Mục lục
[Dịch] Đường Chuyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người Đại Thực đã rút lui, sáu chiếc hạm phụ trợ của Lưu Nhân Nguyện chỉ còn lại hai chiếc, hơn nữa ở trạng thái nửa chìm, cái giá của cuộc chiến quá lớn.

Hai bên mạn thuyền chiếc Đại Đế treo đầy người Đại Thực, mười mấy tên ăn mặc hoa lệ bị trói vào cột buồm, bọn chúng không hề sợ hãi, như không hề nghe thấy tiếng đồng bạn bị cá mập cắn xé.

- Cho ta biết mục đích phát động chiến tranh của các ngươi.

Lưu Nhân Nguyên bỏ mũ trụ ra, chất vấn lão giả mình đầy thương tích, ông ta hẳn là thủ lĩnh.

- Chúa của ta từng nói bất kỳ ác ma phi chính nghĩa nào cũng sẽ bị lửa thiêu cháy, người trẻ tuổi, ngươi đã sẵn sàng bị thiêu cháy chưa?

Nghe thông dịch giải thích, Lưu Nhân Nguyện sai quân sĩ mang lò lửa tới, kéo một tên hồng y nhân buộc vào gậy sắt đem nướng.

Lão giả vẫn cười:

- Linh hồn hồng y võ sĩ đều hiến cho chúa, đau đớn không làm hắn khuất phục, tương lai ngươi sẽ gặp khải khốc hình gấp mười lần.

- Cởi quần áo, quét dầu lên, ta muốn mời khách nhân tôn quý nhất ăn cơm.

Lưu Nhân Nguyện mặt lạnh tanh ra lệnh:

- Ta nghe tín ngưỡng thuần khiết nhất có yêu cầu nghiêm ngặt nhất về thức ăn, không biết thực đơn của các ngươi có món đồng loại này không?

- Không sao, người trẻ tuổi, nếu ngươi muốn ta ăn, ta sẽ ăn, phạm vì đói khát, bức ép mà vô tình phạm tội, tuy là cấm vật cũng không có tội, vì chân chúa nhân từ nhất.

- Các ngươi biết ta muốn bắt các ngươi, vì sao không tự sát, tưởng rằng ta sẽ nhân từ sao?

Lưu Nhân Nguyện chế nhạo:

- Ai núi cao ngã xuống mà tự sát, người đó sẽ vật lộn trong ngọn lửa vĩnh cửu của địa ngục. Ai uống thuốc độc mà tự sát, vĩnh viễn phải uống thuốc độc. Ai dùng vũ khí tự sát, vĩnh viễn phải dùng vũ khí đâm mình. Người trẻ tuổi, thống khổ nhất thời sao so được với thống khổ mãi mãi.

- Người trẻ tuổi, bọn ta có giác ngộ chiến bại rồi, ngươi muốn biết thì ta nói cho ngươi biết, chỉ hi vọng ngươi đưa thi thể bọn ta về Đại Thực, ta đảm bảo gia tộc A Bặc Đỗ Lặc sẽ hậu tạ.

- Không được, thi thể các ngươi sẽ xuất hiện trên đảo Con Cua, thủy sư Lĩnh Nam đã thề, bất kể ngoại tộc nào xâm nhập nội hải không được bọn ta đồng ý thì kết cục duy nhất của chúng là đảo Con Cua.

Lưu Nhân Nguyện từ chối không suy nghĩ:

- Người Đường đều vô lý ngang ngược thế sao? Các ngươi không phát hiện ra chính sự vô lý ngang ngược đó khiến tất cả mọi người phẫn nộ à? Như lúc này đây, người Đột Quyết, người Tiết Duyên Đà, người Thổ Cốc Hồn, người Thổ Phồn đã phát động tấn công mạnh mẽ vào phía tây các ngươi. Người Thất Vi, người Mạt Hạt tấn công từ phương bắc, người Tân La, người Bách Tề tấn công ở phía đông, còn phía nam chính là bọn ta, mà ta chỉ là bước đầu thôi.

- Người trẻ tuổi, tới giờ ngươi còn chưa tỉnh ngộ sao? Cả thế giới không thích người Đường, một quốc gia tàn bạo thì kết cục cuối cùng là diệt vong, La Mã như thế, Ba Tư như thế, Đường quốc sao có thể là ngoại lệ?

Lưu Nhân Nguyện cười lớn, mắt lóe hào quang nóng cháy, ngay cả phó tướng và các giáo úy bên cạnh đều rất hưng phấn, kiếp này không sống uổng nữa, gặp cuộc đại chiến thế này là điều họ khao khát bấy lâu.

- Đại Đường chưa bao giờ cần người khác thích, Đại Đường muốn người ta sợ. Ngươi không biết bọn ta khao khát chiến tranh thế nào, tướng sĩ Đại Đường chưa bao giờ đói khát vinh diệu và công tích như thế.

Lưu Nhân Nguyện nói xong, sai quân sĩ nhốt người Đại Thực vào ngục, quay lại nhìn bộ hạ lớn tiếng nói:

- Các huynh đệ, cơ hội lập công của chúng ta tới rồi, giết sạch kẻ địch xâm phập.

- Giết sạch kẻ địch!

Tất cả cùng hô vang.

Chiếc Đại Đế mang theo hai chiếc quân hạm thương tích đầy mình rẽ vòng lớn tới Quảng Châu, khi nó lần nữa xuất hiện ở vùng biển này, nhất định càng hùng vĩ.

Phong hỏa đài của Ngọc Môn Quan được đốt lên, khói đen xông thẳng tới trời, một khắc sau Sa Châu cũng bốc khói đen, cột khói không ngừng xuất hiện, từ Lũng Hữu tiến vào Hà Tây, quan nội, khi phong hỏa đài cực lớn ở Long Thủ Nguyên đốt lên, tiếng tù và ở Trường An chưa bao giờ dứt.

- Ở đâu đốt lửa thế?

Phòng Huyền Linh đứng ở đại môn, thời khắc này ánh mắt ông ta như điện, không có chút già nua nào.

- Ngọc Môn Quan.

Quan viên binh bộ phân biệt màu khói, lại bổ xung:

- Lâu Lan!

- Từ hôm nay trở đi, quan viên hủy bỏ tất cả nghỉ ngơi, từ mai đi, phủ binh chuẩn bị sẵn sàng, đóng kín Ngọc Môn quan.

Phòng Huyền Linh ngay lập tức hạ chính lệnh, đó là chức quyền của tể tướng.

Ngụy Trưng đứng trước cổng Trường Lạc nhìn thấy cột khói, lẩm bẩm:

- Tuyệt đối không chỉ có một cột khói ..

Trương Kiệm đặt biểu chương xuống, nhìn sứ giả Tân La:

- Các ngươi không viết sai chứ? Thiện Đức Nữ vương điên rồi à? Khi bà ta viết (Tuyệt Đường thư), các ngươi không ngăn cản sao?

- Bọn ta đã chịu đựng đủ sự chèn ép, sự vô lý của người Đường rồi, tiếp tục thế này bọn ta sẽ đi vào vết xe đổ của Cao Ly.

Sứ giả Tân La ưỡn ngực lên, đây là lần đầu tiên hắn ướt ngực trước người Đường:

- Trả lại Bình Nhưỡng, Dự Thủy, Nê Hà, Nam Bộ, ồ còn có thành Bạch Chước, đại quân triều ta sẽ ép tới phía bắc Lục Thủy, Đại Mạo Vinh, ngươi chắc chắn nữ vương của các ngươi không bị điên?

Đai Mạo Vinh ngồi đàng hoàng trên ghế trả lời:

- Đường hoàng miệt thị quốc quân đã mật của bọn ta, khinh thường nữ vương bọn ta, quấy nhiễu Dương Đồng sơn, ngó lơ thiện chí của bọn ta, đánh chiếm thành trì của bọn ta, ly gián quốc gia huynh đệ bọn ta. Nữ vương không quên công lao cũ của Đường hoàng, nhưng sợ quốc gia diệt vong nên nhẫn nhịn, không chỉ trích Đường quốc, còn dâng lễ vật hậu hĩnh, mong được sống tiếp.

- Nhưng tất cả đều không được báo đáo, dã tâm của các ngươi các lúc càng lớn, coi Tân La ta như hoa viên nhà mình, muốn đến là đến muốn đi là đi, người Đường còn trưng thu lao dịch ở Tân La, dùng con dân ta xây dựng thành lũy, thế là sao?

