Mục lục
Truyện Thiên Tài Triệu Hồi Sư - tác giả Nhược Tuyết Tam Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Mavis Clay

Đoạn đường này mặc dù Vân Phong vẫn có cảm giác bị theo dõi, nhưng nhiều lần kiểm tra không phát hiện ra có gì bất thường, cuối cùng vẫn quyết định đi tiếp, không để ý người truy đuổi ở sau nữa, Vân Phong đã thầm liên lạc với Hạo Nguyệt Điện Chủ, hỏi kỹ càng Vạn U Sơn Mạch là nơi nào. Tông Lâm Điện và Thiên Tuyết Điện Vân Phong đều không thể trông cậy vào, chỉ có thể lấy chút tin tức từ Hạo Nguyệt Điện Chủ, thật sự thì tin tốt tin xấu đều có, theo như Hạo Nguyệt Điện Chủ nói, Vạn U Sơn Mạch là tên cổ từ thời xa xưa, hiện nay đã không còn tồn tại nữa mà đã trở thành địa hình hoàn toàn khác, địa hình này không nằm trong Hạo Nguyệt Điện mà ở Tông Lâm Điện ngày nay.

Tông Lâm Điện là nơi mà Vân Phong không muốn đặt chân tới nhất, trước đây gặp Vân gia ở Tây Đại Lục chính là ở chỗ này, bị người áp bức, Tông Lâm Điện ,ắc kệ, vẫn là nơi thị thi tụ tập, sự náo động trong Liên Minh Đông Tây đợt này cũng dấy lên từ đó, nhân lực tạo thành Tông Lâm Điện hết sức phức tạp, chính xác mà nói dân bản địa rất ít, đa phần chỉ dừng ngắn hạn ở đây không có người quê gốc, cho dù khơi mào tranh chấp thì chỉ lo rời đi cho sớm, không cần biết họ là ai.

Tông Lâm Điện là khu vực thịnh hành lối cường giả vi tôn nhất, mặc dù cũng có tồn tại gia tộc, nhưng phần lớn đều phân chia theo tình hình thực tế cấp bậc rạch ròi, trong số người thực lực cao cường cũng có người xấu, thực lực chỉ là một đường vạch giới hạn, không có ý nghĩa gì khác, tỷ như nhân tính.

Quyền thế nhất Tông Lâm Điện hiện nay là Tinh Thái bình nguyên, nơi này giống Thiểm Quang bình nguyên ở Phong Vân đế quốc, phần lớn lãnh thổ là nơi tập trung quặng mỏ, chênh lệch lớn so với Thiểm Quang bình nguyên là nơi này không có bất kỳ ai quản chế, ngày nào nơi này cũng diễn ra tranh đoạt quặng mỏ, Tông Lâm Điện cũng có lính đánh thuê, nhưng nhiều hơn là tán binh, Tây Đại Lục không có chế độ Công Hội Dong Binh, một khi chiến hỏa nổi lên là đánh nhau ì xèo, kết thúc bằng máu chảy.

Lúc trước khi Vân Phong ở Tây Đại Lục cơ bản chưa từng đặt chân tới Tinh Thái bình nguyên, với tình trạng Tông Lâm Điện hiện giờ có thể hình dung ra được Tinh Thái bình nguyên có hiện trạng gì, dù là Liên Minh Đông Tây cũng không thể chiếm được tài nguyên của mảnh đất này, dù sao đây cũng là tài nguyên thuộc Tông Lâm Điện, không có Liên Minh Đông Tây, khu vực này nhất định sẽ vô cùng hỗn loạn.

Vân Phong và Khúc Lam Y không tốn bao nhiêu thời gian đã tới được nơi này, Tinh Thái bình nguyên mênh mông mà trống trải, trên mặt đất phủ màu rám nắng, thảm thực vật sinh trưởng lởm chởm, năng lượng dao động của mỏ quặng nơi này rất rõ ràng, nơi này che phủ rất nhiều quặng mỏ, về phần có quáng thạch cực phẩm hay không thì còn dựa vào số mạng của mình.

Hai người đứng trên bầu trời Tinh Thái bình nguyên, quan sát bên dưới không sót điều gì, trên Tinh Thái bình nguyên rải rác mười mấy lều, không hề có chút quy luật nào, dưới tầm mắt hai người, có vài trận chiến vẫn đang diễn ra.

“Đúng là một khu vực thị phi, với cái chế độ bất ổn định này, sự tranh đoạt quặng mỏ cũng vượt qua sự hung hãn bình thường.” Khúc Lam Y khẽ cau mày, “Cội nguồn lôi hệ chúng ta cần tìm cũng không nên ở chỗ nào đấy trong mỏ quặng đấy chứ.”

Vân Phong nhìn thoáng qua, “Lúc đầy nơi này là dãy núi, kết quả thời gian trôi qua tới giờ trở thành một bình nguyên, cội nguồn lôi hệ hơn phân nửa là chôn ở nơi cực kỳ sâu dưới lòng đất, vẫn có thể liên quan một chút tới quặng mỏ.”


“Nói như vậy, chúng ta phải vào lòng đất?” Khúc Lam Y nhíu mày, Vân Phong gật đầu, mặc dù Thổ Nguyên Tố có thể giúp nàng và Khúc Lam Y nhẹ nhàng xuống dưới đất, nhưng lần này nàng phải tìm được  cội nguồn lôi hệ và phải lấy được nó, Thổ Nguyên Tố chỉ là biện pháp tạm thời mà thôi, nếu muốn lấy cội nguồn lôi hệ thì phải thực sự ở trong lòng đất, tìm kiếm dọc đường mới có thể.

“Tìm nơi ẩn nấp đã, chỉ cần vào được lòng đất cũng ít đi một số phiền phức không cần thiết.” Vân Phong nhìn xung quanh, hai người trực tiếp tiến tới một góc không người, khoảng cách này cách những doanh địa gần nhất rất xa.

Vân Phong nhìn xung quanh, xác nhận đã an toàn, hồi lâu mới lấy vật nhỏ ra, Cực Phẩm Tinh Thạch Thú. Vừa ra ngoài, vật nhỏ lười biếng đánh ngáp một cái, mở to mắt nhìn Vân Phong, thân mình bóng loáng mè nheo vào bàn tay nàng, đột nhiên chấn động, một quả quáng thạch cực phẩm rơi xuống đất, Vân Phong cười bất đắc dĩ, đưa tay sờ cái đầu bóng loáng của nó, hơi lạnh nhàn nhạt truyền vào lòng bàn tay.

“Bảo ngươi ra ngoài là để giúp ta.” Vân Phong nói, Tinh Thạch Thú chớp đôi mắt to, nàng chỉ vào mặt đất. “Giúp ta đào ra một con đường, cho tới khi ta tìm được vật cần tìm.”

Cực Phẩm Tinh Thạch Thú có chút không vui, từ lúc nó tới chỗ Vân Phong, mỗi ngày ngoại trừ nhổ quáng thạch thì sống trong vòng không gian, vất vả lắm mới được ra ngoài thì lại đi làm chuyện như đào đất, Tinh Thạch Thú cực kỳ cau có méo cái đầu, mặt đầy sự không muốn, Khúc Lam Y cười khẽ, “Tính khí của vật nhỏ này cũng nháo nhỉ.”

Vân Phong thấy thái độ của nó bất hợp tác, cười tà tà, “Không chịu? Hay là… mi thích sống chung với Na Tà hơn?”

Tinh Thạch Thú lập tức run lên, như bay nhảy ra khỏi lòng bàn tay nàng, chưa tới vài giây, thân thể nhỏ nhỏ đã đào ra được một cái lỗ to, không ngừng kéo dài vào lòng đất. Vân Phong bật cười, cùng Khúc Lam Y tung người nhảy vào, hai người vào trong thì che giấu đi mặt đất để nó trở lại vẻ ban đầu, nhưng lại sót… một quả quáng thạch cực phẩm rơi lẻ loi ở bên ngoài.

“Thật là xui xẻo, tới đây cũng phải được nửa năm rồi, đến quặng mỏ cấp thấp nhất chúng ta cũng chẳng thấy được.” Hai bóng người từ xa từ xa từ từ bước tới, là hai nam nhân với vẻ mặt luộm thuộm, trên mặt còn có vài vết thương, xem ra là thường xuyên đánh nhau.

“Chẳng còn cách nào, với thực lực của ta và ngươi cũng khó mà giành được quặng mỏ cấp thấp nhất, chỉ có thể đợi lúc có cơ hội thôi, chờ có cái bánh bao lớn rơi trúng đầu ta và ngươi.”

“Ha ha ha, nói đúng lắm, tốt nhất là nên rơi sao cho nổ đom đóm mắt luôn đi.”

Hai người cười xong, nhìn nhau thở dài não nề, “Từ trên trời rơi xuống, sao có thể chứ…”

Một người trong đó quét mắt nhìn về phía mặt đất ở xa xa, chợt thấy có một thứ đang ánh lên tia sáng trong suốt, lập tức đưa tay đẩy đồng bạn của mình, “Này này! Ngươi nhìn đằng kia kìa, là cái gì thế?”

Người bạn ngẩng đầu lên, cũng nhìn thấy trên mặt đất ở đằng xa đang có thứ gì đó lấp lánh, hai người lập tức chạy nhanh tới, khi thấy rõ trên mặt đất là thứ gì, hai người đều có cảm giác, trên trời đúng thực thực là đã rơi bánh bao rồi, hơn nữa còn là cái bánh bao to.

“Ối trời ơi! Không nhìn lầm đấy chứ? Đây không phải là, không phải là…” Đôi tay run run cầm khoáng thạch lên, quáng thạch tỏa ra ánh sáng làm ánh mắt hai người trợn trừng.

“Đây là cực phẩm quáng thạch.” Một người không nhịn được hô lên. Không sai! Cực kỳ chính xác, đây đích thực đúng là quáng thạch cực phẩm.

“Trời ơi, thế mà chúng ta lấy được một cục quáng thạch cực phẩm? Nếu lấy về sẽ bán được với giá rất tốt.” Một người vui mừng hớn hở, bắt đầu tưởng tượng cảnh sau này có thể đeo vàng đội bạc. Truyện Thám Hiểm

“Bán đi? Ngươi thỏa mãn sớm thế?” Người kia nắm chặt lấy quáng thạch cực phẩm, nhìn mặt đất lân cận, “Quáng thạch cực phẩm xuất hiện ở đây không phải là tự nhiên, cũng chẳng có ai có thể rảnh rỗi lại đi nhét quáng thạch cực phẩm vào đây.”

“Ý của ngươi là…”

“Đúng thế! Xung quanh đây nhất định có quặng mỏ cực phẩm.” Người kia nói, hai mắt sáng lên, giống như khu đất dưới chân chứa đầy hoàng kim.

“Nhưng mà… làm sao ngươi chắc chắn có quặng mỏ cực phẩm, dù sao cũng chỉ là một mảnh quáng thạch cực phẩm thôi.”

“Nếu không đào bới, làm sao ngươi biết chỗ này không có? Ngươi không nghĩ xem, quặng mỏ cực phẩm hay quáng thạch cực phẩm quan trọng hơn? Nếu quặng mỏ cực phẩm này bị người khác cướp mất, nếu bọn họ lấy được tin tức nơi này, để người khác khai thác được quặng mỏ cực phẩm, ta và ngươi tổn thất không chỉ một chút xíu đâu.”

“Nói… nói cũng phải. Vậy thì theo ngươi, chúng ta đào xuống đi.”

Hai người đàn ông cất quáng thạch cực phẩm vào, bắt đầu công việc đào bới, trong lòng đều ôm ý niệm, nếu thật sự có thể đào ra được quặng mỏ cực phẩm, thì cả đời này không cần lo nữa. Hơn nữa thân phận và địa vị của họ cũng sẽ tăng lên một tầng mới.

Cùng lúc đó, Vân Phong và Khúc Lam Y dưới lòng đất đã đi được một khoảng cách, Cực Phẩm Tinh Thạch Thú đào đường ở trước, hai người theo ở sau, không có mục tiêu phương hướng cố định, chỉ có thể để mặc cho Tinh Thạch Thú phát huy, tới bây giờ Vân Phong vẫn chưa cảm nhận được dao động của Lôi Nguyên Tố, rõ ràng là chưa tìm ra được vị trí.

Tinh Thạch Thú vui sướng không thôi, nó đã phát hiện ra nơi này khác thường, nơi này phân bố quặng mỏ lớn nhỏ, đều là hơi thở mà nó thích, Tinh Thạch Thú trên đường này đào ra được nhiều quặng con, không thiếu những quặng cao cấp, Vân Phong theo ở sau, thấy nó vui sướng cũng thở phào.

“Những quặng mỏ này là một tài phú không nhỏ, Tinh Thái bình nguyên chứa lượng quặng khoáng cao hơn Thiểm Quang bình nguyên.” Khúc Lam Y nói, “Chỉ tiếc là Tiểu Phong Phong đã không còn nhu cầu về quáng thạch, nếu không những thứ này đều là đồ tốt.”

Vân Phong cười nhạt, “Ai nói ta không có nhu cầu về quáng thạch, nếu có quặng mỏ cực phẩm, ta chắc chắn sẽ không bỏ qua, Liên Minh Đông Tây vẫn cần quặng mỏ cực phẩm.”

Khúc Lam Y bật cười, “Đi lâu như vậy vẫn chưa thấy dao động nguyên tố khác thường, xem ra việc tìm kiếm cội nguồn lôi hệ tốn công sức hơn bình thường, bây giờ còn cảm giác bị bám theo không?”

Vân Phong lắc đầu, “Từ sau khi vào lòng đất thì không còn nữa, chỉ là không loại trừ thật sự có người theo sau chúng ta.”

Khúc Lam Y nhếch môi, “Nếu thật là bám theo thì sẽ lộ diện thôi, chúng ta cũng không cần vội vàng chào hỏi với vị kia.”

“Nói cũng đúng.” Vân Phong nói, nhìn địa hình dưới nần đất, nơi này thực sự là một dãy núi, ngoài mặt đất có dáng vẻ không giống như dưới lòng đất, địa thế có cao có thấp, dấu vết sơn mạch thay đổi nam bắc, rất nhiều quặng mỏ nằm sâu bên trong. Nhưng vẫn không có chút dao động lôi nguyên tố nào dù chỉ là nhạt nhất. Tìm kiếm cội nguồn lôi hệ phải kiên nhẫn hơn, không thể sớm chiều là có được.

“Ấy! Nơi này có cái cửa động. hình như là có người vượt trước chúng ta rồi.” Hai nam nhân đang vùi đầu vào việc đào quặng mỏ, bổ vào đất thì đột nhiên một cái lỗ thủng to xuất hiện trước mặt hai người, hai người đưa mắt nhìn nhau, “Cái động này nối thẳng xuống dưới đất.”

“Giờ sao, chúng ta có nên đi vào không?” Một người nghi hoặc nói, “Cái động này hình như tiến sâu vào bên trong, đào quặng mỏ làm gì mà cần phải sâu tới như thế, có khi nào… là dùng cho việc khác không?”

Người còn lại nhíu mày, hai người cứ thế nhìn nhau, đây thực sự không phải là động đào quặng mỏ, động này có tác dụng gì? Đả thông tới nơi nào? Hai người càng nghĩ càng khó hiểu, “Ta thấy, chúng ta vẫn nên trở lại đi, cho dù không có quặng mỏ cực phẩm, có quáng thạch cực phẩm này là đủ rồi.”

