Mục lục
Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ - Chiến Lê Xuyên - Cảnh Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này Tạ Thanh Nghiên cũng đã phản ứng lại, nước mắt đầm đìa nhìn cô con gái nhỏ trong sáng và tốt bụng của
mình, vẻ mặt đầy kinh ngạc. br>
“Bé con, làm sao con biết bố con bị bệnh tim?”
Đế Vân Mặc ở bên cạnh điều định: “Mẹ, mỗi người đều có bí mật, không phải tr1ước khi nhận em gái về, hai người
cũng đã tìm người thăm dò trước sao? Cái này có gì để hỏi chứ? Có thể thăm dò được tình hình của nhà họ 9Để
chúng ta không phải chứng tỏ rằng em gái không tầm thường à?”
Tạ Thanh Nghiên lập tức bị con trai nói đến mức phát ngượng. Tuy 3vậy bà cũng cảm thấy con trai nói đúng, dù
sao thì cho dù là con gái của mình, nhưng bà cũng chưa từng nuôi nấng, có tư cách gì mà hỏi lun8g tung?
Cho dù là do mình nuôi lớn thì con trai con gái trưởng thành rồi cũng sẽ có năng lực riêng, giống như ba đứa con
trai của bà vậy, chẳng phải đứa nào đứa nấy đều vô cùng thần bí sao?
Bà đang định lên tiếng bảo bé con không cần trả lời nữa, Cảnh Thiên lại nói.
“Lúc trước sau khi bị bố mẹ nuôi bán đi, con cảm thấy vô cùng kỳ lạ cho nên đã làm xét nghiệm quan hệ huyết
thống, phát hiện con không phải là con của họ. Sau này khi anh hai lấy tóc của con, con đã để ý đến anh ấy. Sau khi
xác nhận anh ấy là anh trai ruột, con đã tìm A Xuyên giúp con điều tra nhà họ Đế!
Nói đến Chiến Lệ Xuyên, Để Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên đều hiểu rồi.
Dù gì thì anh ta cũng là người giàu nhất thành phố H. Tuy không có bối cảnh trong ngành cảnh sát, nhưng thế lực
phía sau cũng tuyệt đối không thể coi thường được.
Mà Chiến Lê Xuyên đổ vỏ, lúc này đang ngồi trên xe lăn của mình đi vào trong quảng trường Hoành Tân. Cảnh
Thiên đã không tránh né gì mà chủ động đề cập đến Chiến Lệ Xuyên rồi, khiến Để Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên
không thể không đối mặt với con lợn mà ông bà hận không thể đánh chết này được.
“Thiên Thiên nhà chúng ta nhắc đến A Xuyên tận hai lần, quan hệ của con và thằng nhóc nhà họ Chiến đó tốt lắm
à?”
Tuy rằng trong lòng vô cùng căm hận con lợn này, giống như hận những kẻ đã đánh tráo con gái của họ vậy, những
câu hỏi của Để Tịnh Hiên lại giống như gió xuân, dáng vẻ như có quan hệ rất tốt với nhà họ Chiến và Chiến Lê
Xuyên.
Cảnh Thiên không nghi ngờ gì về điều đó, gật đầu khá thẳng thắn: “Vâng.”
Dù sao thì cô cũng đã quyết định sẽ ở bên cạnh Chiến Lê Xuyên thêm năm năm nữa, vì vậy cô cho rằng bố mẹ cần
phải biết mối quan hệ của cô và anh.


“Khi đó cặp bố mẹ lòng dạ đen tối nhà họ Cảnh Vì công ty của gia đình mình mà bán con cho nhà họ Chiến, để con
xung hỉ cho nhà họ, trong lòng con không tức giận sao?”
Không tức giận sao?
Cảnh Thiên nhớ lại tâm trạng của nguyên chủ khi đó, gật đầu: “Lúc đầu cũng rất tức giận”
“Vậy thì tại sao sau này lại cảm thấy tốt chứ?” Tạ Thanh Nghiên vội vàng hỏi.
“Lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy, con cảm thấy anh ấy rất đẹp trai”
Tạ Thanh Nghiên: …
Cảnh Thiên bổ sung thêm một câu: “Thân hình cũng rất đẹp, bị bại liệt mấy tháng rồi mà thân hình vẫn có thể đẹp
như vậy, cho thấy trước khi bại liệt, thân hình của anh ấy còn đẹp hơn.”
Để Tịnh Hiên vốn dĩ chỉ bị đau tim, đột nhiên cảm thấy huyết áp dồn lên não.
Tạ Thanh Nghiên thậm chí còn mang bộ dạng đau răng.


Có thể nào cũng không thể ngờ được, tại sao bé con thông minh lanh lợi nhà mình lại là một người mê sắc đẹp chứ?
Vì ngoại hình và dáng người, thậm chí con bé còn chẳng quan tâm đến chuyện đối phương bị bại liệt.
So với bại liệt, ngoại hình và dáng người là trọng điểm à???
Nhìn dáng vẻ đau khổ của vợ mình, Đế Tịnh Hiên ra hiệu bằng mắt với bà, sau đó nhìn Cảnh Thiên, dịu dàng mim cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK