• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng thức giấc cơ thể cô đau âm ỉ, Vu Quân nằm bên cạnh ôm chặt lấy Gia Kì hắn cũng đã thức giấc khi Gia Kì động đậy, hắn vùi đầu vào mái tóc thơm tho của Gia Kì hít hà mùi hương trên tóc, Gia Kì ngồi dậy cố né tránh nhưng bị hắn giữ chặt lại, cô khó chịu đẩy tay hắn ra. 

"Được rồi em muốn đi tắm". 

Vu Quân quay người cô lại đối diện với hắn khàn giọng nói. 

"Để anh tắm cho em". 

Gia Kì đỏ mặt giận dỗi đẩy hắn ra. 

" Không cần em tự tắm được" 

Nói rồi cô hất tung chăn chạy vào phòng tắm, cô nhìn bản thân mình trong gương nước mắt chảy xuống, thật sự cô không muốn làm như vậy chút nào, lừa dối tình cảm của nhau sẽ chẳng bao giờ có kết quả tốt đẹp, trái tim đã rỉ 

máu cõi lòng tan nát không biết có lành lại được nữa không. 

Mấy ngày nay Gia Kì ngoan ngoãn nghe lời của hắn, Vu Quân cũng rất hài lòng với thái độ chịu hợp tác của cô, hắn bắt đầu nới lỏng cảnh giác với Gia Kì, nhưng Lệ Mỹ vẫn luôn dòm ngó đến cô khiến cho Gia Kì cảm thấy vô cùng khó chịu 

Tối đó hắn đang ở trong phòng làm việc, Gia Kì mở cửa bước vào hắn ngược lên thấy cô buông tập tài liệu xuống nhìn Gia Kì nói. 

" Lại đây ". 

Gia Kì từ từ tiền về phía Vụ Quân hắn thuận tay kéo cô vào lòng, Gia Kì không giãy dụa chỉ ngồi im để hắn muốn làm gì thì làm, Vu Quân đưa vòng qua ôm lấy eo của Gia Kì rồi hôn lên mái tóc dài mượt thơm tho của cô. 

Hắn thấy Gia Kì im lặng như trong lòng có chuyện gì đó không dám nói ra nên cúi đầu xuống nhìn thẳng vào mắt cô hỏi. 

" Có chuyện gì muốn nói sao ?". 

Gia Kì do dự một hồi lâu rồi cũng lên tiếng. 

"Em muốn về thăm ba mẹ". 

Vu Quân không nói gì một tay vẫn ôm lấy eo cô tay còn lại cầm tập tài liệu lên xem tiếp, Gia kì thấy hắn không nói gì có thể hiểu là hắn không đồng ý, cô cụp đôi mắt xuống vẻ mặt buồn bã, vương người đứng lên thoát ra khỏi vòng tay của hắn quay lại đối diện với hắn và nói. 

"Vậy thôi em không làm phiền anh nữa cứ làm việc đi ". 

Nói rồi cô quay người rời đi, Vu Quân nhìn theo bóng lưng nhỏ bé không nở từ chối nên đã lên tiếng. 

" Được rồi, ngày mai anh sẽ cho Phi Ưng đưa em đi". 

Gia Kì nghe hắn nói liền nở nụ cười vui vẻ quay lại nói. 

"Thật chứ ?". 

Hắn gật đầu nhẹ một cái. 

Gia Kì vui mừng nói. 

"Cám ơn anh rất nhiều, em về phòng ngủ đây". 

Đây là cơ hội tốt để cô có thể nói với ba mẹ về kế hoạch sang Mỹ sinh sống, để họ có thể chuẩn bị sẵn sàng. 

Sáng đó cô dậy từ rất sớm bởi vì Gia Kì rất nôn nóng để gặp ba mẹ của mình, cô đã thay đồ chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, Vu Quân đang còn say giấc nghe tiếng sột soạt của Gia Kì khi lấy đồ làm cho thức giấc, hắn mở mắt nhìn về phía bàn trang điểm thấy Gia Kì đang ngồi chải tóc bất giác hỏi. 

"Sao dậy sớm thế ?". 

Gia Kì nghe hắn nói mỉm cười quay sang nhìn hắn nói. 

" Đã lâu lắm rồi em chưa về thăm ba mẹ nhân dịp này em tranh thủ về gặp họ để có thể có nhiều thời gian ở với họ hơn". 

Vụ Quân nhếch mép cười nói. 

" Chỉ như vậy mà khiến em vui đến thế sao". 

Gia Kì nhìn vào gương vẫn tiếp tục chải tóc cô thầm nói. 

"Tôi không lạnh lùng máu lạnh giống như anh chỉ vì một người đàn bà không xứng đáng lại không thèm nhìn mặt ba mẹ mình". 

Đúng như những gì Gia Kì nói từ ngày hắn biết chuyện bà Hạnh Nghi gián tiếp đuổi cổ Lệ Mỹ ra nước ngoài, hắn đã nói sẽ không bước về đó dù nữa bước, đến nay đã ba tháng kể từ ngày đó hắn chưa về nhà chính dù chỉ một lần, có công việc gì cần trao đổi hắn chỉ nói qua điện thoại. 

Gia Kì chuẩn bị xong đi ra ngoài, trên đường đi Gia Kì nói lời xin lỗi với Phi Ưng từ ngày xảy ra chuyện cô chưa có cơ hội gặp anh ta để nói lời xin lỗi. 

"Tôi thật sự xin lỗi về những chuyện xảy ra trước đó, tôi thật sự không biết mọi chuyện lại trở nên nghiêm trọng đến như vậy". 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK