Mục lục
[Dịch] Đường Chuyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương phi rưng rưng lệ khom người thi lễ, đi mỗi bước quay đầu nhìn lại một lần, tới cửa thấy mặt Lý Thái vẫn đanh lại, đành đi xử trí nhũ nương của mình.

- Đúng là phải như đại ca nói, cưới về cho một gậy đánh ngốc luôn mới đỡ phiền.

Lý Thái bực mình dậm chân, vẫn không muốn đứng dậy.

Mình mắc cái bệnh lười từ bao giờ thế? Lý Thái không nhớ, hình như là sau lần thực nghiệm phi thuyền thất bại, mình ngủ liền ba ngày liền say mê hành vi ngồi lỳ một chỗ này.

Không thể lười biếng! Phi thuyền cứ nổ suốt, vậy vứt đi là xong, không bằng tới thư viện nghe Hiên Nhân giảng bài, hầu tử tranh đoạt vương quyền, kỳ thực là tranh đoạt quyền giao phối, tư tưởng mới mẻ ấy được tiên sinh mặt sắt giảng sinh động hoạt bát. Vừa rồi Hi Mạt Đế Á chính là muốn cùng mình thảo luận vấn đề khỉ giao phối, đột nhiên dâm tính bùng phát, quá thần kỳ, đi một chuyến, nói không chừng có lạc thú mới.

Từ nhà ra thấy vương phi ôm một nữ nhân già khóc lóc, còn cố ý chặn ở con đường mình muốn đi, nhíu mày nói với nhũ nương:

- Lần sau còn dám xen vào những chuyện này, cẩn thận ta lột da ngươi, đúng là không biết điều.

Nói xong liền sải bước rời phủ, vương phi lập tức vui mừng đưa nhũ nương về hậu viện, vương gia vẫn thương mình, vừa rồi chẳng qua là giận quá mất khôn thôi.

Dọc đường gió thổi lồng lộc, ruộng hai bên toàn là lúa sắp thu hoạch, hiện giờ Quan Trung có phong trào trồng gạo, từ khi quan gia không hạn chế nông hộ trồng trọt thứ gì nữa, đồng ruộng liền đẹp hơn nhiều, không giống trước kia, chỉ cần thu hoạch lúa mạch xong, mặt đất liền đầy đám giun béo núc, trông mà buồn nôn.

Hiện giờ tốt hơn nhiều, khắp nơi là gà kiếm ăn, nông gia vẫn chất phác như cũ, chỉ cần chấm chút màu lên lông gà là có thể dễ dàng nhận ra gà nhà ai.

Chuyện này nông gia làm vô cùng ổn thỏa, nếu là quan viên thì rất phiền toái, nói không chừng thiếu đi vài con, nếu là huân quý, nói không chừng còn ngang ngược bôi màu nhà mình lên gà người khác, sau đó cùng ngươi kiện cáo. Nếu là phụ hoàng và mẫu hậu, chẳng bao lâu toàn bộ sẽ biến thành gà nhà mình, hơn nữa không ai ý kiến gì.

Thế sự vô thường, gần đây Lý Thái luôn nghiền ngẫm chuyện này, chuyện gì cũng có thể xảy ra, khí cầu của Trường Tôn gia trở nên vô lối, trừ không dám tới gần Trường An thì đã bay khắp nơi, bầu trời xanh lam luôn có mấy quả cầu xám xịt trôi qua, làm bầu trời mỹ lệ biến thành xấu xí.

- Thanh Tước, rảnh rỗi nói với cửu cữu của ngươi, nếu khí cầu dám lén lút tới gần hậu sơn Ngọc Sơn, lão phu hạ lệnh nỏ tám trâu bắn hạ.

Lý Cương dựa vào xe gấu mèo, nghe thấy Lý Thái vấn an, nheo mắt yếu ớt buông lời cảnh cáo cuối cùng:

- Cần bắn thì tiên sinh cứ bắn, kệ là khí cầu nhà ai, tốt nhất dùng nỏ dầu hỏa, bắn một phát là xong.

Lý Thái biết Lý Cương đang cho mình thể diện:

Lý Cương hài lòng gật đầu, đá đít gấu mèo, nó liền kéo xe đi về phía hậu sơn.

- Tiên sinh, học sinh mất mặt quá, thành lạc đà của Vân Diệp dương oai ở Tây Vực, vậy mà phi thuyền của học sinh tới này không có tiến triển lớn, thật là hổ thẹn với sự dạy bảo của tiên sinh.

- Thanh Tước à, tất xấu nhất của ngươi là quá hiếu thắng, thành lạc đà của Vân Diệp trong mắt lão phu không đáng một xu, dù có thể đánh đâu thắng đó thì sao, chẳng qua cũng chỉ là giết thêm được vài người mà thôi. Lần này y về lão phu muốn hỏi, có phải y muốn giết hết tất cả mọi người không? Y nghiên cứu thứ giết người mau chóng, đó là sự sỉ nhục của quân tử, không phải vinh quang.

- So ra thì nghiên cứu của ngươi hữu dụng hơn nhiều, con người nếu có thể bay được thì sẽ biết bao. Đêm qua ta mơ thấy quê nhà, muốn về một chuyến, thăm phần mộ cha mẹ, leo lên cây hòe đầu thôn, cây hòe đó kết hoa trắng như tuyết, ngọt như mật, còn mơ thấy phụ thân dùng tiếng quê hương trách mắng, tỉnh lại mới phát hiện nước mắt ướt hết gối, trống mới gõ canh ba mà thôi.

- Hiện giờ chẳng về được, con cháu lo lão phu chết ở trên đường, nếu ngươi có thể giúp lão phu bay về quê được thì tốt biết bao.

Lý Cương ngả người trên xe lẩm bẩ:

Lý Thái mũi cay cay, khẽ vỗ lưng gấu mèo nói:

- Nếu tiên sinh muốn về nhà thì học sinh có cách, tuy không thể một đêm vượt núi qua đồi, nhưng có thể giảm được nửa thời gian, đảm bảo tiên sinh không mệt mỏi.

- Quên đi, đất ở đâu chẳng chôn người? Lão phu hao hết tâm huyết ở thư viện, vậy cứ chôn ở đây, chẳng cần về nữa. Đồng hương tới nói cây hòe kia đã bị sét đánh chết, mộ cha mẹ có tộc nhân trông coi, bốn mùa hương hoa không ngớt, ý tốt của ngươi ta nhận rồi...

Hai người đi tới trước cửa núi, thủ vệ hạ cầu treo xuống, Lý Cương đi vào, cầu treo lại kéo lên.

Người trong sơn cốc rất đông, một kẻ béo như quả bóng lăn tới, vất vả khom lưng xuống:

- Hôm nay vương gia có hứng tới đây tuần thị ạ?

Lý Thái nhìn Tiếu Thương Sinh đã béo không còn ra dạng người, nói:

- Bệnh tình Hoa Nương ra sao? Kỳ thực ngươi có thể ra ngoài rồi, sao vẫn mai danh ẩn tính ở sơn cốc này?

Tiếu Thương Sinh cười chua chát:

- Nói chung là không qua được mùa hè này, trước kia nằm mơ cũng muốn ra ngoài, giờ chẳng cần nữa, thư sinh nghèo chẳng thể cười hết thương sinh thiên hạ, nhưng có thể làm quan tới tứ phẩm chính nghị đại phu cũng là hiếm có trên đời, khuyển tử đã vào thư viện Ngọc Sơn, phu thê hạ quan dù cả đời không ra ngoài cũng thấy đủ rồi.

Lý Thái nhìn lão phụ tóc hoa râm ngồi chảy nước giãi dưới mắt trời, lắc đầu nói:

- Đó là thứ Đại Đường nợ phu thê ngươi, không phải là tấn thăng, quân đội Đại Đường có thể đánh đâu thắng đó là nhờ phu thê ngươi bao năm vất vả, quan chính tứ phẩm còn chưa đủ cảm tạ công lao của ngươi.

Tiếu Thương cười rất tự hào, thịt trên mặt bóp lại chẳng còn thấy mắt đâu, chỉ Hoa Nương đã si ngốc nói:

- Lão kỹ nay là phu nhân quan gia, còn là cáo mệnh đàng hoàng, còn gì oán trách nữa, đó là phúc phận ông trời ban cho. Chỉ đáng thương cho những kẻ câm kia, hai nghìn khổ nô Ba Tư năm xưa cuối cùng chết già, chết bệnh hết rồi, quân đội Đại Đường dẫm lên thi cốt bọn họ để bách chiến bách thắng, cái chết của bọn họ vô cùng giá trị.