- Năm Trình Quan thứ mười ba, sứ tiết Đường quốc Lương Pha Khuất dám thay vua ta định cương vực ngay giữa cung điện bọn ta, giang sơn trăm dặm không còn.

Trương Kiệm bực mình phất tay:

- Các ngươi định tạo phản à? Cho ta một câu trả lời rõ ràng là được!

- Bọn ta không tạo phản, chỉ muốn lấy lại đất đai của mình.

- Người đâu, lôi đi chém đầu.

- Ta là sứ tiết, hai quân giao chiến không chém sứ giả.

- Ngươi đang phạm thượng.

Sứ giả Bách Tế run rẩy bị đưa vào, hắn nhìn thấy đầu Đại Mạo Vinh trên bàn. Trương Kiệm lấy lệnh tiễn gõ đầu Đại Mạo Vinh nói:

- Ba ngày trước ta được quân báo nói mười một vạn quân Bách Tề vào Tân La, hiện quân đội các ngươi hẳn đã tất công Nguyên Sơn? Đã gây chiến, vì sao còn tới đàm phán? Định xỉ nhục Trương Kiệm này à?

- Bọn ta chỉ muốn đảm bảo có được an toàn sinh sống.

Sứ giả Bách Tề tuy mặt trắng bệch vẫn nói:

- Chẳng nhẽ các ngươi cho rằng chỉ cần bọn ta lui lại sau Lục Thủy, là các ngươi có thể tự do sinh sống?

- Tất nhiên là không, còn cần minh ước ước thúc.

Trương Kiệm cười lớn:

- Bệ hạ ta cùng Hiệt Lợi lập minh ước Bạch Mã, ba năm sau liền đánh tan người Đột Quyết, nay Hiệt Lợi đang nhảy múa kiếm sống ở Trương An, các ngươi muốn thứ hiệp ước này?

- Đừng lừa mình lừa người nữa, từ lúc các ngươi gây chiến là không còn khả năng đàm phán nữa rồi, về đi, nói với vương của các ngươi, đã phát động chiến tranh thì ngàn vạn lần đừng có dừng lại.

Sứ giả Bách Tế rời Đại Đường, Trương Kiệm gõ trống điểm tướng, phân công quân vụ xong sai người đốt khói.

