Mục lục
[Dịch] Đường Chuyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Diệp cười lớn, xoa đầu Địch Nhân Kiệt:

- Giáo điều của chúng ta chính là giữ mạng là số một, vươn đầu ra cho chém là chuyện ngu xuẩn như lợn mới làm, gặp trận đánh không thắng nổi thì bôi mỡ vào chân, chuồn!

- Hừ, có điều trước khi chạy, không cho bọn chúng chút kỷ niệm không được, sư phụ con lần này thiếu chút nữa không thoát được khỏi ác mộng, nếu không phải Vượng Tài, nói không chừng không về nổi nữa, cục tức này không xả sao được?

Địch Nhân Kiệt cười hăng hắc:

- Sớm nghe nói sư phụ có mấy bằng hữu rất phi thường, chúng ta đi bái phỏng một chút, con thì coi như đi du hoạc, ba năm năm sau về nhà cũng tốt, khi ấy hẳn tất cả đã quên chúng ta rồi?

- Ba năm năm? Tốt, cả nhà ta đi hết, gia nghiệp ở Trường An giao cho Lão Tiền chăm sóc là được, chúng ta sống thoải mái vài năm, đưa cả lão nãi nãi đi.

- Không biết Vân gia đột nhiên biến mất, đám người kia sẽ thế nào? Vẻ mặt bọn chúng khi đó nhất định rất hay.

- Đúng thế, ta đi khắp thiên hạ tìm thần tiên không được à? Sư phụ ta trước kia cũng làm thế rồi, tội gì cả ngày vất vả.

Hai đứa bé không hiểu họ nói gì, nhưng nghe thấy đi chơi cũng vỗ tay reo hò. Tân Nguyệt trốn sau cửa nhìn trộm thấy bốn người trò chuyện vui vẻ, tâm tình cũng tốt hơn nhiều.

Vân Diệp uống cạn chén rượu trong tay, nhìn sao chổi bị ánh mặt trời át đi:

- Tổ sư, tạ ơn người cho đồ tôn một cơ hội thoát thân.

Vân gia đại tế tự khiến cả Trường An chú ý, hiện giờ mọi người chỉ cần ngẩng đầu lên nhìn thấy ngôi sao lớn mang cái đuôi dài sẽ liên hệ với Vân gia, cho dù có người nói ngôi sao này không lạnh, cũng nhanh chóng bị nước bọt nhấn chìm.

Chẳng ai có thể lựa chọn tổ tiên, đó là đạo lý người người đều biết, ngôi sao này tuy xui xẻo một chút, cũng là tổ tiên của người ta, hổ dữ còn không ăn thịt con mà, tổ tiên nhà ngươi là dê, không hại người, cho nên cung kính, tổ tiên người ta là hổ, thích ăn thịt người, chẳng lẽ hổ con không phái tế tổ tiên nữa.

Tên ác ôn tiếng xấu lớn nhất Trường An, trước khi bị hành hình muốn bái tế tổ tiên, quan giá còn đồng ý, cho nén hương tiền giấy, tỏ lòng hiếu kín tổ tông, sau đó đao phủ cho một đao chặt đầu làm bóng đó, đó là chuyện khác, nói xấu tổ tiên người ta không phải chuyện người đàng hoàng làm.

Bọn hủ nho rất muốn lấy ngôi sao này ra làm khó hoàng hậu, hiện giờ không thể nói nữa, nói ra sẽ là tử địch của vân gia, thiên ý hữu hiệu với hoàng gia, nhưng cơ bản không ảnh hưởng gì tới một vị quốc hầu. Ngươi mà nói ngôi sao kia điềm báo hậu cung gây họa, Vân Diệp có thể xé mồm ngươi trước văn võ bá quan, nói tổ sư của Vân gia là nữ tử, đây là lời nguyền rủa cực kỳ độc ác.

Chuyện vốn hết sức hợp lý đột nhiên gặp trở ngại, giống như giữa dòng suối có một tảng đá lớn, nước chảy không thuận, người thấy khó chịu muốn chuyển tảng đá này đi, vì Vân gia cung phụng sao tà, nên con người cũng tà ác, trái với luân thường đạo lý, quốc gia phải ra tay trừng trị, một khi ngôi sao này gây hại nhân gian thì đã quá muộn rồi.

Đó là nguyên văn lời của Lệnh Hồ Đức Phấn, đồng thời thông qua một số con đường ít người biết, truyền tới tai Vân Diệp, Vân hầu đang ở nhà tế tổ kiêm dưỡng bệnh lập tức dâng tấu, Lý Nhị chưa xem đã bảo bí thư giám thừa đọc tại chỗ, ông ta muốn biết Vân Diệp giải thích ra sao.

- Thần thường nghe trên đời có quạ đen phụng dưỡng cha mẹ, chưa bao giờ nghe nói tới có người chê bai tổ tiên, vứt bỏ tổ tiên để lấy cái danh văn chính.

- Đức Phấn tiên sinh là Chu thần, thời niên thiếu có tiếng thông tuệ vang khắp Quan Thành, tổ phụ Lệnh Hồ Chỉnh là đại tướng quân Bắc Chu, phụ thân Lệnh Hồ Hi làm tới đại phu lại bộ, Nghi Đồng đại tướng quân ở Bắc Chu, am hiểu kỵ xạ, giỏi âm luật, thiện quần thư. Nhất là Đức Phấn tài hoa xuất chúng, thông thạo văn sử, có tiếng từ xưa. Không ngờ năm tuổi tang mẹ, mười tuổi tang phụ, do tổ phụ Lệnh Hồ Chỉnh nuôi dưỡng trưởng thành. Nào ngờ chưa thành niên tổ phụ đã vong, mười lăm nay khắc chết cha, mẹ, tổ phụ, cả gia nghiệp to lớn bị tiên tán trong khoảnh khắc. Thực sự là kẻ bất tường.

- Sau khi trưởng thành nhập sĩ đồ, chưa tới hai năm Bắc Chu mất, rồi ra nhập Tiền Tùy, nhà Tùy cũng vong, nhìn cả cuộc đời Đức Phấn, có thể nói là kẻ gieo tai họa, hà cớ gì đến giờ vẫn đứng trên triều đình.

- Đức Phấn làm Chu Thư toàn nói tới chuyện thiên mệnh, cho rằng Ngụy là vận thủy đã tận, Đại Chu là mộc thay thủy, là thiên mệnh, không phải thứ sức người có thể lay chuyển được.

- Những lời đường đường lay tỉnh cả người điếc đó cớ gì không dùng với bản thân? Kẻ bất tường đứng trên triều đường, khiến cho gạch ngói rơi xuống gây họa vỡ đầu chảy máu, lá thu rụng đất có nạn đau đầu gãy răng, sáu mươi mốt năm vận mệnh gập ghềnh mà không biết tự tỉnh ngộ, nay kẻ hồ đồ đó lại chỉ trích tổ tiên người khác bất tường là cớ gì?

- Cả cái họ Lệnh Hồ đa số là thần tử hai triều, vì Đức Phấn mà đường hoàng liệt vào sử sách thế gia, tuy nhiên sách lại do Đức Phấn tự soạn, khoe khoang quan tước gia tộc Lệnh Hồ, bị thế nhân nhạo báng mà không biết xấu hổ.

- Vân tộc bất tài, tổ tiên là tiểu dân, vì nắm quyền quý mà cả tộc gặp nạn. Bất Khí từ khi nhập sĩ, triều ta điềm lành không ngớt, nay khoai tây trồng khắp sơn cốc, ngọc mễ mọc kín núi hoang, tới thảo nguyên khiến Hiệt Lợi hàng, ra biển làm biển yên, tới đông khắc Cao Ly, hạ nam thì bắt quốc họa. Bất Khí cho rằng, có thể lấy khắc chữ điềm lành ở trán, khắc chữ cát tường sau lưng, mọi người thấy sao?

- Gia sư tổ phát hiện ra ngôi sao trên vũ trụ, dùng ngự thần toán tính ra vô thường, biết sao này bảy mươi sáu năm quay lại một lần, nên lấy tên gia sư tổ ghi nhớ, có gì không được.

- Chó sủa ăng ẳng ở phố, ấy thế cho người truyền vào sách trước, uy hiếp quốc hầu sau. Bất Khí nói, hả, ngươi là cái thứ chó gì?

Bí thư giám thừa mặt tỉnh bơ đọc xong, triều đường lập tức nổ tung, Lệnh Đồ Đức Phấn lớn tiếng la hét:

- Thằng nhãi, thằng nhãi, ta quyết không tha cho ngươi.

Phòng Huyền Linh định rời hàng đàn hặc Vân Diệp, không ngờ bí thư giám thừa lại lấy ra một tờ giấy nữa tiếp tục đọc:

- Đức Phấn tiên sinh, biết ông muốn chửi ta, không sao hết, bài văn này ta đã in ba vạn tờ, phát tán năm nghìn bản ở Trường An, ông hạ triều sẽ thấy, gia phó mang năm nghìn bản khác tới Lạc Dương, còn lại hai vạn bản sẽ theo thương đội đi tới Tấn Dương, Dương Châu, Trác Châu. Nếu tiên sinh chưa tận hứng, Vân gia còn chút gia tài, in tiếp là được, tranh thủ bách tính mỗi người một tờ nhé?

Lệnh Hồ Đức Phấn chỉ thấy hai tai có chuông Đại Lữ gõ ong ong, Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối, Ngụy Trưng ở bên cạnh mà tựa hồ cách mình rất xa, ngực nóng lên, cổ họng ngòn ngọt, há miệng định nói, mà chẳng nói được câu nào.

Ngụy Trưng muốn đỡ lấy, nhưng phát hiện hai mắt Lệnh Hồ Đức Phấn đờ đẫn, khóe miệng có máu tươi rỉ ra, gào lên phun một ngụm máu ra ngoài. Máu tươi dính khắp người Ngụy Trưng, khiến toàn thân ông ta rét run, trước kia Vân Diệp đấu tranh với người khác, mình toàn là người ngoài cuộc, đứng xem náo nhiệt, không thấy gì cả, hiện giờ trơ mắt nhìn hảo hữu bị một bài hịch văn của Vân Diệp chửi cho thảm như thế, không khỏi khiếp sợ.

- Ngự y, ngự y!

Khổng Dĩnh Đạt lớn tiếng hét, đánh thức Lý Nhị từ chấn động, vội bảo nội thị tìm ngự y khám Lệnh Hồ Đức Phấn, lão tiên sinh hiện giờ vẫn nôn ra máu, hẳn muốn sống cũng khó.

Đây mới chỉ là mở màn thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Feed là 9
22 Tháng bảy, 2022 14:26
hai thèn trong hổ phách chương cuối là hai thèn nào nhỉ
Hoàng Minh
10 Tháng ba, 2022 18:31
cv ngọng, sai chính tả tùm lum, đọc trong nước mắt
Hoàng Minh
09 Tháng ba, 2022 22:28
đoo lời gửi đến cvt : *** ngươi đừng chèn bình luận vào truyện làm ơn
x_duythanh_x
19 Tháng hai, 2022 10:43
đầu chương cuối chương toàn bị thiếu 1 đoạn
Phuc Nguyen
06 Tháng tám, 2021 00:19
Quân nhân lấy phục tùng làm thiên chức --> ghét nhất câu này ,biết bao nhiêu truyện lấy ra làm lí do để gian dâm, cướp bóc. Đồng ý là phục tùng, nhưng haizz...
Huỳnh Long Hội
01 Tháng năm, 2021 02:23
thích nhất vượng tài.
yurblevn
31 Tháng một, 2021 22:20
Dịch các chương bị đứt đoạn cuối hoặc đoạn đầu rất nhiều.... :(
00000
20 Tháng một, 2021 02:10
Bên Tàng thư viện lấy về ở đâu không biết, má cứ 5-6 chương là thằng dịch nó bình luận 1 lần. Truyện hay mà đọc trúng lời bình của nó là ức chế.
Pv Thiện
07 Tháng một, 2021 18:14
dịch tệ vãi ***.đã thế còn dùng từ láo toét truyện hay mà dịch mất cả hứng
Huỳnh Long Hội
02 Tháng mười một, 2020 11:43
lâu lâu dịch giả kèm câu bình luận đọc tuột cả hứng. dịch cứ dịch bình phầm làm mẹ gì k bik. ng đọc ng ta k bik suy nghĩ à.
Huỳnh Long Hội
30 Tháng mười, 2020 21:11
Hieu Le
12 Tháng mười, 2020 06:06
phim chuyển thể của truyện này cũng tạm. nhưng ko chấp nhận dc thằng đạo diễn nó sửa gần như 50% nguyên tác, hướng sang thể loại ngôn lù.
Huỳnh Long Hội
08 Tháng mười, 2020 12:10
ttv ngày càng kém
hanbaoquan210
09 Tháng tám, 2020 14:28
nghe mn bình luận sai lỗi chính tả nhiều là đã k muốn coi nữa r
Hieu Le
17 Tháng bảy, 2020 10:57
không hiểu tác giả và đọc giả có bị ảo giác không? 1 thằng mấy chục tuổi mà làm ra vẻ mấy tuổi. nghe nổi hết da gà
Mộc Trần
04 Tháng sáu, 2020 19:32
Bộ truyện hay mà tiếc bị dịch giả phá bung bét. Dịch sai lỗi chính tả vô số, ngay cả ngọng l-n tr-ch gi-r trong văn nói cũng dính vào trong đây. Còn thêm hay bình luận bừa bãi khi dịch nữa, nhiều lúc tụt hết cả cảm xúc. Vẫn hi vọng bác nào tốt bụng reconvert lại bộ này.
Mộc Trần
26 Tháng năm, 2020 06:27
Không hiểu bộ này dịch giả và biên dịch có làm nghiêm túc không nữa? Lỗi chính tả nhiều như lông trâu, cứ mấy lỗi tr-ch, x-s, l-n mà sai hoài. Không ai reconvert bộ này hộ, chứ lâu lâu đọc lại là muốn gãy răng.
Nguyễn Cường
21 Tháng năm, 2020 11:01
Rốt cuộc đã đọc xong, trong các truyện xuyên không lịch sử thì truyện này mình thấy hay nhất. dù không chú trọng vào quân sự, võ công ... nhưng cách giải quyết các mối quan hệ viết rất hay và có đạo lý.
Hieu Le
24 Tháng tư, 2020 17:21
truyện hay nhân vật chính mang sự chân thành và nhân tình xóa bớt sự u ám ở đầu thời Đường
Hieu Le
25 Tháng chín, 2019 14:50
cứ đọc truyện đến khi chả phải muốn đọc truyện nào nữa thì hãy đọc truyện này.
conduongcuagio
18 Tháng tư, 2019 00:04
truyện hay mà sao ít người đọc. hóa ra là vậy. tác giả viết dài dòng văn tự, câu chữ, câu chương. kể lể từng chi tiết nhỏ nhặt như viết văn tiểu học. nvp càng về sau càng ngu ngốc não tàn. main trí tuệ bình thường ở hiện thực chỉ có thể làm nv văn phòng, nhưng đến dị giới thì thành thiên tài tầm Khổng Minh zzzzz. tóm lại là dễ tính thì đọc tạm được, hợp với truyện 5-10 năm trước hoặc otaku trung tam
conduongcuagio
17 Tháng tư, 2019 21:23
truyện dài dòng câu chữ quá. dài lê thê
conduongcuagio
17 Tháng tư, 2019 18:57
truyện ngoài việc dài dòng thì vẫn mắc bệnh chung cho nvp não tàn để đề cao iq main. con tác cố gắng miêu tả main giỏi này nọ. nhưng con tác cũng tầm tb khá thôi nên ko thể làm ra nvc giỏi dc. kết quả đành phải cho nvp IQ thấp để làm nền cho nvc. càng sau 200 chap thì càng rõ. khách quan thì các nv phụ ko ngu dốt lắm, truyện mạng mì ăn liền thì cái vụ coi Tàu là nhất, coi thường chê bai dị giới thấp kém ngu dốt là bình thường. truyện tạm chấp nhận dc. vấn đề là hi vọng con tác viết lên tay thì lại ngược lại nên hơi thất vọng
conduongcuagio
17 Tháng tư, 2019 02:03
đọc khá
tranggprs
03 Tháng tư, 2019 17:21
cầu chương
BÌNH LUẬN FACEBOOK