Vân Phong nhanh chân bước vào trong Truyền tống trận, Triển Ly nhỏ máu lên cổ tay nàng, Truyền tống trận lần nữa bọc lấy cả hai, lực cản vừa rồi đã biến mất. Vân Phong mừng rỡ, xem ra lần này vào được bảo kính rồi.
“Vèo...!” Truyền tống trận bừng sáng, bóng cả hai hoàn toàn hoà trộn vào ánh sáng của Truyền tống trận, ngay sau đó mọi thứ tắt ngúm. Đúng lúc này Thân Đồ gia chủ đẩy cửa vào, Truyền tống trận đã khôi phục dáng vẻ ban đầu.
Thân Đồ gia chủ khó hiểu bước lại, kiểm tra một lúc, thầm nói sao cứ thấy có gì đó không ổn. Lão ta vẫn không yên lòng kiểm tra lại lần nữa. Thân Đồ gia chủ tự giễu, mấy ai dám nghênh ngang vào đây đâu chứ. Thân Đồ gia có không ít cao thủ đang trấn thủ, muốn vượt qua phòng ngự của các Tôn Thần bên ngoài là chuyện không dễ dàng gì. Huống hồ... Truyền tống trận đến bảo kính nếu không có khí tức của lão ta thì không dùng được. Cho dù có ai xâm nhập vào, cũng không làm được gì.
Nghĩ vậy Thân Đồ gia chủ càng yên tâm. Nhớ tới Triển Ly đột nhiên xuất hiện, lão ta lại buồn bực. Hừ, chỉ trông mong tiểu tử kia đừng gây thêm phiền, không thì... Lão ta sẽ không nhân từ nương tay, cho dù đó là con ruột của lão.
Thân Đồ gia chủ đen mặt ra ngoài. Lại chẳng ngờ rằng ngay dưới mí mắt của lão ta, Vân Phong và Triển Ly đã thuận lợi vào bảo kính, bắt đầu vơ vét mọi thứ bên trong.
Truyền tống trận biến mất, Vân Phong phát hiện nàng ở trong một không gian khác. Không gian này rất rộng lớn, không thấy có thứ gì chiếu sáng nhưng lại rất sáng sủa, có thể nhìn rõ hoàn cảnh chung quanh. Hai người bước ra, cười: “Khuê nữ, tới rồi. Tầng thứ nhất của bảo kính!”
Tầng thứ nhất? Vân Phong nhướn mày, ngẫm lại thì cũng đúng. Vì để Thân Đồ gia có thể ngồi ổn ở vị trí gia tộc nhất đẳng, chắc chắn kẻ đứng sau màn phải dốc rất nhiều tâm huyết. Thân Đồ gia lấy được nhiều thứ như vậy, năm này qua năm khác gom góp lại chắc chắn không hề ít. Vân Phong ngẩng mặt lên, nhìn toàn cảnh tầng thứ nhất.
Khoảng không phía trên có rất nhiều hộp đang lơ lửng, màu sắc khác nhau, từ từ trôi đi. Vân Phong và Triển Ly như đứng dưới đáy một dòng nước, những cái hộp thì như bầy cá thả mình vui đùa trong nước.
Triển Ly nhìn đống hộp trên đầu, nhếch miệng: “Tầng thứ nhất chỉ là mấy món vũ khí. Ta mở ra xem hết rồi, chỉ là vũ khí cấp Tôn Hoàng thôi.”
Triển Ly khinh thường, Vân Phong lại cười. Vũ khí thì nàng không cần, nhưng người Vân gia rất cần. Mọi người trong Vân gia dù cũng là cấp Tôn Hoàng, nhưng ngoại trừ mấy người Vân Tường có vũ khí tương đối tốt thì vũ khí của những người khác khá tệ. Nhìn đám hộp chậm rãi trôi trên đầu, Vân Phong cười, là vũ khí thật thì có thể giải quyết chuyện này rồi. Nếu tới kì thế lực tăng tiến năm năm sau, người Vân gia dùng đống vũ khí này thì không biết Thân Đồ gia chủ sẽ có vẻ mặt thế nào đây.
Vân Phong tung người nhảy lên, giơ tay cầm lấy một cái hộp dài, mở ra xem thì thấy bên trong là một thanh đoản kiếm, chất lượng thượng thừa. Vân Phong cầm lấy đoản kiếm vung vài cái, sức mạnh của đoản kiếm không tệ, lại tiện tay cầm một cái hộp khác xem thử, rồi lại cầm thêm ba bốn hộp nữa. Đúng là như Triển Ly nói, toàn là các loại vũ khí, cấp Tôn Hoàng nhưng phẩm chất thượng thừa.
“Nếu khuê nữ thích, vậy thì lấy hết đi!” Triển Ly hào phóng mở miệng, Vân Phong cười: “Vậy con không khách khí!”
Đống vũ khí này có thể phân cho người Vân gia, còn thừa thì trang bị cho Chiến sĩ Vân gia sau này và Chiến sĩ của Dong Binh Đoàn Hồng Phong. Thân Đồ gia chủ, nhiều vũ khí như vậy gia tộc ông không nhận nổi đâu, chi bằng để ta nhận lấy giùm cho. Vân Phong thả tinh thần lực ra, ngọc bội hình rồng xuất hiện trong tay. Tinh thần lực phân thành vô số sợi tơ nhỏ quấn chặt lấy đống hộp trên không trung. Nếu tinh thần lực này có thể nhìn thấy, vậy trong không gian sẽ tràn ngập tơ mảnh, như một cái lưới khổng lồ kín mít.
“Thu.” Vân Phong khẽ quát, sợi tơ do tinh thần lực hóa thành bị kéo lại, từ bốn phương tám hướng bay về phía Vân Phong. Vân Phong nắm chặt ngọc bội hình rồng, ngọc bội loé sáng, hút hết đống hộp vào trong.
Vân Phong nhìn toàn bộ số hộp bị cất vào Long Điện, nụ cười trên môi ngày càng rộng hơn. Không tệ, ít nhất cũng có mấy chục hộp, đủ chắc luôn. Tới lúc đó nàng còn có thể giữ lại vài cái.
Lấy hết hộp, tầng thứ nhất trống rỗng, Triển Ly nhìn cảnh này cười to: “Được lắm. Đi thôi, chúng ta đến tầng thứ hai.”
Vân Phong và Triển Ly đạp lên Truyền tống trận bên cạnh, lại một quầng sáng bọc lấy hai người, ngay sau đó cả hai đã đi tới tầng thứ hai trong bảo kính. Mới vừa vào tầng thứ hai, thứ ánh vào mắt Vân Phong là những ngăn tủ xếp hàng ngay ngắn. Tổng cộng có chín ngăn tủ, trong đó sáu cái làm thành một nhóm bày ở vị trí ngoài cùng, hai cái khác để ở bên trong, cái còn lại thì để trong cùng.
Chín cái tủ hợp thành hình quạt, nếu không tỉ mỉ quan sát thì sáu tủ ở ngoài đủ để che hết ba tủ ở trong. Vân Phong nghiêng người nhìn thấy ba ngăn tủ ở trong, nàng bước vào xem thử. Tủ không cao lắm, chỉ có bốn ngăn cất đồ. Mỗi ngăn chứa không nhiều đồ, nhất là mấy tủ phía trong, số lượng đồ lại càng ít, nhưng lại càng quý giá.
Vân Phong nhìn sơ qua, chín tủ này đều đựng dược tễ. Nếu cách sắp xếp tủ là dựa theo đẳng cấp của dược tễ, thì sáu cái ngoài đựng dược tễ Đại sư ba sao, hai cái tiếp theo là đựng dược tễ cấp Đại sư ba sao hoàn mỹ, còn có vài cái cấp Tông sư. Mà tủ trong cùng chỉ cất một thứ, đó là Kim Đỉnh dịch.
Vân Phong đứng ở tầng trong cùng, nhìn lọ dược tễ màu vàng óng ánh trong tủ. Chất lỏng này nàng rất quen thuộc, chỉ có điều không ngờ tới đây cũng gặp được, nhất là lại ở trong Thân Đồ gia. Xem ra người sau lưng Thân Đồ gia không phải kẻ đơn giản, cả Kim Đỉnh dịch cũng có thể lấy ra được.
Triển Ly cũng bước lại: “Khuê nữ, nghe nói con là Dược tễ sư. Lọ này là Kim Đỉnh dịch, cầm đi, rất có ích cho con đó.”
Vân Phong cười gật đầu, tinh thần lực lập tức cuốn lọ Kim Đỉnh dịch lên. Số lượng Kim Đỉnh dịch không nhiều, chỉ có một phần ba lọ. Kẻ đứng sau có thể lấy ra nhiều Kim Đỉnh dịch vậy, đúng là quá hào phóng.
Cất Kim Đỉnh dịch vào, Vân Phong nhìn những ngăn tủ còn lại. Dù đa số dược tễ ở đây nàng đều có thể làm được, nhưng có sẵn, cớ gì không lấy. Khỏi phải tốn công làm nữa. Với lại dược tễ ở đây có rất nhiều loại, có mấy loại nàng cũng muốn nghiên cứu cẩn thận.
Như tầng thứ nhất, dược tễ trong tủ ở tầng thứ hai đều bị dọn sạch, chỉ còn những ngăn tủ trống trơ trống lốc. Vân Phong cẩn thận cất hết dược tễ, Triển Ly lại vò rối tóc nàng: “Khuê nữ, lần này thu hoạch không nhỏ nhỉ.”
Vân Phong gật đầu, cũng cười: “Kim Đỉnh dịch có thể tăng gấp bội hiệu quả của dược tễ, người có cần gì trong đống này không?”
Triển Ly cười: “Chờ ta cần sẽ nói với con.”
“Được.” Vân Phong gật đầu. Lần này nhờ có nghĩa phụ nàng mới thu hoạch nhiều vậy, cho ông đồ tốt là chuyện đương nhiên. Nếu sau này nghĩa phụ có việc cần làm, Vân Phong sẽ dốc hết sức giúp là được. Có ơn tất báo, đây là quan điểm của người Vân gia.
“Tầng thứ hai ngoại trừ dược tễ thì không còn gì nữa đâu, chúng ta lên tiếp đi.” Triển Ly dẫn Vân Phong đi về phía Truyền tống trận, Vân Phong lại nhíu mày: “Đợi đã!”
Vân Phong nhìn ngăn tủ trong cùng. Kim Đỉnh dịch được đặt ở đó, vậy có phải kẻ sau màn cũng đưa cả Kim Đỉnh thụ cho Thân Đồ gia không? Kim Đỉnh dịch không thể lấy ra nhiều vậy cùng lúc được. Đưa cá cho ăn còn không bằng dạy người câu cá, so với việc không ngừng đưa Kim Đỉnh dịch cho họ, chi bằng đưa cả Kim Đỉnh thụ sẽ bớt việc hơn. Chỉ có điều cách sản xuất Kim Đỉnh dịch... Trong Thân Đồ gia không có người nào là ngũ hệ, chẳng lẽ vẫn còn cách khác?
Vân Phong nghĩ vậy thì rất kinh ngạc. Nàng lấy được không ít Kim Đỉnh thụ, nhưng cách sản xuất Kim Đỉnh dịch quá đặc biệt, trước mắt chỉ có do người có ngũ hệ nguyên tố lấy được Kim Đỉnh thụ mới có thể sản xuất Kim Đỉnh dịch. Nếu như chỉ dựa vào một mình nàng thì đây là chuyện rất phiền phức, Nếu như có cách khác sản xuất Kim Đỉnh dịch thì đỡ biết bao nhiêu. Vậy Vân gia, Tụ Tinh học viện cũng sẽ đỡ hơn rất nhiều. Lúc nàng không có mặt cũng có thể cung cấp Kim Đỉnh dịch cho họ.
Vân Phong đứng ở gần tầng trong cùng suy nghĩ rất lâu. Triển Ly bước lại: “Khuê nữ, con muốn mở cái tủ này?”
Vân Phong nhíu mày. Kim Đỉnh thụ không thể nào đặt trong tủ, nếu vậy chẳng phải quá tuỳ tiện? Kim Đỉnh dịch có thể tùy tiện đặt, nhưng Kim Đỉnh thụ thì không thể. Vân Phong nhìn mặt đất dưới ngăn tủ, mắt hiện lên ý cười.
“Thứ cần mở không phải ngăn tủ!” Ngọc bội Chỉ Linh xuất hiện, Vân Phong nhắm vào cái tủ, bắn ra khí tức của Thân Đồ gia chủ. Ngay khi khí tức chạm vào, cái tủ kêu lên một tiếng. Vân Phong cất ngọc bội vào, tủ đã tự động nhích sang bên một bước, lộ ra một cái lỗ. Một cái đài nhỏ dần dần nhô lên từ cái lỗ đó. Kim Đỉnh thụ chậm rãi xuất hiện.
“Đây là...!” Triển Ly thấy Kim Đỉnh thụ xuất hiện, không tránh khỏi kinh ngạc. Vân Phong nhìn Kim Đỉnh thụ, mắt hiện lên ý cười. Nhìn thấy bên cạnh đó còn một cuốn sổ nhỏ, Vân Phong đợi đài dừng lại, lấy cuốn sổ qua xem, hoá ra trên sổ ghi lại cách sản xuất Kim Đỉnh.
Triển Ly cũng xem thử. Phần đầu giới thiệu là lấy dịch phải thông qua ngũ hệ nguyên tố, Triển Ly tặc lưỡi: “Chậc chậc, ngũ hệ... Ta đoán chỉ có khuê nữ của ta mới có tư chất này.”
Vân Phong cười khẽ, lật xem tiếp. Quả nhiên trong này ghi lại một cách khác để sản xuất Kim Đỉnh dịch.
“Cách... phân ly?” Triển Ly nhìn qua, sắc mặt trở nên nghiêm túc. Vân Phong nhìn một lần, cuối cùng cũng đã hiểu này cách phân ly này là như nào. Cách dùng ngũ hệ chỉ có thể dựa vào một người, nhưng cũng có hiệu quả tốt nhất, số lượng Kim Đỉnh dịch cũng nhiều nhất. Nhưng cách này phải tìm được người có ngũ hệ nguyên tố, mà trên đời này có bao nhiêu người như vậy đâu chứ?
Cách thứ hai là dựa vào cách thứ nhất, từ đơn giản thành phức tạp hơn. Ngũ hệ tập trung vào một người, vậy tách ra thành năm người năm hệ khác nhau, tập trung lại cũng là ngũ hệ. Chỉ có điều cách này khó khăn hơn cách thứ nhất, Kim Đỉnh thụ phải cảm ứng được ngũ hệ nguyên tố tương đồng mới có thể sản xuất Kim Đỉnh dịch. Nếu có sai lệch, Kim Đỉnh thụ sẽ không có phản ứng gì.
“Yêu cầu dành cho năm người này hà khắc quá.” Triển Ly đứng cạnh nói một câu, Vân Phong cũng gật đầu. Năm người gánh vác ngũ hệ cần thực lực tương đồng, bằng tuổi, chung giới tính, cùng dòng máu. Mấy yêu cầu này hợp thành một yêu cầu cực cao, dù là trong cùng gia tộc cũng rất khó tìm được năm người như vậy. Nhưng xem ra Thân Đồ gia đã tập hợp được năm người như vậy.