Người bên kia mím môi không nói gì, thấy hắn vẫn chưa từ bỏ, người còn lại nóng nảy, “Cái hang này không phải để đào mỏ đâu, chứng tỏ nơi này chẳng có quáng thạch cực phẩm gì cả. Ta và ngươi lấy được một viên quáng thạch cực phẩm là đã được cái bánh bao lớn rồi, ngươi còn muốn cái gì nữa? Quá tham lam ngược lại không tốt đâu.”

Người kia cau mày, cứ như thế bỏ qua khiến hắn thực sự không cam lòng.

“Các ngươi có nghe rõ không, trong miệng bọn họ nhắc tới… quáng thạch cực phẩm, còn có quặng mỏ cực phẩm.” Một giọng nói lạnh lùng vang lên, hai người lập tức quay đầu nhìn lại, mười bóng người chẳng biết từ lúc nào đã tới gần bọn họ, vây kín xung quanh.

“Chính, chính là các ngươi.” Hai người đàn ông nhìn thấy mười mấy người này lập tức giọng run lên, đây là một đoàn người có thực lực trên Tinh Thái bình nguyên, tất cả thành viên đều là lính đánh thuê gai góc nên thực lực đều cường hãn, càng vì quặng mỏ mà không từ bất kỳ thủ đoạn.

“Các ngươi vừa nói gì, lặp lại lần nữa.” Có người quát lên, hai người đàn ông run lên, “Chúng ta… không nói gi cả.”

“Chậc chậc, nói dối thì không có đường sống đâu, nếu các ngươi nói thật, có lẽ sẽ suy tính để lại cho các ngươi một mạng đấy.” Nam nhân cầm đầu nói, ánh mắt quét về phía cái động to, “Đây là do các ngươi đào?”

Hai người đàn ông lập tức lắc đầu, nam nhân cầm đầu nhíu mày, ánh mắt sắc nhọn, “Quáng thạch cực phẩm và quặng mỏ cực phẩm trong miệng các ngươi là sao, nói chỏ xo ràng.” Lời nói hữu lực, sâu trong mắt là tham lam vô đáy.

“Đó là… một tin đồn mà thôi, cũng giống như chúng ta vậy, chỉ có thể tới thử vận khí.”

Nam nhân cầm đầu nhướng cao mày, “Tin đồn gì, sao ta chưa từng nghe thấy?”

“Còn có thể là tin đồn gì nữa, nói là nơi này xuất hiện quặng mỏ cực phẩm, hai huynh đệ chúng ta tự biết không lấy được bất kỳ chỗ quặng mỏ nào nên mới tới đây thử vận may, cũng giống như các ngươi trong tay cầm hết mấy quặng mỏ lớn, hiển nhiên là không biết tin đồn lá cải này rồi.”

“Nơi này có quặng mỏ cực phẩm? Vậy các ngươi… có từng đào được quáng thạch cực phẩm không?” Ánh mắt nam nhân cầm đầu khóa chặt trên hai người đàn ông, hô hấp hai người đàn ông căng thẳng, “Không có, không có…”

“Đại ca, bọn họ nói dối. Trên người bọn họ có dao động của quặng cực phẩm.” Một người trong đó móc máy thăm dò ra, trên đó đang lóe lên một điểm sáng, hai người đàn ông thấy thế lập tức xoay người tính chạy, nam nhân cầm đầu cười lạnh, “Bất luận là dùng cách gì, moi cho được quáng thạch cực phẩm trên người họ ra cho ta.”

“Vâng!” Mấy bóng đen nhanh chóng tiến lên, nắm lấy hai người đàn ông đè xuống đất, tiếng kêu rên thi thoảng vang lên, nam nhân cầm đầu cười lạnh đứng đó, buồn bực nhìn cái động sâu không thấy đáy trước mặt.

