• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Căn nhà đã lạnh đi phần nào đó khi không còn Gia Ki, Lệ Mỹ ngồi trên sofa dũa lại móng tay trong cô ta cứ như là nữ chủ nhân của căn nhà này vậy, bà Hạnh Nghi thấy chứng mắt nhưng không thèm để tâm đến đi thẳng một mạch lên phòng của Vu Quân, bà gõ cửa rất nhiều lần nhưng không thấy ai mở cửa bà Hạnh Nghi sốt ruột bảo người đến phá cửa. 

Bà đi vào trong thấy Vu Quân đang ngồi ở một góc phòng trên sàn là những chai rượu và vụn thuốc lá rãi rác khắp nơi, hắn đã tuyến tụy đi rất nhiều, râu đã mọc ra chi chích đôi mắt thâm quầng vì đã mấy ngày hắn không chợp mắt, bà Hạnh Nghi nhìn con trai lòng đầy xót xa đi đến nói. 

" Con đang làm gì vậy người cũng đã đi rồi, lúc con bé còn ở đây sao con không biết quý trọng nó để đến lúc nó tuyệt tình dứt khoát lại ngồi đây như một tên ngốc". 

Hắn không nói gì với bà tiếp tục uống rượu, bà Hạnh Nghi đi đến ngăn Vu Quân lại giật lấy chai rượu trong tay hắn nói. 

" Con có thôi đi không, tình hình công ty đang rất rối ren con lại ngồi đây như một tên thảm hại, ta nói cho con biết Gia Kì nó vẫn chưa phá thai đâu chỉ vì tức giận nên nó mới làm như vậy với con thôi, đừng đau buồn nữa". 

Vu Quân nhìn bà Hạnh Nghi với vẻ mặt nghi ngờ nói. 

" Làm sao mẹ biết cô ấy vẫn chưa phá thai, chính mắt con đã nhìn thấy Gia Kì nằm trong bệnh viện cơ mà" 

Bà Hạnh Nghi vuốt ve tóc con trai nói. 

"Con bé là một người sống rất tình cảm nó không có gan làm đều đó đâu, với lại ta thấy nó vẫn còn yêu con, chỉ vì con để Lệ Mỹ bên cạnh mình nên nó mới chọn cách đó để rời đi, phụ nữ không ai chấp được chồng mình sang sẽ tình cảm với người phụ nữ khác, ta đã nói với con bao nhiêu lần rồi chỉ vì con cố chấp mà thôi" 

Bà Hạnh Nghi hít một hơi rồi nói tiếp. 

"Được rồi con hãy phấn chấn lên, cứ để nó tạm xa con một thời gian đến khi mọi thứ được bình thường trở lại lúc đó đứa bé được sinh ra tự khắc hai đứa sẽ gắn kết lại với nhau thôi, đứa bé nào sinh ra mà không cần có đủ cha mẹ, lúc đó con đến để xin lỗi con bé nó sẽ suy nghĩ lại mà thôi". 

Bà nhìn con trai nói tiếp. 

" Đây sẽ là khoảng thời gian con bù đắp lại tất cả lỗi lầm mà con đã gây ra cho con bé hãy âm thầm bảo vệ nó có được không". 

Vu Quân ngồi trầm tư suy nghĩ mọi thứ hắn vẫn còn cơ hội để cứu vãn tình hình, hắn loé lên một tia hy vọng nào đó trong trái tim. 

Cuộc hội thoại của hai mẹ con Vu Quân đã bị Lệ Mỹ nghe thấy tất cả, cô ta đứng đó với gương mặt đầy tức giận và tham vọng, chưa được hưởng thụ bao lâu lại bị Gia Kì cản trở tiếp cô ta hận sao không giết Gia Kì từ sớm để mọi việc có thể dễ dàng hơn, Lệ Mỹ thầm nghĩ ( Nếu cô vẫn còn mang giọt máu của Vu Quân thì tôi sẽ tự tay giết chết hai mẹ con cô, chính cô đã ép tôi đi bước đường này đừng trách tại sao tôi lại đọc ác đến vậy ). 

Gia Kì đã làm xong xuôi tất cả thủ tục ly hôn hôm nay là ngày cô và Vu Quân ra toà xét xử, Gia Kì mặc một chiếc váy hơn rộng rãi để che đi phần bụng đang nhô lên từng ngày của mình hôm nay có ba mẹ cô và Tiểu Minh đi cùng Gia Kì đến phiên tòa. 

Cô vừa đến nơi đã thấy một chiếc xe thể thao cao cấp đậu gần đó, Gia Kì biết chắc đó là Vu Quân, hắn vẫn tươm tất và lịch lãm trong bộ vest đen, nhưng trên gương mặt không để lộ vẻ gì cả khiến cho người khác khó đoán hắn đang nghĩ gì. 

Gia Kì vẫn lạnh lùng không nhìn hắn lấy một lần, cô và ba mẹ cùng Tiểu Minh vào hàng ghế ngồi đợi đến giờ xét xử. 

Cuối cùng những người thẩm phán cũng đã đến, họ chào nhau rồi gọi hai nhân vật chính của ngày hôm nay lên trình diện trước toà một người thẩm phán cũng là người đưa ra phản xét cho Gia Kì và Vu Quân lên tiếng nói. 

" Chào hai anh chị tôi đã nhận được đơn yêu cầu ly hôn từ phía cô Gia Kì, hôm nay tôi mời hai người đến đây là để tra thẩm về cuộc sống hôn nhân của hai người rồi mới đưa ra quyết định cuối cùng".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK