Mục lục
Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ - Chiến Lê Xuyên - Cảnh Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy một chuyến chuyên cơ cũng không tốn bao nhiêu tiền, nhưng bà không muốn để con bé đó có cảm giác hơn
người, thế nên bảo quản gia từ chối yêu3 cầu của cô ta.
Quản gia nói Đế An Nhiên rất tức giận, một mình đùng đùng bỏ đi. Người bên cạnh thấy cô ta đã đặt vé máy bay
lúc mười m1ột giờ sáng.
Bây giờ mới tám giờ, thế…
Hồng Lục mỉm cười: “Là cô Đế Cảnh Thiên”
Tạ Thanh Nghiên sững sờ rồi mừng rỡ, 9mặt cười tươi như hoa.
“Thiên Thiên à? Con bé nói với cô về thân phận của con bé rồi à? Là con bé chủ động nói với cô hả? Thế thì chắc
3chắn là hai người thân nhau lắm nhỉ?” Bé con của bà đã biết thân phận của mình từ lâu lắm rồi nhưng chưa bao
giờ nói với bất kỳ ai, cũng luôn h8ờ hững vừa đủ khi tiếp xúc với bà. Tuy đã nhận con gái nhưng Tạ Thanh Nghiên
luôn chìm trong cảm giác không chân thực như đi trong sương mù.
Đây là lần đầu tiên con gái chủ động nhắc đến thân phận của mình với người ngoài. Không chỉ Tạ Thanh Nghiên,
đến Đế Tịnh Hiên cũng cảm thấy rất vui.
Hồng Lục mỉm cười, gật đầu: “Vâng, tôi rất thân với chị Thiên, thế nên chị ấy đã nói với tôi rồi.”
“Chị Thiên?”
Đế Tịnh Hiên không nhịn được mà lặp lại từ này.
Nếu nhớ không nhầm thì đáng lẽ Hồng Lục phải lớn tuổi hơn con gái ông nhiều lắm chứ?
Hồng Lục cười: “Chị Thiên xứng đáng với cách xưng hô này. Chị ấy đã chờ mọi người ở bên trong rồi, mời hai bác
đi theo cháu”
Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên nhìn nhau rồi cùng theo Hồng Lục vào trong.
Viện nghiên cứu Lawrence này trông như một tòa nhà tổ hợp viện cỡ lớn, vừa nhìn là có thể thấy được đại khái.
Nhưng sau khi vào trong rồi mới phát hiện căn nhà này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài, những gì quan trọng
đều nằm ở dưới tầng ngầm.
Hai người đi theo Hồng Lục từ một căn phòng xuống tầng âm hai, sau đó từ tầng âm hai rẽ trái rẽ phải, cuối cùng
đến một nơi…
Phòng phẫu thuật???


“Bác trai, bác gái, mời.”
“Đây không phải phòng phẫu thuật à? Chúng tôi đến phòng phẫu thuật làm gì? Thiên Thiên đâu?”
“Chị Thiên đang ở bên trong, giáo sư J đang làm phẫu thuật, bệnh nhân có tình trạng bệnh giống với bác trai, thế
nên ý của chị Thiên là để hai bác đến phòng phẫu thuật quan sát một lúc.”
Tạ Thanh Nghiên nhìn Đế Tịnh Hiên rồi khuyến khích: “Nếu Thiên Thiên đã muốn chúng ta vào trong xem thì
chúng ta cứ vào xem đi. Đằng nào thì cũng phải làm cuộc phẫu thuật này, chỉ cần giáo sư J có đủ năng lực để thực
hiện, chúng ta không cần phải chờ thêm nữa. Không thì lần nào mình phát bệnh, em cũng lo lắng muốn chết”
Hồng Lục thấy hai người đã quyết định bèn bảo: “Vậy thì hai bác theo cháu vào trong nhé!”


Hồng Lục dẫn Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên vào khu vực khử trùng.
Mọi người khử trùng rồi đi ra từ một cánh cửra khác, bên trong mới là khu vực phẫu thuật.
Đây là một hành lang rộng rãi, hai bên hành lang là cửa kính sát sàn rất lớn. Có thể nhìn thấy từng cố máy y tế quý giá qua cửa kính.
Mọi người đi đến trước một cửa kính sát sàn ở trong cùng, Hồng Lục mở cửa ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK