Từ khi Vụ Quân trở về nhà đến nay đã được nữa năm vì lúc sinh Tiểu Ân ra rất khó khăn bởi vì Gia Kì đã bị kích động khá nhiều, Vu Quân đã phải làm việc vất vả liên tục nên Gia Kì đã
mang thai đứa bé thứ hai, khi nghe tin Gia Kì mang thai một lần nữa cả hai bên gia đình đều rất vui mừng, Bích Hà vợ của Vụ Hạo cũng vừa mới sinh một bé trai rất kháu khỉnh đáng yêu nhưng Tiểu Ân phải gọi con của hai bác là anh cho đúng vai vế, thằng bé cũng rất ngoan ngoãn hiểu chuyện nên đã gọi tiểu bảo bối của Vụ Hạo là anh trai khi thằng bé mới sinh.
Gia kì mang thai đứa thứ hai tâm trạng của cô lên xuống thất thường rất khó hiểu, Vu Quân cưng chiều cô như một nàng công chúa, có lúc Gia Kì đang ngồi xem tivi cùng hắn bỗng nhiên cô quay sang đảnh Vu Quân một cái thật mạnh rồi đôi mắt tự nhiên ứa ra những giọt nước mắt miệng nghẹn ngào nói.
"Anh không còn thương em nữa".
Vu Quân khó hiểu hỏi.
"Sao lại không thương em lại bị làm sao vậy ?"
Gia Kì giận dỗi nói.
" Sao anh không ôm em khi xem phim nữa, không còn thương chứ còn gì nữa".
Hắn lắc đầu ngán ngẫm với tính tình trẻ con của Gia Kì, ai bảo hắn tham lam lại lấy cô còn trẻ tuổi làm chi bây giờ phải nhận lấy hậu quả khó lường trước được.
Cải thai trong bụng Gia Kì ngày càng lớn nhưng trong cô ngày càng xinh đẹp ra với chiếc bụng to tròn. Hôm nay Vu Quân đưa cô đi khám thai định kỳ để xem cái thai trong bụng cô là trai hay gái, Gia Kì quay sang hỏi Vu Quân.
"Anh à, anh mong đứa bé trong bụng em sẽ là trai hay gái ?"
Vụ Quân không suy nghĩ nhiều liền trả lời.
" Trai gái gì cũng đều là con của anh, anh điều yêu thương như nhau, nhưng nói thật lòng thì anh sẽ mong là con gái sinh ra nó giống em thì càng tốt, anh muốn nuôi một phiên bản tí hon của em".
Gia Kì nhìn Vụ Quận cười tươi nói.
"Nếu là con gái sẽ xinh đẹp giống em, khi lớn chắc chắn sẽ có nhiều người theo đuổi lắm đây"
Vụ Quân vội nói lại.
"Anh không cho phép đám con trai đó lại gần con gái của anh đâu"
Gia Kì trề môi nói.
"Đồ chiếm hữu xấu xa, vẫn chưa biết được giới tính của con mà anh đã phản ứng như vậy rồi".
Hai người đến bệnh viện đi vào trong phòng khám Gia Kì được bác sĩ siêu âm rồi chuẩn đoán đúng như mong muốn của Vụ Quân là một bé gái, hắn vui mừng hôn lên trán Gia Kì một cái thật ấm áp nói.
"Em giỏi lắm"
Hai người vui mừng quay trở về nhà. Thời gian thấm thoát trôi đi Gia Kì cũng đã chuyển dạ cô bị vỡ nước ối sắp sinh, suốt khoảng thời gian này Vu Quân luôn ở cạnh chăm sóc cho Gia Ki, hắn vội vàng chở cô đến bệnh viện, hai bên gia đình nhốn nháo lên hết vội vàng chạy đến bệnh viện, Gia Ki đang nằm trong phòng sinh đau đớn cô không ngừng rên la Vu Quân được đi vào trong Với VỢ của mình, Gia Kì tức giận không ngừng trách móc hắn.
"Tên khốn nhà anh, nhờ phước của anh mà em đau như thế này, em không sinh nữa đâu".
Vụ Quân khó xử nói.
"Được rồi, được rồi là lỗi của anh em cố gắng lên đi con nó muốn ra lắm rồi đấy".
Gia Kì nằm quằn quại trên giường sinh cô cố gắng hết sức rặn đến mồ hôi thấm hết cả mặt Vụ Quân đứng cạnh không ngừng lau mồ hôi cho cô, hắn nhăn mặt theo Gia Ki, hắn dặn lòng là sẽ không để cô sinh nữa, Vu Quân vô cùng đau lòng khi nhìn thấy Gia Kì đau đớn như
thế.
Cuối cùng trong phòng đã vang lên tiếng khóc của em bé, ông bà hai bên vui mừng ôm nhau, Gia Kì và đứa bé được đẩy ra ngoài, cô vô cùng mệt mỏi Vu Quần luôn luôn đi bên cạnh chăm sóc cho cô. Bà Hạnh Nghị đến bế cháu nội lên nói.
" Dễ thương quá đi, xem này con bé đang cười với chúng ta".
Mọi người đều cảm thấy rất hạnh phúc khi được chào đón thêm một thành viên mới.
Rồi Gia Ki được đưa đến phòng hồi sức để tịnh dưỡng, