tamlinh247.com.vn
*********************************
Trình Thục Ngọc đi theo Cảnh Lạc, đưa Cảnh Học An bị liệt nửa người đến châu Đế.
Châu Để là nơi con gái lớn của bà 3ta đang ở.
Vào khoảnh khắc đặt chân đến ranh giới châu Đế, Trình Thục Ngọc cảm thấy mình sinh ra là để thuộc về nơ1i này.
Bạch Đồ nói là đã tìm được bệnh viện phục hồi chức năng tốt nhất cả nước, Cảnh Học An luôn nghĩ đó là viện
9phục hồi chức năng thuộc Viện nghiên cứu Lawrence.
Không ngờ sau khi đến châu Đế, Bạch Đồ đã dẫn Cảnh Lạc sắp xếp 3cho Cảnh Học An vào một bệnh viện không ai
biết đến, trang thiết bị đơn sơ, ngay cả nhân viên y tế cũng giống như côn đồ v8ậy.
Trình Thục Ngọc đã không còn quan tâm đến sống chết của Cảnh Học An nữa rồi, bởi vì công ty đã thành của con
trai, mảnh đất một tỷ cũng đã là của con gái. Bản thân có chỗ dựa, sau khi Cảnh Học An trở thành đồ bỏ đi, bà ta đã
không còn để tâm đến chuyện của ông ta nữa.
Vì vậy, sau khi phát hiện ra nơi này chắc hẳn không phải là một cơ sở phục hồi chức năng gì cả mà là một nơi như
nhà tù, cả Trình Thục Ngọc và Cảnh Lạc đều không thể hiện sự bất mãn với Bạch Đồ.
Thậm chí hai người họ còn đã biết rõ nhưng vẫn giả vờ hồ đồ, nhờ viện trưởng chăm sóc cho Cảnh Học An nhiều
hơn.
Đương nhiên thái độ của viện trưởng rất tốt, nói rằng tình hình như của Cảnh Học An cần thời gian để từ từ phục
hồi, xin họ yên tâm và đừng quá lo lắng. Điều mà Cảnh Học An cần là luyện tập, nên Trình Thục Ngọc và Cảnh Lạc
chỉ cần đến thăm mỗi tháng một lần là được. Còn nói rằng một tháng sau, không chừng Cảnh Học An đã có thể đi
lại thoải mái rồi.
Nhìn bốn người trong một phòng bệnh, những người đó hoặc là không cử động được, hoặc là có thể cử động được
nhưng đều bị trói lại, Cảnh Học An sợ đến mức trợn mắt. Ông ta muốn nói chuyện, nhưng vì bị liệt nửa người nên
việc nói chuyện trở nên vô cùng khó khăn, cộng thêm bây giờ ông ta đang rất nóng lòng, mọi người chỉ nghe thấy
những tiếng gầm thét phát ra từ miệng ông ta.
Viện trưởng nói với y tá nam bên cạnh: “Tâm trạng của bệnh nhân hơi mất kiểm soát. Tiêm cho ông ấy một mũi để
ông ấy bớt đau đớn đi”
Y tá gật đầu, thành thục lấy một lọ thuốc từ trong chiếc áo khoác trắng hơi bẩn ra, sau đó lấy ra một cây kim tiêm
đã dùng rồi, trong ống kim tiêm còn sót lại chất lỏng, hút một ống thuốc vào, sau đó kéo tay áo Cảnh Học An ra.
Đừng nói đến Cảnh Học An, ngay cả Trình Thục Ngọc và Cảnh Lạc cũng trợn tròn mắt, cảm thấy như vậy quá tàn
nhẫn.
Mặc dù họ không lương thiện, nhưng… dù gì thì Cảnh Học An cũng là chồng của Trình Thục Ngọc, có hai người con với nhau, mà
Cảnh Lạc được Cảnh Học An vô cùng yêu thương từ khi còn nhỏ, cưng chiều cô ta đến mức không còn gì bằng, thậm chí ngay cả
chuyện cô ta cướp bạn trai của chị gái cũng là do Cảnh Học An thúc đẩy mà ra.
Có thể nói, tuy danh tiếng bên ngoài của Cảnh Học An không tốt lắm, là một gian thương, đối xử với Cành Thiên cũng không tốt,
nhưng với vợ và người nhà thì ông ta đối tốt đến mức không còn gì để nói.
Cho nên Cành Học An có thể nào cũng không thể ngờ rằng mình chi bị liệt nửa người do bị Chiến Lệ Xuyên chọc tức mà thôi, rõ ràng
là có thể bình phục được, tại sao vợ và con gái ông ta lại bàn ông ta như thế này, trong khi họ không hề đi đến bước đường cùng chứ?
Cảnh Học An không phải là một kẻ ngu, ông ta biết rằng một khi bước vào hang quỷ này thì sẽ không bao giờ có thể ra ngoài được
nữa. Nếu không, những hoạt động trái pháp luật ở đây đã bị phanh phui rồi, không chi viện trường và nhân viên ở đây gặp họa, mà
ngay cả người nhà của bệnh nhân cũng sẽ bị xử phạt.