Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn - Trình Kiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 638

Cốc Sinh Ngọc vô cùng thành thạo lấy ngân châm từ trong hộp, nhanh chóng và chính xác cắm lên trên lỗ huyệt của người đồng theo tốc độ của Tôn Đại Hải.

Động tác của anh ta vô cùng thành thạo, rõ ràng là thường xuyên luyện tập.

Lục Thần Y thở dài nói: “Có lẽ người đồng kia chính là người đồng Trinh Quán trong truyền thuyết! Trên người người đồng có tổng cộng ba trăm sáu mươi lỗ, dày đặc chằng chịt, là bảo vật để luyện tập thuật châm cứu của Trung y.

“Nhưng người đồng kia quá nhỏ, khắp cả người đều là huyệt vị, nếu không tinh thông những huyệt vị kia thì dù là một huyệt vị cũng rất khó tìm thấy!”

“Nhưng cậu ta lại có thể mỗi giây tìm thấy một huyệt vị, rõ ràng hoàn toàn không cần suy nghĩ, tìm ra huyệt vị theo bản năng. Nền tảng thật sự gấp mười lần vua châm cứu là ta, thế gia trung y quả nhiên danh bất hư truyền!”

Phó hội trưởng Đường nhìn người đồng lớn chừng bàn tay kia, tỏ vẻ hâm mồ: “Nghe nói năm đó Võ hoàng đế nhà Chu vì phát triển y thuật mà lập ra rất nhiều chính sách khích lệ, cho nên người đồng Trinh Quán mới ra đời. Chỉ tiếc là nó đã thất truyền từ lâu rồi.”

“Trông dáng vẻ của cậu ta rõ ràng là rất quen thuộc với huyệt vị của người động, có thể thấy cậu ta và người đồng đã sớm chiều làm bạn. Như vậy xem ra chắc chắn trong thế gia trung y vẫn còn rất nhiều người đồng như thế.”

Lục Thần y gật đầu: “Đúng thế, đây chính là gốc gác của thế gia trung y, chúng ta hoàn toàn không theo kịp!”

Cốc Sinh Ngọc hai tay như bay, khiến người ta nhìn hoa cả mắt.

Dù Cốc Sinh Ngọc rất kiêu ngạo, nhưng bản lĩnh anh ta thể hiện ra lúc này đã khuất phục tất cả mọi người.

Tôn Đại Hải liên tiếp đọc ba mươi huyệt lớn, mất chưa đến một phút, trung bình mỗi giây sẽ đọc một huyệt lớn.

Mà trong ba mươi giây ngắn ngủi, Cốc Sinh Ngọc đã cắm toàn bộ ba mươi cây ngân châm lên người đồng.

Cốc Sinh Ngọc nhìn về phía Tôn Đại Hải đang tỏ vẻ khiếp sợ, cười nói: “Mời chú Tôn kiểm tra!”

“Nếu các vị thấy nghi ngờ thì cũng có thể tiến lên kiểm tra cùng!” Cốc Sinh Ngọc nói với mấy người Lục Thần Y.

“Được!” Lục Thần Y cũng không khách sáo, ông ta cũng muốn ngắm nhìn người đồng Trinh Quán này.

Một đám người đứng vây quanh người đồng, nhìn Tôn Đại Hải đang đen mặt rút ra từng cây ngân châm.

Ba mươi huyệt, chỉ sai có năm!

Sắc mặt Tôn Đại Hải rất u ám, có thể chỉ sử dụng bản năng mỗi giây cắm một ngân châm lên những huyệt vị dày đặc này mà vẫn đúng được hai mươi lăm huyệt vị, thực lưc thế này thật sự quá đáng sợ!

Lục Thần Y kinh ngạc nói: “Thế gia trung y đúng là danh bất hư truyền!”

“Lợi hại, lợi hại! Ta khâm phục rồi!”

“Đúng thế, thế gia trung y thật sự quá lợi hại!”

Dù là danh y đến từ thủ đô hay những bác sĩ của Hà Tây cũng đều tỏ vẻ thán phục!

Sắc mặt Tôn Mạc càng tái hơn, cô ta cũng từng học châm cứu, nhưng đặt tay lên ngực tự hỏi, dù cô ta có luyện thêm năm năm nữa cũng không có bản lĩnh thế này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK