Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - tamlinh247
*********************************
Thấy Tạ Thanh Nghiên không lên tiếng, bà Vương lo lắng hỏi: “Con dâu… vợ Vân Hi à?”
“Chứ còn gì nữa?” Tạ Thanh Nghiên cười, hỏi ngược 1lại: “Có cả con rồi mà còn không có vợ được à?”
“Nhưng… chuyện đó… bà Đế, mẹ của đứa trẻ đó có phải tên là Lăng Tư Kỳ không?”
<0br>“Đúng.” Tạ Thanh Nghiệm rất khí khái thừa nhận.
Từ Tiệp Chi cảm thấy đầu mình nổ tung.
Sao có thể như thế được?
Sao 1có thể là Lăng Tư Kỳ?
Sao có thể là con đĩ đã từng cản đường con gái bà ta khắp nơi được?
Bà Vương chỉ nghĩ rằng Lăng Tư Kỳ là 2một con đĩ, hoàn toàn quên mất rằng Lăng Tư Kỳ cũng là mẹ của Lăng
Thiên Thần, bà ta nói: “Bà Đế, tuyệt đối không được! Bà không được thừa nhận6 Lăng Tư Kỳ, càng không được
thừa nhận thân phận của cô ta trước toàn bộ giới hào môn!”
Giọng nói của Tạ Thanh Nghiện lại trở nên lạnh 9lùng, mặc dù vẫn có thể nghe ra bà đang cười, nhưng tiếng cười
đó gần như có thể làm cho người ta đông cứng lại.
“Bà đang ra lệnh cho tôi đấy à? Tính chỉ tay năm ngón với bà chủ tương lai của nhà họ Đế chúng tôi đấy đúng
không? Từ Tiệp Chi đúng không, bà cho rằng bình thường tôi thấy bà xuất thân dân thường, người khác đều coi
thường bà, tôi cho bà chút thể diện là bà có thể bay lên tận trời đấy hả? Bà biết bình thường tôi sẽ vả mặt những
người không biết điều rất đau mà.”
Rõ ràng Tạ Thanh Nghiên đã bị lời nói của Từ Tiệp Chi chọc tức, không cho bà ta chút mặt mũi nào.
Không nói đến Từ Tiệp Chi, ngay cả người phụ nữ A và người phụ nữ B cũng sợ hãi trước lời nói của Tạ Thanh
Nghiên.
Cũng may, đây chỉ là một cuộc điện thoại, bà Đế không thể nhìn thấy họ, nếu không, chẳng phải họ đã bị đồ khốn
Từ Tiệp Chi này làm liên lụy rồi sao?
Bà Vương cũng sợ hãi, vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi bà Đế, sao tôi dám chỉ năm ngón chuyện của bà chứ?”
Đã nói tới mức này, bà Vương cũng chỉ có thể liều một phen, không thì bà ta có giải thích Tạ Thanh Nghiên cũng
không tin
“Bà Đế, tôi nói như vậy là vì năm năm trước Lăng Tư Kỳ là bạn của Tử Ninh nhà tôi, hơn nữa còn là bạn rất thân.”
“Ô?” Tạ Thanh Nghiện đang định cúp máy, nhưng sau khi nghe thấy lời nói của bà Vương lại đột nhiên có hứng
thú.
Bà Vương nhanh chóng tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, nói: “Năm năm trước, Lăng Tư Kỳ là sinh viên của trường
đại học Thanh Hoa, hơn nữa còn đỗ thủ khoa hóa học. Tử Ninh nhà tôi không thích chơi với mấy cô chủ nhà giàu
ngực to não nhỏ, chỉ thích mấy cô gái có đầu óc lại có năng lực trong đại học Thanh Hoa. Cho nên Tử Ninh đã trở
thành bạn bè với Lăng Tư Kỳ. Tôi và chồng tôi rất vui mừng vì Tử Ninh có một người bạn như vậy. Không ngờ…”
Sau khi chuyển lời, bà Vương nói: “Không ngờ không lâu sau chúng tôi phát hiện thực ra Lăng Tư Kỳ không an
phận. Theo lý mà nói cô ta xinh đẹp, thành tích lại tốt, con đường tương lai sẽ rất có triển vọng, nhưng mà khi cô ta
đến nhà chúng tôi làm khách lại rất rõ ràng không có ý đồ tốt gì với hai người cháu của tôi.
Sau đó,Tử Ninh có lòng tốt dẫn cô ta đến buổi tiệc của nhà họ Tần,ban đầu định dẫn cô ta vào giới nhà giàu,quen biết thêm nhiều
người,tiện bề tìm việc sau khi tốt nghiệp.Ai ngờ … ai ngờ cô ta lại dụ dỗ đàn ông trong buổi tiệc,cuối cùng còn mang thai,tác phong
không đúng đắn,bị ép phải rời khỏi đại học Thanh Hoa.”
Lần này bà Vương đã chúýhơn khi nói chuyện,không nói bị đại học Thanh Hoa đuổi,mà nói là bị ép phải rời khỏi đại học Thanh
Hoa.
“Nhà bà là hào môn bậc nhất,ba cậu con trai nhà bà người nào người nấy đều là rồng phượng,một gia đình ưu tú như vậy sao có thể
để một người phụ nữ làm bại hoại danh tiếng được?”
Tạ Thanh Nghiên cười khẩy:“Tôi thấy bà đang bại hoại danh tiếng của con dâu tôi,bại hoại danh tiếng của nhà họ Để chúng tôi thì
có.”