Vân Phong cất cuốn sổ, lại lấy Kim Đỉnh thụ ra. Lúc này nó trông thô ráp khó coi, rễ cây ngắn nhỏ, vỏ cây xù xì, rất khó làm người ta nghĩ nó là nguồn gốc của Kim Đỉnh dịch. Chỉ có điều Vân Phong từng thấy vẻ đẹp của Kim Đỉnh thụ rồi. Lúc sản xuất Kim Đỉnh dịch, thân cây sẽ biến thành trong suốt, chung quanh hơi thấm màu vàng, trông rất đẹp.
Vân Phong cẩn thận cất Kim Đỉnh thụ, trong lòng đang nghĩ xem Vân gia có năm người phù hợp điều kiện này không. Ngũ hệ thì gom được đó, nhưng mấy yêu cầu khác thì hơi khó. Nhưng mấy chuyện này có thể khắc phục được. So với việc mòn mỏi kiếm người, vậy chi bằng bồi dưỡng từ đầu, vậy thì đỡ công được việc hơn nhiều.
Vân Phong đã quyết định, xem ra lần này về nhà phải nói ba vị trưởng lão bắt tay vào chọn người, để bồi dưỡng thành người chuyên sản xuất Kim Đỉnh thụ mới được. Thấy tầng thứ hai không còn gì nữa, Vân Phong cười tươi hơn, Triển Ly thì khúc khích: “Khuê nữ, đồ tốt đều ở tầng thứ ba. Ma thú ta cho Tiểu Khinh Thần là lấy ở tầng thứ ba đó.”
Vậy mà vẫn còn tầng thứ ba nữa à? Hai mắt Vân Phong sáng rực. Tầng thứ nhất là vũ khí, tầng thứ hai là dược tễ, tầng thứ ba, chẳng lẽ là... ma thú?
Nghĩ vậy Vân Phong rất ngạc nhiên. Nếu như tầng thứ ba là ma thú thật, vậy nàng muốn xem Thân Đồ gia cất giấu những loại gì. Triển Ly kéo Vân Phong vào Truyền tống trận, tay Triển Ly lại xoa đầu Vân Phong: “Khuê nữ, tầng thứ ba có không ít đồ tốt, con sẽ thích lắm cho mà xem.”
Nhìn Triển Ly thần bí như vậy, trong lòng Vân Phong cũng hơi chờ mong. Truyền tống trận sáng lên nuốt lấy cả hai.
Vừa vào tầng thứ ba đã có hơi thở khó chịu xông tới. Vân Phong chưa nhìn rõ chung quanh đã nghe được tiếng dã thú thở và tiếng xiềng xích va chạm. Trong lòng đã có dự kiến, Vân Phong mở mắt nhìn, thu hết cảnh tượng ở tầng thứ ba vào mắt.
Tầng thứ ba nuôi nhốt các loại ma thú. Không nhiều loại lắm, chỉ có hơn mười con. Con nào con nấy đều bị xích lại trên cột sắt. Hơn mười con ma thú thấy Vân Phong và Triển Ly thì muốn lao đến, nhưng chúng bị xiềng xích trói chặt, chỉ có thể trừng đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Vân Phong và Triển Ly.
“Đám ma thú này bị giày vò như vậy, nhưng con nào cũng có lực công kích rất cao.” Triển Ly nhìn đám ma thú, nhỏ giọng nói. Vân Phong cũng thấy vậy. Tuy nói bây giờ hơn mười con ma thú này không có gì đáng sợ, nhưng nếu như chúng có được tự do, vậy lực sát thương sẽ không nhỏ chút nào.
Hai người đi ngang qua hơn mười con ma thú, máu phun ra từ miệng chúng mang theo cảm giác nóng bỏng. Có mấy con há miệng muốn cắn, lại bị xích trói lại, chỉ có thể đứng yên thở dốc.
“Con ma thú của Tiểu Khinh Thần lấy ở đây ạ?” Vân Phong nghi ngờ nhìn mười mấy con này. Chẳng lẽ con nhỏ xíu đó cũng bị trói trên cột, hơi vô lý. Triển Ly cười: “Con đó là loại nhỏ, bị cột trong góc, không biết sao nó chạy ra được. Vốn ta không để ý tới, nhưng nó đột nhiên nấc cái nôn ra Lôi nguyên tố, ta thuận tay lấy luôn.”
Vân Phong nhíu mày, xem ra ma thú khế ước của Tiểu Khinh Thần có lai lịch không nhỏ. Có lẽ Thân Đồ gia chủ cũng không phát hiện ra, nếu không thì đã chẳng để nó tự do đi lại như vậy. Hai người đi qua những cây trụ nhốt hơn mười con ma thú vào bên trong. Tầng thứ ba này giống như một cung điện loại nhỏ, hơn mười cây trụ xích ma thú nằm dọc hai bên. Đi qua những cột trụ là cửa chính đại điện.
Triển Ly cười, đi vào bên trong, Vân Phong theo sau. Xem ra đồ tốt nghĩa phụ nói nằm ở trong này.
Hai người vào trong đại điện, trên đại diện có năm cái đài. Triển Ly vui vẻ đi tới trước năm cái đài đó: “Khuê nữ, mau tới đây. Thứ này rất có ích cho con đó!” Vân Phong vội vàng bước lại, mới nhìn rõ trên đài đặt năm mảnh vỡ băng tinh. Năm mảnh vỡ toả ra ánh sáng của năm nguyên tố, cứ như ngọc quý đang toả sáng vậy.
“Đây là cái gì?” Năm mảnh băng tinh năm màu lấp lánh vô cùng. Vân Phong cảm nhận được năng lượng nguyên tố cực dày đặc từ năm mảnh băng tinh này. Băng tinh nhỏ vậy mà như bị đè nén nhét vào vô số năng lượng nguyên tố.
“Chủ nhân, đây là tinh hạch nguyên tố.” Lam Dực vừa mừng vừa sợ nói trong đầu Vân Phong, ngay sau đó là tiếng la phấn khởi của Tiểu Hỏa: “Nếu đúng là tinh hạch nguyên tố thật, vậy lão tử sắp đổi đời rồi!”
“Vân Phong, nếu đúng thật là tinh hạch nguyên tố, ngươi phải lấy hết cả năm mảnh.” Nhị Lôi cười nói. Vân Phong nghe quá ồn ào, đành đợi mấy con ma thú nói xong mới hỏi lại: “Tinh hạch nguyên tố là cái gì? Rất có ích cho các ngươi à?”
“Phải đó, là cực kì có ích! Năng lượng nguyên tố trên thế gian đều đầy trong không khí, dù là loài người hay ma thú muốn tu tập đều phải thông qua việc trao đổi với nguyên tố trong không khí. Nhưng tinh hạch nguyên tố là tâm hạch của nguyên tố. Bên trong nó là sức mạnh nguyên tố tinh thuần nhất, mạnh nhất. Loài người muốn dùng cần phải chuẩn bị rất kỹ, không thì sẽ bị nổ tung, nhưng ma thú thì không cần.”
Lam Dực vui vẻ cực kì, lại kích động nói tiếp: “Ma thú vốn mạnh hơn loài người, cấu tạo cũng khác hẳn. Ma thú có thể đè ép được năng lượng trong tinh hạch nguyên tố, kích phát dần vào mỗi lúc thăng cấp. Một khi ma thú ăn tinh hạch nguyên tố, sẽ có được đột phát và thay đổi không nhỏ!”
“Nói vậy... Ta nhất định phải lấy mấy mảnh này.” Vân Phong nghe Lam Dực giải thích, môi nhếch lên mỉm cười. Nhìn năm mảnh băng tinh năm màu xinh đẹp lấp lánh trước mắt, rất khó có thể tưởng tượng là nó lại chứa đựng năng lượng nguyên tố lớn vậy. Cái này chắc chắn do kẻ sau màn cho Thân Đồ gia. Nhìn độ to nhỏ của băng tinh, chắc đây chỉ là một phần nhỏ, nhưng vẫn là quá hào phóng. Có thể thấy được người nọ xem trọng Thân Đồ gia tộc thế nào.
“Khuê nữ, chờ gì nữa, lấy đi!” Triển Ly thấy Vân Phong vẫn không làm gì, ông vội vàng nhắc nhở. Vân Phong cười mở miệng: “Đương nhiên phải lấy. Nhưng nếu nhân loại trực tiếp đụng vào cái này, thì ít nhiều đều sẽ bị thương, nhưng với ma thú thì khác.”
Mắt Triển Ly lóe sáng: “Vậy để ma thú khế ước của con nuốt nó đi.”
Vân Phong cười, người cha nuôi này của nàng đúng là không khách khí chút nào. Tuy là đã rời khỏi Thân Đồ gia tộc, nhưng nói cho cùng cũng từng là người của Thân Đồ gia, chưa thấy ai chắp tay lấy bảo bối trong nhà mình cho người ngoài thế này. Vân Phong gật đầu, bốn tia sáng bay ra khỏi nhẫn khế ước. Triển Ly thấy vậy mắt đầy tán thưởng: “Đúng là là khuê nữ của ta.”
Bốn con ma thú khế ước hiện thân, liếc nhìn Triển Ly. Triển Ly cũng quan sát bọn nó: “Khuê nữ à, mấy con Phong hệ, Hỏa hệ, Thủy hệ không tệ, nhưng con Lôi hệ này…” Triển Ly bất mãn cau mày, Nhị Lôi khó chịu lườm Triển Ly: “Lão tử thì sao hả!”
Vân Phong cười khổ: “Bản thể của nó rất giống với con mà người cho Tiểu Khinh Thần… Nhưng Nhị Lôi nói, mình là con duy nhất trên thế giới. Chắc con Lôi hệ của Tiểu Khinh Thần có quan hệ gì đó với Nhị Lôi thôi.”
“Ồ?” Triển Ly hiếu kỳ nhìn dáng vẻ lôi thôi của Nhị Lôi, nghĩ lại cảnh lúc vừa gặp bản thể của con ma thú lôi hệ đó, không nhịn được bật cười: “Ha ha ha! Ta biết rồi.”
Nhị Lôi lại bị cười nhạo, muốn ra tay nhưng bị Vân Phong cản lại, đành tức giận bất bình thu lại số ngân xà của mình. Họ đang trong bảo kính của Thân Đồ gia, lấy sức lan toả của Lôi nguyên tố Nhị Lôi dùng, nếu làm ra động tĩnh quá lớn sẽ dễ bị Thân Đồ gia chủ phát hiện.
Bốn con ma thú khế ước đứng trước ngũ sắc băng tinh của mình, con nào mắt cũng sáng rỡ. Lam Dực mở miệng: “Chủ nhân, ta thử đầu tiên.”
Vân Phong gật đầu. Lam Dực vươn tay, Phong nguyên tố màu xanh lá xuất hiện, hoá thành dây tơ nâng miếng băng tinh màu xanh lá lên. “Vèo…!” Ngay sau đó nó bỏ thẳng vào miệng. Vân Phong và mấy con khác đều im lặng chờ Lam Dực biến hoá. Sau khi nuốt băng tinh xanh lá, màu xanh lá nhanh chóng bao trùm toàn thân Lam Dực. Hoa văn trên khuôn mặt tuấn tú như chiếu sáng lấp lánh, ba đôi cánh sau lưng Lam Dực xuất hiện, dần mở ra.
“Chủ nhân, mau nhìn kìa!” Tiểu Hỏa gọi. Chỗ cánh bị gãy sau lưng Lam Dực được Phong nguyên tố bao trùm. Qua một lúc, cái cánh thứ tư bị gãy lại xuất hiện. Chỉ có điều cánh thứ tư này khác ba cánh còn lại, nó có màu xanh của Phong nguyên tố.
“Sư Ưng bốn cánh?” Triển Ly nhìn hai đôi cánh sau lưng Lam Dực, thầm tán thưởng. Sư Ưng vốn có huyết thống cao quý, bốn cánh lại càng cao quý hơn.
“Tốt quá rồi.” Yêu Yêu mừng rỡ nói một tiếng, khuôn mặt nhỏ đầy kích động. Nhị Lôi chỉ khinh thường hừ một tiếng, y thấy ba cánh cũng tốt mà. Lam Dực cười vui vẻ nhìn cánh thứ tư sau lưng mình. Cánh Sư Ưng một khi mất đi, vĩnh viễn không mọc lại nữa. Lần này chỉ là Phong nguyên tố làm thành cánh, nhưng chủ nhân cũng sẽ bớt áy náy phần nào nhỉ.
Vân Phong nhìn bốn cánh của Lam Dực, trong lòng thở phào một hơi. Lam Dực vì cứu nàng đã mất đi một cánh, trong lòng nàng vẫn luôn áy náy, giờ xem như bớt được phần nào.
“Tiếp theo là ta!” Tiểu Hỏa vui vẻ mở miệng, Hỏa nguyên tố tóm lấy Hỏa hệ băng tinh nuốt vào miệng, ngay sau đó tiếng sói tru vang lên: “Ngao… aooo!”
Ngọn lửa đỏ cháy lên quanh Hỏa Vân Lang trong nháy mắt. Thân thể Tiểu Hỏa chìm trong ánh lửa đẹp tới lạ kì. Tiếp theo, dưới ánh mắt của mọi người, một đôi cánh mơ hồ xuất hiện hai bên sườn Hỏa Vân Lang. Tiểu Hỏa vui vẻ tru lên giữa ngọn lửa. Đợi lửa biến mất, đôi cánh hơi nhỏ màu đen xuất hiện hai bên sườn Hỏa Vân Lang
“Ám nguyên tố!” Triển Ly giật mình. Con Hỏa Vân Lang này lại là thể biến dị của Hỏa hệ và Ám hệ.
Vân Phong cũng kinh ngạc nhìn đôi cánh đen xinh đẹp của Tiểu Hỏa, vươn tay sờ sờ: “Xem ra tinh hạch nguyên tố không chỉ thay đổi ngoại hình, còn phân tách hoàn toàn Ám nguyên tố và Hỏa nguyên tố...”
“Hoả huynh, chúc mừng.” Lam Dực nói, Yêu Yêu cũng ngưỡng mộ nhìn đôi cánh của Tiểu Hỏa: “Ta cũng muốn nữa...”
Tiểu Hoả nhíu mày nhìn đôi cánh đen, còn quơ quơ thử vài cái: “Cánh này sao giống cánh gà vậy? Khó coi muốn chết!”
Vân Phong nghe vậy bật cười, tay vuốt ve đôi cánh đen, hiểu rằng con đường tu hành sau này của Tiểu Hoả sẽ có rất nhiều bất ngờ. Yêu Yêu thấy Tiểu Hỏa thay đổi, cũng vội vã nuốt băng tinh của mình vào.
“Tiểu cô nương, tới ngươi rồi kìa.” Triển Ly đứng cạnh nói. Yêu Yêu chờ mong nhìn mảnh vỡ băng tinh màu xanh lam, mắt dần nhắm lại. Thuỷ nguyên tố bao trùm lên mảnh vỡ, ngay sau đó kéo nó vào miệng Yêu Yêu.
Thuỷ nguyên tố màu lam đột nhiên toát ra khỏi người Yêu Yêu, nhanh chóng hình thành cái kén màu xanh lam cực lớn, bao bọc lấy thân thể Yêu Yêu. Triển Ly và Vân Phong đều chờ mong khi Yêu Yêu phá kén trông sẽ như thế nào.