Đi tới bên cạnh Hoa Nương, Lý Thái lấy ra một cói kẹo mềm đặt trên bàn, Hoa Nương ngây ra nhìn Lý Thái, cười hì hì muốn đưa tay sờ mặt Lý Thái, Tiểu Thương Sinh giữ lấy tay Hoa Nương, dùng khăn tay lớn buộc vào cổ Hoa Nương, lấy một cái kẹo cho vào mồm bà ta, thấy Hoa Nương lộ vẻ hài lòng, liền đẩy vào chỗ râm, sau đó mời Lý Thái, Lý Cương vào sơn động.

Nơi này canh phòng nghiêm ngặt, dù là ba bọn họ cũng phải lấy thẻ bài ra kiệm nghiệm, sau đó cánh cửa sắt nặng nề mới chầm chậm mở ra, cả sơn động đèn sáng choang, vô số thợ đang chế tạo các loại vũ khí chứa thuốc nổ, không ai nói câu nào.

- Bọn họ không câm, vì sao không nói mà lại dùng tay giao tiếp?

Lý Thái thắc mắc:

- Đó là truyền thống, vương gia, nhóm Ba Tư nô ban đầu giao lưu như tế, đồ đệ họ dạy ra tuy không câm, nhưng học cách nói chuyện của sư phụ, chẳng có gì lạ, thói quen một khi hình thành liền không dễ thay đổi.

Gấu mèo ngửi thấy mùi lòng rắng trứng liền há to mồm, một thiếu niên thanh tú đổ bát lòng trắng trứng vào miệng nó, còn giúp nó lau miệng, đây là khu chế tạo thuốc nổ.

- Thứ này không nên chuyển từ điện Vũ Đức tới, bệ hạ lo hoàng cung bị sập, chẳng lẽ không lo thư viện nổ tung lên trời? Ba ngày trước lão phu mới biết thứ này ở đây, không được, ta muốn diện thánh, xin bệ hạ mang thứ này đi.

Lý Cương nhân lúc Lý Thái ở đây muốn xử lý việc này, Ngọc Sơn là đất văn hoa, sao có thể chứa xưởng chế tạo vũ khí giết người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Feed là 9
22 Tháng bảy, 2022 14:26
hai thèn trong hổ phách chương cuối là hai thèn nào nhỉ
Hoàng Minh
10 Tháng ba, 2022 18:31
cv ngọng, sai chính tả tùm lum, đọc trong nước mắt
Hoàng Minh
09 Tháng ba, 2022 22:28
đoo lời gửi đến cvt : *** ngươi đừng chèn bình luận vào truyện làm ơn
x_duythanh_x
19 Tháng hai, 2022 10:43
đầu chương cuối chương toàn bị thiếu 1 đoạn
Phuc Nguyen
06 Tháng tám, 2021 00:19
Quân nhân lấy phục tùng làm thiên chức --> ghét nhất câu này ,biết bao nhiêu truyện lấy ra làm lí do để gian dâm, cướp bóc. Đồng ý là phục tùng, nhưng haizz...
Huỳnh Long Hội
01 Tháng năm, 2021 02:23
thích nhất vượng tài.
yurblevn
31 Tháng một, 2021 22:20
Dịch các chương bị đứt đoạn cuối hoặc đoạn đầu rất nhiều.... :(
00000
20 Tháng một, 2021 02:10
Bên Tàng thư viện lấy về ở đâu không biết, má cứ 5-6 chương là thằng dịch nó bình luận 1 lần. Truyện hay mà đọc trúng lời bình của nó là ức chế.
Pv Thiện
07 Tháng một, 2021 18:14
dịch tệ vãi ***.đã thế còn dùng từ láo toét truyện hay mà dịch mất cả hứng
Huỳnh Long Hội
02 Tháng mười một, 2020 11:43
lâu lâu dịch giả kèm câu bình luận đọc tuột cả hứng. dịch cứ dịch bình phầm làm mẹ gì k bik. ng đọc ng ta k bik suy nghĩ à.
Huỳnh Long Hội
30 Tháng mười, 2020 21:11
Hieu Le
12 Tháng mười, 2020 06:06
phim chuyển thể của truyện này cũng tạm. nhưng ko chấp nhận dc thằng đạo diễn nó sửa gần như 50% nguyên tác, hướng sang thể loại ngôn lù.
Huỳnh Long Hội
08 Tháng mười, 2020 12:10
ttv ngày càng kém
hanbaoquan210
09 Tháng tám, 2020 14:28
nghe mn bình luận sai lỗi chính tả nhiều là đã k muốn coi nữa r
Hieu Le
17 Tháng bảy, 2020 10:57
không hiểu tác giả và đọc giả có bị ảo giác không? 1 thằng mấy chục tuổi mà làm ra vẻ mấy tuổi. nghe nổi hết da gà
Mộc Trần
04 Tháng sáu, 2020 19:32
Bộ truyện hay mà tiếc bị dịch giả phá bung bét. Dịch sai lỗi chính tả vô số, ngay cả ngọng l-n tr-ch gi-r trong văn nói cũng dính vào trong đây. Còn thêm hay bình luận bừa bãi khi dịch nữa, nhiều lúc tụt hết cả cảm xúc. Vẫn hi vọng bác nào tốt bụng reconvert lại bộ này.
Mộc Trần
26 Tháng năm, 2020 06:27
Không hiểu bộ này dịch giả và biên dịch có làm nghiêm túc không nữa? Lỗi chính tả nhiều như lông trâu, cứ mấy lỗi tr-ch, x-s, l-n mà sai hoài. Không ai reconvert bộ này hộ, chứ lâu lâu đọc lại là muốn gãy răng.
Nguyễn Cường
21 Tháng năm, 2020 11:01
Rốt cuộc đã đọc xong, trong các truyện xuyên không lịch sử thì truyện này mình thấy hay nhất. dù không chú trọng vào quân sự, võ công ... nhưng cách giải quyết các mối quan hệ viết rất hay và có đạo lý.
Hieu Le
24 Tháng tư, 2020 17:21
truyện hay nhân vật chính mang sự chân thành và nhân tình xóa bớt sự u ám ở đầu thời Đường
Hieu Le
25 Tháng chín, 2019 14:50
cứ đọc truyện đến khi chả phải muốn đọc truyện nào nữa thì hãy đọc truyện này.
conduongcuagio
18 Tháng tư, 2019 00:04
truyện hay mà sao ít người đọc. hóa ra là vậy. tác giả viết dài dòng văn tự, câu chữ, câu chương. kể lể từng chi tiết nhỏ nhặt như viết văn tiểu học. nvp càng về sau càng ngu ngốc não tàn. main trí tuệ bình thường ở hiện thực chỉ có thể làm nv văn phòng, nhưng đến dị giới thì thành thiên tài tầm Khổng Minh zzzzz. tóm lại là dễ tính thì đọc tạm được, hợp với truyện 5-10 năm trước hoặc otaku trung tam
conduongcuagio
17 Tháng tư, 2019 21:23
truyện dài dòng câu chữ quá. dài lê thê
conduongcuagio
17 Tháng tư, 2019 18:57
truyện ngoài việc dài dòng thì vẫn mắc bệnh chung cho nvp não tàn để đề cao iq main. con tác cố gắng miêu tả main giỏi này nọ. nhưng con tác cũng tầm tb khá thôi nên ko thể làm ra nvc giỏi dc. kết quả đành phải cho nvp IQ thấp để làm nền cho nvc. càng sau 200 chap thì càng rõ. khách quan thì các nv phụ ko ngu dốt lắm, truyện mạng mì ăn liền thì cái vụ coi Tàu là nhất, coi thường chê bai dị giới thấp kém ngu dốt là bình thường. truyện tạm chấp nhận dc. vấn đề là hi vọng con tác viết lên tay thì lại ngược lại nên hơi thất vọng
conduongcuagio
17 Tháng tư, 2019 02:03
đọc khá
tranggprs
03 Tháng tư, 2019 17:21
cầu chương
BÌNH LUẬN FACEBOOK