Thẩm phán quay sang hỏi Gia Kì.
"Cô Gia Kì cho tôi hỏi lý do tại sao cô lại muốn nộp đơn ly hôn chồng mình ".
Gia Kì từ tốn trả lời.
"Chúng tôi sống không hoà thuận và không còn tin tưởng nên tôi đã quyết định ly hôn".
Thẩm phán tiếp tục hỏi.
"Cô có thể cụ thể một vào trường hợp được không ?".
Gia Kì cảm thấy nghi ngờ người thẩm phán có biểu hiện rất lạ, nhưng Gia Kì vẫn bình tĩnh trả lời.
" Nói chung tình hình hiện tại là chúng tôi không còn hợp nhau không thể ở chung với nhau được nữa nên tôi muốn kết thúc cuộc hôn nhân này".
Thẩm phán tiếp tục nói.
"Tôi thấy vấn đề không đến nỗi nào vượt quá mức để ly hôn".
Rồi thẩm phán quay sang hỏi Vu Quân.
" Cho hỏi anh Vu Quân chuyện ly hôn là có sự đồng ý của anh không và anh có muốn ly hôn với cô Gia Kì hay không ?".
Vu Quân mặt không biểu cảm nói.
"Tôi thật sự không muốn ly hôn chỉ vì cô ấy không muốn sống chung với tôi nữa nên tôi mới quyết định kí vào đơn ly hôn ".
Gia Kì nghe Vu Quân nói trợn to mắt nhìn hắn nói.
" Chẳng phải anh đã đồng ý trước đó rồi hay sao, sao bây giờ lại lật lộng như vậy hả".
Thẩm phán cầm lấy cây búa gõ vào bàn để mọi người tập trung vào phiên tòa ông ấy bắt đầu tuyên bố.
"Tôi thấy cuộc hôn nhân giữ hai người chưa đến mức phải ly hôn với nhau, nên tôi sẽ quyết định tạm thời hai người sẽ ly thân với nhau trong vòng ba tháng, nếu vẫn nhất quyết muốn ly hôn thì phiên tòa sẽ xét xử cho hai người ly hôn".
Gia Kì tức giận nhìn thẩm phán nói lớn.
" Tại sao lại vô lý như vậy chứ tôi không chấp nhận đều đó rõ ràng là tôi đã nộp đơn để ly hôn rồi mà ".
Thẩm phán đứng lên nói với Gia Kì.
" Lý do ly hôn của cô không được thuyết phục cho lắm với lại phía người chồng hình như là bị cô ép buộc để ly hôn nếu xét về luật hôn nhân đều phải có sự đồng ý của hai bên thì phiên tòa sẽ xét xử tiếp nếu không phải đợi ba tháng sau, chúng ta kết thúc phiên tòa tại đây chờ đến ngày phán quyết tiếp theo".
Nói rồi các thẩm phán rời đi để lại Gia Kì trong sự hoang mang tột độ cô liếc nhìn Vu Quân chắc chắn hắn ta đã giở trò gì đó nên thẩm phán mới có quyết định như vậy, Vu Quân chỉnh lại cà vạt rồi sải bước rời đi, Gia Kì không cam tâm cô chạy theo hắn kéo lấy cánh tay hắn tức giận nói.
"Anh đã giở trò gì vậy hả ? ".
Vu Quân giả vờ nhưng không hiểu chuyện gì.
"Em nói gì anh không hiểu ?"
Gia Kì tức đến nổi gân xanh, cô tưởng mọi thứ hôm nay sẽ kết thúc thật sự, nhưng mọi chuyện không như cô mong muốn tại sao cô lại tiếp tục bị ràng buộc với hắn, nếu như vẫn chưa ly hôn hoàn toàn với Vu Quân thì đứa con trong bụng cô sẽ gặp nhiều nguy hiểm cả tính mạng của cô cũng bị đe doạ.
Vu Quân cuối người thì thào vào tại Gia K.
"Anh sẽ không làm em tổn thương nữa đâu từ bây giờ anh sẽ bảo vệ em"
Câu nói của hắn khiến cô cảm thấy kinh tởm cô không cần tình thương từ hắn thứ cô muốn là chấm dứt mối quan hệ này.
Sau khi kết thúc phiên tòa Gia Ki có cuộc hẹn khám thai với bác sĩ cô nói ba mẹ về nhà trước còn mình sẽ đi cùng Tiểu Minh đến bệnh viện để khám thai, trên đường đi cô có cảm giác như có một chiếc xe đang chạy bám đội xe của Gia Kì cô quay xuống nhìn Tiểu Minh tò mò hỏi.
" Cậu nhìn gì vậy ?"
Gia Kì nghe Tiểu Minh nói thì lắc đầu nói.
"Không có gì".
Hai người đi đến bệnh viện Gia Ki đi vào phòng khám Tiểu Minh ngồi ở ngoài chờ cô, Tiểu Minh đang ngồi xem điện thoại, thì một người đàn ông lạ mặt đi đến hỏi đường Tiểu Minh.