Khói của hắn còn chưa đốt, phong hỏa đài phía bắc đã truyền tới cảnh báo, chẳng trách người Tân La và Bách Tề lại có gan giao chiến thư, té ra người Cức Cúc và người Thất Vi cũng tạo phản rồi, đang đánh nhau với Chấp Thất Tư Lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Feed là 9
22 Tháng bảy, 2022 14:26
hai thèn trong hổ phách chương cuối là hai thèn nào nhỉ
Hoàng Minh
10 Tháng ba, 2022 18:31
cv ngọng, sai chính tả tùm lum, đọc trong nước mắt
Hoàng Minh
09 Tháng ba, 2022 22:28
đoo lời gửi đến cvt : *** ngươi đừng chèn bình luận vào truyện làm ơn
x_duythanh_x
19 Tháng hai, 2022 10:43
đầu chương cuối chương toàn bị thiếu 1 đoạn
Phuc Nguyen
06 Tháng tám, 2021 00:19
Quân nhân lấy phục tùng làm thiên chức --> ghét nhất câu này ,biết bao nhiêu truyện lấy ra làm lí do để gian dâm, cướp bóc. Đồng ý là phục tùng, nhưng haizz...
Huỳnh Long Hội
01 Tháng năm, 2021 02:23
thích nhất vượng tài.
yurblevn
31 Tháng một, 2021 22:20
Dịch các chương bị đứt đoạn cuối hoặc đoạn đầu rất nhiều.... :(
00000
20 Tháng một, 2021 02:10
Bên Tàng thư viện lấy về ở đâu không biết, má cứ 5-6 chương là thằng dịch nó bình luận 1 lần. Truyện hay mà đọc trúng lời bình của nó là ức chế.
Pv Thiện
07 Tháng một, 2021 18:14
dịch tệ vãi ***.đã thế còn dùng từ láo toét truyện hay mà dịch mất cả hứng
Huỳnh Long Hội
02 Tháng mười một, 2020 11:43
lâu lâu dịch giả kèm câu bình luận đọc tuột cả hứng. dịch cứ dịch bình phầm làm mẹ gì k bik. ng đọc ng ta k bik suy nghĩ à.
Huỳnh Long Hội
30 Tháng mười, 2020 21:11
Hieu Le
12 Tháng mười, 2020 06:06
phim chuyển thể của truyện này cũng tạm. nhưng ko chấp nhận dc thằng đạo diễn nó sửa gần như 50% nguyên tác, hướng sang thể loại ngôn lù.
Huỳnh Long Hội
08 Tháng mười, 2020 12:10
ttv ngày càng kém
hanbaoquan210
09 Tháng tám, 2020 14:28
nghe mn bình luận sai lỗi chính tả nhiều là đã k muốn coi nữa r
Hieu Le
17 Tháng bảy, 2020 10:57
không hiểu tác giả và đọc giả có bị ảo giác không? 1 thằng mấy chục tuổi mà làm ra vẻ mấy tuổi. nghe nổi hết da gà
Mộc Trần
04 Tháng sáu, 2020 19:32
Bộ truyện hay mà tiếc bị dịch giả phá bung bét. Dịch sai lỗi chính tả vô số, ngay cả ngọng l-n tr-ch gi-r trong văn nói cũng dính vào trong đây. Còn thêm hay bình luận bừa bãi khi dịch nữa, nhiều lúc tụt hết cả cảm xúc. Vẫn hi vọng bác nào tốt bụng reconvert lại bộ này.
Mộc Trần
26 Tháng năm, 2020 06:27
Không hiểu bộ này dịch giả và biên dịch có làm nghiêm túc không nữa? Lỗi chính tả nhiều như lông trâu, cứ mấy lỗi tr-ch, x-s, l-n mà sai hoài. Không ai reconvert bộ này hộ, chứ lâu lâu đọc lại là muốn gãy răng.
Nguyễn Cường
21 Tháng năm, 2020 11:01
Rốt cuộc đã đọc xong, trong các truyện xuyên không lịch sử thì truyện này mình thấy hay nhất. dù không chú trọng vào quân sự, võ công ... nhưng cách giải quyết các mối quan hệ viết rất hay và có đạo lý.
Hieu Le
24 Tháng tư, 2020 17:21
truyện hay nhân vật chính mang sự chân thành và nhân tình xóa bớt sự u ám ở đầu thời Đường
Hieu Le
25 Tháng chín, 2019 14:50
cứ đọc truyện đến khi chả phải muốn đọc truyện nào nữa thì hãy đọc truyện này.
conduongcuagio
18 Tháng tư, 2019 00:04
truyện hay mà sao ít người đọc. hóa ra là vậy. tác giả viết dài dòng văn tự, câu chữ, câu chương. kể lể từng chi tiết nhỏ nhặt như viết văn tiểu học. nvp càng về sau càng ngu ngốc não tàn. main trí tuệ bình thường ở hiện thực chỉ có thể làm nv văn phòng, nhưng đến dị giới thì thành thiên tài tầm Khổng Minh zzzzz. tóm lại là dễ tính thì đọc tạm được, hợp với truyện 5-10 năm trước hoặc otaku trung tam
conduongcuagio
17 Tháng tư, 2019 21:23
truyện dài dòng câu chữ quá. dài lê thê
conduongcuagio
17 Tháng tư, 2019 18:57
truyện ngoài việc dài dòng thì vẫn mắc bệnh chung cho nvp não tàn để đề cao iq main. con tác cố gắng miêu tả main giỏi này nọ. nhưng con tác cũng tầm tb khá thôi nên ko thể làm ra nvc giỏi dc. kết quả đành phải cho nvp IQ thấp để làm nền cho nvc. càng sau 200 chap thì càng rõ. khách quan thì các nv phụ ko ngu dốt lắm, truyện mạng mì ăn liền thì cái vụ coi Tàu là nhất, coi thường chê bai dị giới thấp kém ngu dốt là bình thường. truyện tạm chấp nhận dc. vấn đề là hi vọng con tác viết lên tay thì lại ngược lại nên hơi thất vọng
conduongcuagio
17 Tháng tư, 2019 02:03
đọc khá
tranggprs
03 Tháng tư, 2019 17:21
cầu chương
BÌNH LUẬN FACEBOOK