“Đại ca! Quáng thạch đây rồi! Thật không ngờ, trên người họ thực sự có quáng thạch cực phẩm.” Mấy người đi tới, dâng quáng thạch cực phẩm như hiến vật quý lên, nam nhân cầm đầu hài lòng nhận lất, hai nam nhân đánh bị thương ngã dưới đất, mặt không cam lòng nhìn tới, đó là quáng thạch cực phẩm bọn họ phát hiện ra được. Cứ như thế bị người ta trắng trợn đoạt đi.

“Đại ca, ngươi nói xem cái hang này có phải thông tới quặng mỏ cực phẩm không?” Có người nói, dường như đã không thể chờ đợi được nữa.

Nam nhân cầm đầu không nói lời nào, sự tò mò trong lòng bắt đầu rục rịch, “Đại ca! Chúng ta không ngại vào xem thử. Nếu thật có quặng mỏ cực phẩm, chúng ta bội thu rồi.”

“Đúng vậy đại ca! Cơ hội to thế này không thể bỏ qua được, thiếu chút nữa thì để hai người này chiếm tiện nghi rồi.”

“Đại ca, vào xem thử đi.”

Nhiều người lên tiếng, nam nhân cầm đầu cũng không ngồi yên nữa, đứng lên hăng hái nói, “Được! Vào xem thử.”

Mười mấy người, có bốn năm người canh giữ ở ngoài, phòng người có người đi ngang qua cũng muốn tranh đoạt, những người còn lại thì theo nam nhân cầm đầu vào trong hang động, cái động rất lớn, đủ một người đi thẳng lưng, từng người một đi vào trong, không khỏi cảm thán.

“Cái động này hẳn không phải do hai người kia đào, thủ pháp đào bới vô cùng tuyệt diệu, gần như tính tới đủ nhân tố thăng bằng, cũng nhờ phương pháp đào tuyệt diệu này mà có thể đạt tới độ sâu tới như thế.”

“Đại ca! Xem này! Phía trước có quặng mỏ!” Có người vui mừng hô lên, nam nhân cầm đầu nhìn lại, quả nhiên cách đó không xa là một chỗ quặng mỏ, chẳng qua chỉ là quặng mỏ trung cấp mà thôi.

“Chỉ là trung cấp thôi, chúng ta tiếp tục vào trong, chắc chắn có quặng mở cực phẩm.” Nam nhân cầm đầu trở nên háo hức, bước chân tiến vào trong ngày càng nhanh, ánh mắt trở nên nóng rực, người bên cạnh vừa đi vừa nói, “Đại ca, nếu có người đi trước chúng ta…”

Nam nhân cầm đầu cười lạnh, “Hiển nhiên là dùng mọi cách, người nào dám cản lại chúng ta, tất nhiên không thể lưu lại được.”


“Tiểu Phong Phong, hôm nay chúng ta đã đi được hơn nửa Tinh Thái bình nguyên rồi, vẫn chưa thấy có bất kỳ dao động nào của lôi nguyên tố cả.” Khúc Lam Y nói, Vân Phong cau mày, có thể là vì Tinh Thạch Thú đào con đường quá nông, cách mặt đất chưa đủ sâu.


“Trở lại đây.” Vân Phong kêu lên, một bóng dáng nhỏ bé cao hứng chạy tới, Vân Phong ôm lấy cơ thể bóng bẩy của nó, vỗ vỗ cái đầu, “Tránh xa đống quặng mỏ này ra, đào sâu vào trong, càng sâu càng tốt.”


Tinh Thạch Thú chớp chớp mắt, uất ức gật đầu, cố đào vào sâu hơn bên trong, quặng mỏ rất hấp dẫn Tinh Thạch Thú, vì thế cũng làm cho nó đào con đường vây quanh bốn phía quặng mỏ, cứ thế làm sao có thể tìm được cội nguồn lôi hệ?


Vân Phong và Khúc Lam Y theo con đường mà Tinh Thạch Thú đã thay đổi, ngày càng xuống sâu tới bên dưới, đi được một đoạn thời gian dài, ánh mắt Vân Phong đột nhiên sáng lên, Khúc Lam Y cũng nâng khóe môi, “Tiểu Phong Phong, nàng cảm nhận được?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK