Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn - Trình Kiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 964

Nhìn thấy Trình Kiêu không nói, Lâm Ngọc hiếu ý không hỏi nữa, mà đổi chủ đề: “Lát nữa tôi dần cậu đến một khách sạn khác nghỉ ngơi trước, thuận tiện nói qua tình hình cho cậu, nếu ngày mai bọn họ lại tới gây sự, tôi dẫn cậu qua đó”

Trình Kiêu nói: “Không cân, trực tiếp sắp xếp tôi ở khách sạn mà bọn họ gây sự là được!”

“Như vậy không tốt lắm?” Lâm Ngọc nhíu mày, có hơi lo lắng.

Lúc này, điện thoại của Lâm Ngọc đổ chuông.

Sau khi nghe điện thoại thì Trình Kiêu nghe thấy bên trong truyền đến giọng nói khẩn trương của một cô gái: “Trợ lý Lâm, không hay rồi, bọn họ lại đến rồi, họ lại đuổi hai nhân viên phục vụ mới tuyển hôm nay đi, chúng tôi mau nghĩ cách đối phó họ đi! Cứ như này, nhân viên trong khách sạn của chúng ta đều sẽ chạy hết.”

Lâm Ngọc trầm giọng nói: “Nếu đã như Vậy, vậy thì đóng cửa mấy ngày, đợi tôi – và chủ tịch nghĩ được cách rồi nói, cũng tránh cho bọn họ tới gây rối mỗi ngày!”

“Trợ lý Lâm, xin cô nghe một câu của tôi, nếu ánh mắt của bọn họ là tập đoàn Đông Vương, cho dù cô đóng cửa khách sạn Bích Hải, bọn họ cũng vẫn sẽ đến khách sạn khác gây sự.”

“Cô không thể đóng cửa tất cả các khách sạn dưới trướng tập đoàn Đông Vương chứ? Hơn nữa cho dù cô đóng cửa khách sạn, bọn họ cũng vẫn sẽ đến các sản nghiệp khác gây sự, buộc phải nghĩ cách giải quyết chuyện này!” Người phụ nữ trong điện thoại, giọng nói kiên định.

Trình Kiêu chen miệng nói: “Bọn họ lại đến gây sự rồi sao? Vậy vừa đúng lúc, trực tiếp dẫn tôi qua đó đi.”

Lâm Ngọc nhìn sang Trình Kiêu: “Cậu vừa đi tàu tới đây, ý của chủ tịch là để cậu nghỉ ngơi một ngày, thuận tiện tìm hiểu thêm tình hình.”

“Tôi vừa rồi không phải cũng đã tìm hiểu rồi hay sao? Dẫn tôi qua đó đi, đám hề này, còn không xứng để tôi đợi bọn họ thêm một ngày.” Trình Kiêu nở nụ cười đầy tự tin Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu, cảm thấy anh không phải đang nói đùa, nói với người phụ nữ ở trong điện thoại: “Trương tổng, cô bảo đám người gây sự đó đợi đó, chúng ta lập tức tới đó!”

“Tốt quá rồi!” Trong điện thoại truyền đến âm thanh vui mừng của người phụ nữ đó.

Khách sạn Bích Hải, là một trong những doanh nghiệp quan trọng dưới trướng tập đoàn Đông Vương, ở trong chuỗi sản nghiệp của tập đoàn Đông Vương, chiếm khoảng 10% lợi nhuận.

Nếu khách sạn khác bị gây rối, có lẽ Lâm Ngọc và Vương Đỗ Lan sẽ không quá coi trọng, nhưng đối phương lại chọn khách sạn Bích Hải, đoán chắc không phải ngâu nhiên, mà đã điều tra về tập đoàn Đông Vương trước, biết sự quan trọng của khách sạn Bích Hải đối với tập đoàn Đông Vương Tài xế quay đầu xe chạy về phía khách sạn Bích Hải, rất nhanh thì Lâm Ngọc và Trình Kiêu đã đến khách sạn Bích Hải.

Đại sảnh của khách sạn, nhân viên của khách sạn Bích Hải sớm đã chạy sạch, chỉ có tổng giám đốc Trương dẫn một nữ nhân viên phục vụ dùng vẻ mặt tươi cười lấy lòng, nói chuyện với người thanh niên ngồi ở giữa đại sảnh kia.

Đăng sau người thanh niên đó có năm người đang đứng, trên mặt bọn họ đều nở nụ cười lạnh và chế giễu.

Một người trong đó, Trình Kiêu biết, chính là con trai của Tống Hoa An, cậu cả của nhà họ Tống, Tống An Dân.

Có điều lúc này Tống An Dân mặt mày cung kính đứng ở sau lưng người thanh niên có qương mặt đẹp trai kia Người thanh niên đẹp trai đó, ngồi ở trên chiếc sô pha băng da thật, chiếc sô pha đó nhìn thoáng cái là biết sô pha đặt ở khu nghỉ ngơi ở đại sảnh, đoán rằng phải nặng mấy trăm cân, vậy mà bị anh ta chuyển tới giữa đại sảnh.

Nhìn thấy Lâm Ngọc dẫn anh đi tới, tổng giám đốc Trương như trút được gánh nặng: “Trợ lý Lâm, cô đến rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK