thành phố cờ bạc nổi tiếng thế giới, nhìn thành phố không đêm rực rỡ ánh đèn, tâm tình Diệp Dương Thành lại cực kỳ bức bối.
Diệp Dương Thành xuất phát từ Khánh Châu thị, con ong vàng cường hóa chung cực mỗi tiếng bay 400 km thẳng tiến châu Bắc Mỹ, vượt qua hơn nửa vòng trái đất. Diệp Dương Thành bi ai phát hiện hắn đến Uruguay.
Đi lệch đường đến mười vạn tám ngàn dặm, Diệp Dương Thành nghỉ ngơi trên nóc tòa cao óc ở Uruguay năm tiếng phục hồi thể lực, tìm được bản đồ thế giới trong một văn phòng. Diệp Dương Thành lại xá định phương hướng, thẳng tiến châu Bắc Mỹ.
Một đường va vấp. Đầu tiên là đến Brazil, tiếp đó là Venezuela, rồi Honduras. Đến Honduras coi như sắp tới nước Mỹ, nhưng Diệp Dương Thành lỡ bay chệch đi Cuba.
Trắc trở mấy bận rốt cuộc bay vào biên giới nước Mỹ, Diệp Dương Thành lại mất mười mấy tiếng đến Las Vegas.
Diệp Dương Thành xoay quanh trên bầu trời Las Vegas, trong lòng hắn vô cùng cảm thán con đường này thật khó khăn mới đến đích. Không có truyền thống đồng tình kẻ yếu. (Hạ)
Nhưng tóm lại Diệp Dương Thành đã đến đô thành, nhiệm vụ tiếp theo là mau chóng tìm phố lớn Las Vegas, khách sạn Metro Gold, sau đó kiếm tung tích Hùng Đại Bằng. May mắn Diệp Dương Thành có số phòng khách sạn của Hùng Đại Bằng, chỉ cần tìm khách sạn Metro Gold thì hắn tin sẽ dễ dàng kiếm ra gã.
Nghĩ đến Hùng Đại Bằng cầm số tiền bán lợi ích quốc gia, cướp đoạt mồ hôi nước mắt nhân dân đi hưởng thụ cuộc sống người bình thường nghèo khổ cả đời không cách nào hưởng thụ được là Diệp Dương Thành ngứa răng.
Đặc biệt lần này vì tìm ra Hùng Đại Bằng, tiễn gã xuống suối vàng, báo hại Diệp Dương Thành ở trong phòng ngủ ít nhất sáu ngày. Diệp Dương Thành ăn mì gói, bánh mì sáu ngày trời, lại thêm trắc trở trên đường đi, cục tức bùng cháy trong bụng hắn. Diệp Dương Thành sẽ không để Hùng Đại Bằng chết tốt.
Huống chi Phó Diệc Chi đưa tin thì bảy mươi phần trăm tham quan trong nước vì né tránh pháp luật nghiêm trị tuyển chọn ôm tiền lẩn trốn đều tụ tập tại tòa thành thị nhân tạo Las Vegas. Trong số bảy mươi phần trăm quan tham có tám mươi phần trăm ngụ ở khách sạn Metro Gold.
Sau khi biết được tin này, Diệp Dương Thành trực tiếp quyết định. Diệp Dương Thành kêu Phó Diệc Chi thông qua thủ đoạn nào đó sưu tầm tài liệu vụ án tham quan bỏ trốn đưa cho hắn. Lần này nếu đã đến Las Vegas, nếu không gây ra vụ lớn thì Diệp Dương Thành có lỗi với tiêu hao công đức huyền điểm một tiếng mười điểm.
Diệp Dương Thành tiếp tục xoay quanh trên bầu trời hai trăm thước phán đoán khu phố lớn nào đốt đèn nhiều nhất, sáng nhất, dãy kiến trúc cao ngất tụ tập nhiều nhất. Diệp Dương Thành mang theo hai con ong vàng cường hóa chung cực xoay vòng trong không trung bay hướng phố lớn đó.
Lúc này là tám giờ tối nước Mỹ, thời gian Las Vegas cuồng nhiệt nhất trong ngày. Las Vegas là thắng cảnh nghỉ phép mỗi năm đón bốn ngàn vạn du khách các nước, trừ cờ bạc ra Las Vegas có các hạng mục giải trí nghỉ dưỡng cực kỳ hoàn thiện khác. Như thức ăn ngon, rượu ngon, người đẹp, nơi giải trí trên nước vân vân, nhiều vô số kể.
Nhưng tất nhiên nghề hấp dẫn người ta nhất là cá độ ở Las Vegas.
Khách sạn Metro Gold có hơn ba ngàn slot machine, đa số dùng phỉnh đặc biệt của sòng bạc. Slot machine chia thành nhiều đẳng cấp, một đô la thấp nhất đến mười vạn đô la cao nhất. Slot machine chia ra rất nhiều đẳng cấp cho mọi người tuyển chọn.
Nhưng tay cờ bạc chuyên nghiệp khi vào sòng bạc sẽ không lãng phí thời gian kéo máy.
Tụ tập ở khu vực slot machine đa số là khách du lịch nước ngoài, muốn qua slot machine nếm mùi vị cờ bạc. Khách du lịch chơi kéo máy đa số chọn loại slot machine một đô la. Đẳng cấp cao nhất mười vạn đô la ít có ai chơi, đương nhiên chỉ ít chứ không phải hoàn toàn vắng người.
Trước quầy đổi phỉnh khu vực slot machine có bốn người đứng. Một thanh niên da trắng hai mươi mấy tuổi. Một nam nhân Châu Á khoảng năm mươi tuổi, mặc đồ tây màu xám bạc. Một thanh niên Châu Á hai mươi mấy tuổi ôm một cô nàng da trắng vóc dáng bốc lửa, tay kia cầm điếu xì gà.
Hùng Đại Bằng móc thẻ ngân hàng của mình ra:
- Nói với hắn đổi đồng xu ba trăm vạn đô la, loại cao mười vạn.
Hùng Đại Bằng hỏi thanh niên da trắng:
- Nghe hiểu không?
- A, Hùng tiên sinh, ta là du học sinh có giấy chứng nhận Trung Quốc.
Thanh niên da trắng trả lời:
- Hùng tiên sinh không nên nghi ngờ ta.
Thanh niên da trắng nói với Hùng Đại Bằng bằng ngữ điệu lơ lớ, quay đầu dùng giọng Anh chính gốc bảo nhân viên quầy:
- Nhìn đi, lại là quan Trung Quốc trốn đến, hắn muốn đổi ba trăm vạn đô la đô la loại thẻ mười vạn. Chết tiệt, quan Trung Quốc giàu thật.
Hùng Đại Bằng cầm thẻ ngân hàng Thủy Sĩ đổi ba trăm vạn đô la đô la loại thẻ mười vạn nhưng không chơi ngay mà đưa ba mươi phỉnh cho Hùng Chí Thành.
Hùng Đại Bằng nói:
- Ngươi chơi bên ngoài đi, ta vào trong gặp mấy bằng hữu cũ. Nếu không có chuyện gì không được vào tìm ta, biết không?
Hùng Chí Thành sờ soạng nữ nhân da trắng nhận lấy phỉnh.
- Bằng hữu cũ?
Hùng Chí Thành lấy làm lạ hỏi:
- Phụ thân cũng có bằng hữu trong này?
Hùng Đại Bằng cười híp mắt nói:
- À, trong khách sạn này có rất nhiều bằng hữu của chúng ta.
Hùng Đại Bằng không giải thích thêm với Hùng Chí Thành, để lại gã và nữ nhân da trắng tại khu vực slot machine, còn Hùng Đại Bằng cùng thanh niên da trắng vào sâu trong sòng bạc.
Trong đó có người tiếp ứng Hùng Đại Bằng trong chuyến đến Las Vegas lần này, cũng là bằng hữu cũ gã nói với Hùng Chí Thành.
Từ khi bước lên mảnh đất Las Vegas thì Hùng Đại Bằng cảm thấy gã được giải thoát. Không cần khủng hoảng, không cần mờ mịt nữa. Trong mảnh đất Las Vegas này, gã sẽ hưởng thụ cuộc sống như vua chúa. Chỉ cần ngân hàng Thụy Sĩ không đóng cửa là Hùng Đại Bằng có hàng đống tiền.
Hùng Đại Bằng được bằng hữu cũ sắp xếp vào ở khách sạn Metro Gold ngay đêm đầu tiên, Hùng Đại Bằng hưởng thụ cuộc sống trước kia chưa từng có. Phòng khách sạn hai ngàn đô la một ngày, trang hoàng đẹp tuyệt vời, xa hoa mê người. Khiến tim Hùng Đại Bằng đập nhanh hơn là trong khách sạn Metro Gold hưởng thụ nữ tiếp viên Trung Quốc, Nhật Bản xinh đẹp đã được huấn luyện chuyên nghiệp.
Giá cả chỉ ba trăm đô la một đêm. Nếu Hùng Đại Bằng lấy ra tám trăm đô la sẽ được hưởng thụ hai nữ tiếp viên Trung Quốc, Nhật Bản cùng nhau hầu hạ.
Hùng Đại Bằng chỉ ở trong khách sạn Metro Gold một ngày đã hoàn toàn vứt bỏ tội ác làm trong Trung Quốc, thả lỏng tinh thần chuẩn bị nghênh đón cuộc sống mới, hoặc nói đúng hơn là sinh hoạt vung tiền như rác.
Trong đầu Hùng Đại Bằng suy nghĩ tối nay nên kêu nữ tiếp viên nước nào phục vụ, chân bước đến phòng VIP tầng trong sòng bạc. Một tiếp tân hướng dẫn Hùng Đại Bằng đẩy mở căn phòng khoảng một trăm thước vuông.
Hùng Đại Bằng mới bước chân vào phòng thì nghe bên trong vang lên tiếng nam nhân trung niên cười sang sảng:
- Ha ha ha! Hùng lão ca đến rồi!
Hùng Đại Bằng quét nhanh nam nữ hoặc đứng hoặc ngồi rải rác trong phòng, gã cười tủm tỉm.
- Ha ha ha ha! Đậu lão đệ mời sao ta không đến được?
Hùng Đại Bằng vừa ra hiệu tiếp tân rời khỏi phòng vừa nói với nam nhân trung niên cười sang sảng:
- Huống chi là các vị nhiệt tình tổ chức tiệc hoan nghênh Hùng ta. Ta không nói nhiều, Hùng ta xin ghi nhớ tình cảm của mọi người.
Một nữ nhân tóc mai hoa râm đứng lên khỏi sofa, toàn thân đeo vàng đeo bạc nhưng không toát ra khí chất nhà giàu mới nổi mà là sự cao quý.
- Đều tha hương nước khác, lại ở đây tiêu phí thời gian. Người từ trong nước đến đây một năm không được mấy người.
Nữ nhân tóc hoa râm nói:
- Lần này lão Hùng lại đây, chúng ta có thêm một bạn chơi cùng.
Không khí trong phòng nóng lên. Mấy chục nam nữ tuổi từ ba mươi mấy đến hơn năm mươi, bọn họ có chung một thân phận đó là từng làm quan trong Trung Quốc.
Người bị Hùng Đại Bằng gọi là Đậu lão đệ vốn tên Đậu Kiến Đức, trưởng một huyện nào đó ở Sơn Tây, nhậm chức ba năm, dựa vào tài nguyên quặng than phong phú ở địa phương mang đi mấy chục ức từ trong nước trốn tới Las Vegas sống cuộc đời xa xỉ.