Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - tamlinh247
*********************************
Khoảnh khắc ấy, cô cảm giác như cả bầu trời của mình đã sụp xuống.
Bắt đầu từ khi ấy, cô bước lên con đường chữa bệnh cho Tiểu Thần. C1ô ở nhà tự học hóa học và sinh học, đồng
thời cô sẽ đi bất kỳ đâu có công việc kiếm được tiền và an toàn.
Bị người ta trêu chọc trong0 thời gian làm việc đã là chuyện thường ngày, gặp phải người xấu, cô sẽ im lặng lấy tiền
lương rồi đổi một công việc khác.
Cô sống nh1ư một cái xác không hồn, cô không hiểu cuộc đời là gì, cô chỉ muốn Tiểu Thần của cô có thể tốt lên, có
thể khỏe mạnh ở bên cô là được. Những 2cái khác, cho dù có khổ có mệt thì cũng không sao cả.
Hạnh phúc đến quá đột ngột, Cảnh Thiên là giáo sư J, không những chữa bệnh cho 6Tiểu Thần miễn phí, bây giờ
Đế Vân Hi cũng tìm đến rồi.
Thời gian này có cảm giác như mình được nâng lên tận mây, mỗi bước đi đều giẫ9m trên mây trắng, hạnh phúc đến
vô thực.
Đế Vân Hi không phải bá đạo tổng tài sao? Vì sao anh có thể buộc băng đô quê mùa lên đầu giống Tiểu Thần như
thế?
Nhưng… cho dù rất quê mùa, chỉ cần anh đeo lên thì cô vẫn thấy đẹp.
“Bố ơi, mẹ khóc rồi.” Tiểu Thần nhìn Đế Vân Hi, tỏ rõ ý “đến lượt bố rồi đấy”.
“Mẹ đang vui đấy.”
Đế Vân Hi thơm lên khuôn mặt mũm mĩm vẫn còn mụn sữa của con trai, một cái thơm mà môi anh lún cả vào gò
má mũm mĩm.
Đế Vân Hi hài lòng rời môi khỏi khuôn mặt mềm của con trai rồi để cậu bé đứng xuống, sau đó anh đứng dậy, đưa
tay nắm lấy tay Lăng Tư Kỳ, đi đến vị trí của Lăng Tư Kỳ.
Anh để cô ngồi xuống rồi thắt dây an toàn cho cô, lúc này tiếp viên đã mang một hộp giấy ăn đến, Đế Vân Hi rút
hai tờ giấy bên trên vứt đi, đến từ thứ ba mới lấy để lau mặt cho Lăng Tư Kỳ.
Tuy Lăng Tư Kỳ xinh đẹp nhưng cuộc sống lại cực kỳ đơn giản. Cô hưởng thụ sự chăm sóc tận tâm của Đế Vân Hi,
cảm giác cuộc đời của mình như được dội ngược khi chạm đến đáy, nhảy thẳng từ địa ngục lên thiên đường.
Đế Vân Hi vừa lau nước mắt cho Lăng Tư Kỳ vừa nói: “Xin lỗi vì không nói trước với em. Nhưng Tiểu Thần bảo
với anh là sống thì phải làm gì đó thật trang trọng, cho dù là vợ chồng thì thỉnh thoảng cũng nên có vài bất ngờ.
Thế nên anh nghe lời cục cưng nhà mình lén theo em sang đây ”
“Thể… thế sang đó rồi hai người ở đâu?” Lăng Tư Kỳ hỏi.
“Đương nhiên là em ở đâu thì bố con anh sẽ ở đó rồi.” Đế Vân Hi trả lời rất đương nhiên.
Lăng Tư Kỳ lắc đầu: “Vì cuộc thi nên khách sạn đó đã hết phòng từ lâu rồi, em nghe nói trường bọn em và giáo sư
bên trường Châu đã suýt đánh nhau vì tranh phòng cuối cùng rồi. Cuối cùng viện trưởng trường Thanh Hoa ra hòa
giải, để hai người ngủ chung một phòng mới giải quyết được đấy.”
“Yên tâm, khách sạn Brilliant này là sản nghiệp của nhà họ Mẫn, có một phòng tổng thống luôn được giữ riêng cho
Mẫn Tước. Em rể em là bạn thân của cậu Mẫn này, em không cần lo về vấn đề phòng ở đâu.”
Em rể?
Lăng Tư Kỳ ngơ ngác rồi vô thức nhìn ra phía sau.
Trong khoang phía sau,Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên hạ khung chắn xuống,ngồi thẳng dậy rồi vẫy tay với Lăng Tư Kỳ:“Chị dâu
cố lên nhé!”
Lăng Tư Kỳ nhìn sang,cô trông thấy Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên,thấy cả Đế Vân Tiêu … họ đều đang chào cô.
Các tiếp viên bên cạnh đều nở nụ cười mim đúng mực,trong lòng lại vô cùng ngưỡng mộ.
Lăng Tư Kỳ,một sinh viên đại học,tuy đúng là rất xinh đẹp nhưng nhìn cách ăn mặc thì chắc chắn không phải thiên kim tiểu thư gì.