Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn - Trình Kiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bệnh nhân này, là một công ty viên chức hai mươi tám tuổi, đến bệnh viện xem bệnh còn cầm một cái cặp công văn màu đen, nhìn hẳn là một người cuồng công việc.

Bệnh nhân trầm ổn hơn nhiều, ngồi tại chỗ, đối mặt nhiều người như vậy vẫn bình tĩnh như cũ.

Đôi bên Vu Minh Vọng và Mạc Hoa Đình tiến lên khám bệnh riêng phần mình, Trình Kiêu vẫn như cũ ngồi tại chỗ không hề động.

Đám người viết ra kết quả khám bệnh, ban giám khảo bắt đầu theo thứ tự xem xét.

"Ông Vu có kết quả khám bệnh là, phát hỏa, đại tiện không thông, kê thuốc điều chỉnh dạ dày."

"Ông Hầu có kết quả khám bệnh cũng là phát hỏa, đại tiện không thông, kê thuốc điều chỉnh dạ dày làm chủ, cũng căn dặn bệnh nhân về sau ít thức đêm, làm việc và nghỉ ngơi ăn uống phải có quy luật."


"Ông Tưởng có kết quả khám bệnh cũng là cơ bản giống nhau, kê đơn thuốc cũng vậy."

Xem hết kết quả khám bệnh cùng phương thuốc ba vị đại biểu Tần Châu, ban giám khảo bắt đầu xem xét Hà Tây.

"Ông Mạc có kết quả khám bệnh là tính khí bất hoà, kê đơn thuốc cũng là điều tiết dạ dày làm chủ."

"Ông Tô có kết quả khám bệnh làviêm dạ dày, kê đơn thuốc cũng là điều tiết dạ dày làm chủ."

"Anh Trình kết quả khám bệnh là phát hỏa, đại tiện không thông, kết quả điều trị là điều tiết dạ dày làm chủ, nhưng, lại lấy thuốc xổ làm phụ."

Ban giám khảo nói xong, Trương Nham và một đám học sinh phía dưới lại bắt đầu chế giễu Trình Kiêu.


"Nhóc con này, thế mà cho bệnh nhân dùng thuốc xổ!"

"Lang băm nha! Thuốc xổ cũng có thể dùng linh tinh sao?"

Có điều, Mạc Hoa Đình và Tô Thanh Nham, còn có ba người Tần Châu, lại không có mở miệng trào phúng Trình Kiêu, ngược lại một mặt suy tư.

Lần này, kết quả khám bệnh cơ bản giống nhau, phương án điều trị càng là nhất trí, chỉ có Trình Kiêu có phương án điều trị khác những người khác.

Cho nên, ván này, hoặc là Trình Kiêu thua, những người khác thắng. Hoặc là những người khác thắng, Trình Kiêu thua.

"Bây giờ mời bệnh nhân nói triệu chứng đi!" Một ban giám khảo nói.

Bệnh nhân nói: "Mấy vị bác sĩ đều nói đúng, tôi chính là cảm thấy gần nhất tiểu tiện khó khăn, có chút táo bón, đã ảnh hưởng tới cuộc sống và công việc của tôi. Cho nên, liền đến bệnh viện kiểm tra."

Mấy ban giám khảo thương lượng một trận, sau đó nói: "Lần này, kết quả khám bệnh cơ bản giống nhau. Nhưng phương pháp điều trị của Anh Trình có chút sai lệch với những người khác, những người khác đều là lấy điều trị làm chủ, công năng dạ dày chữa khỏi, vậy khi đại tiện tự nhiên cũng liền thông thuận."

"Có điều, phương pháp điều trị của Anh Trình, lại tăng thêm thuốc xổ làm phụ trợ, như vậy có thể trong ngắn hạn liền để bệnh nhân đạt được làm dịu, nhưng, tác dụng phụ tương đối lớn."



"Phương pháp này cũng khó mà nói, chỉ có thể nói mỗi người mỗi vẻ."

"Trải qua thương lượng, ván này xem như thế hoà đi!"

"Đôi bên có dị nghị không?"

Vu Minh Vọng nói: "Không có."

Mạc Hoa Đình cũng nói: "Không có."

"Được, bắt đầu ván thứ ba." Ban giám khảo nói.

Bệnh nhân thứ hai bị đưa đi, bệnh nhân số ba được mời lên tới.

Đây là một phụ nữ ôm đứa bé, đứa trẻ đại khái hơn một tuổi, oa oa khóc lớn trong ngực người phụ nữ.

Ban giám khảo tuyên bố: "Bệnh nhân là đứa bé kia, một tuổi ba tháng, mọi người bắt đầu đi!"

Vẫn là từ Vu Minh Vọng bắt đầu.

Đợi đến ba người Tần Châu xem hết bệnh tình đứa trẻ, Hà Tây bên này bắt đầu khám bệnh.

Lần này, Trình Kiêu đứng dậy trước nhất, đi đến bên người đứa trẻ.

Nhìn thấy Trình Kiêu đi lên trước, Mạc Hoa Đình và Tô Thanh Nham hơi sững sờ.

Trình Kiêu hai lần trước ngồi trên ghế cũng không động, lần này vì sao đột nhiên chủ động rồi?

Có điều, sau ván thứ hai, Mạc Hoa Đình và Tô Thanh Nham cảm thấy Trình Kiêu còn có chút trình độ, nhất là Trình Kiêu ngồi trên ghế liền nhìn ra bệnh tình bệnh nhân.

Cho nên, hai người bọn họ hiếu kì ngồi xuống, lẳng lặng nhìn Trình Kiêu khám bệnh.

Trình Kiêu mắt nhìn đứa bé kia, bắt đầu ở mấy chỗ huyệt vị trên người đứa bé kia có tiết tấu xoa bóp.

Nói cũng kỳ quái, theo Trình Kiêu xoa bóp, đứa bé kia đột nhiên không khóc, còn khanh khách cười không ngừng đối với Trình Kiêu.

"Đứa nhỏ này cũng không sao nữa, chỉ là đầy bụng, sau khi trở về chỉ cần xoa bóp mấy huyệt vị vừa rồi kia, mỗi ngày mười lần, kiên trì nửa tháng là được."

Người phụ nữ vui mừng: "Cám ơn bác sĩ, cậu thật sự là thần y đó!"

Ba người Vu Minh Vọng đang viết kết quả khám bệnh, bỗng nhiên cùng nhau ngừng bút, nhìn Trình Kiêu suy tư!



Trình Kiêu đi trở về chỗ ngồi, Tô Thanh Nham nói với Mạc Hoa Đình: "Mạc lão, ông trước đi!"

"Được!" Mạc Hoa Đình đứng người lên, chuẩn bị đi qua.

Lúc này, Vu Minh Vọng đột nhiên đứng lên, thở dài một tiếng: "Không cần so nữa, ván này chúng tôi thua!"

Đám người phía dưới sững sờ, nhìn Vu Minh Vọng, đồng loạt lộ ra vẻ nghi hoặc.

Ngược lại là mấy ban giám khảo, nhìn Vu Minh Vọng mỉm cười gật đầu nói: "Ông Vu thật là hạng người trung nghĩa!"

Lý Tô Tần Châu không hiểu hỏi: "hiệu trưởng Tần, vì sao đột nhiên nhận thua? Ban giám khảo không phải còn không có tuyên bố kết quả sao?"

Tần Học Minh kinh ngạc nhìn mặt Trình Kiêu không thay đổi, thở dài một tiếng: "Ở ván thứ hai, nhóc con kia không hề rời đi chỗ ngồi, cũng đã nhìn ra bệnh nhân bị gì, cũng viết ra phương thuốc phụ trợ. Lúc này, chúng ta cũng đã thua."

Nghiêm Lạc Đan đứng một bên nhỏ giọng hỏi: "Hiệu trưởng, tôi không rõ!"

Tần Học Minh mỉm cười nhìn về phía Nghiêm Lạc Đan, mặc dù cô bé này là thần y tương lai của Tần Châu, nhưng so với những danh y chân chính Vu Minh Vọng, còn kém xa lắm.

"Nếu như chỉ từ ván thứ hai, tôi cũng không nhìn ra. Có điều kết hợp ván thứ ba, tôi mới hiểu được y thuật của cậu ta đã cao minh đến tùy từng người mà dùng trình độ khác nhau. Chúng ta thua không oan!"

Lý Tô nhíu mày hỏi: "Như thế nào tùy từng người mà dùng trình độ khác nhau? Xem bệnh bốc thuốc không lấy bệnh tình làm tiêu chuẩn, chẳng lẽ muốn nhìn người mới kê đơn thuốc sao? Đây không phải làm bậy sao?"

Tần Học nói rõ nói: "Ở ván thứ hai, bệnh nhân kia chính vào tráng niên, có thể nói là trên có già dưới có trẻ. Mọi người có phương án điều trị đều là lấy điều trị dạ dày làm chủ. Có điều muốn chữa trị khỏi dạ dày, không ba ngày trở lên là không thể nào."

"Nhưng mà, nhóc con kia lại lấy điều trị dạ dày làm chủ, lấy thuốc xổ làm phụ, có thể lập tức để bệnh tình người bệnh đạt được làm dịu, không cần chậm trễ sinh hoạt cùng công việc."

"Rồi đến ván thứ ba, bệnh nhân đổi thành đứa trẻ hơn một tuổi. Cậu ta lại chỉ là lợi dụng Trung y xoa bóp, để đứa trẻ chậm rãi khôi phục. Xoa bóp là phương pháp chữa bệnh chậm nhất, cậu đã biết cậu ta vì sao dùng loại phương pháp này?" Tần Học Minh hỏi lại bọn người Lý Tô.

Nghiêm Lạc Đan nói: "Bởi vì đứa trẻ đều là thịt đầu tim ba mẹ, phàm thuốc thì có ba phần độc, dùng xoa bóp mặc dù chữa bệnh chậm, nhưng không có tác dụng phụ, có ích đối với đứa trẻ mà công năng thân thể cũng chưa hoàn thiện "

Tần Học Minh gật gật đầu, nói: "Cậu ta ở ván thứ hai, dùng thuốc xổ để tên đàn ông tráng niên cấp tốc đại tiện thông suốt, mặc dù có chút tác dụng phụ, nhưng lại không ảnh hưởng công việc sinh hoạt, dù sao người một nhà đều cần anh ta kiếm tiền."

"Ván thứ ba, dùng xoa bóp với đứa bé, mặc dù chữa bệnh chậm, nhưng sẽ không sinh ra tác dụng phụ gì. Đối đứa trẻ về sau trưởng thành có lợi, cũng làm cho ba mẹ đứa trẻ yên tâm."


"Đám Vu Minh Vọng chính là nhìn ra điểm này, cho nên mới chủ động nhận thua."


Lý Tô và mấy tên học sinh kính nể gật đầu: "Thì ra là thế! Nói như vậy y thuật của hắn quả nhiên cao minh!"


"Có điều, coi như y thuật của hắn cao minh, không có khả năng ngay cả ung thư gan đều có thể nhìn ra?"


Tần Học Minh lắc đầu: "Cái này thầy cũng không rõ ràng, vừa mới bắt đầu cũng cảm thấy nhóc con này quá mức ngông cuồng, nhưng ván thứ hai cùng ván thứ ba, thật sự là để cho người ta lau mắt mà nhìn."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK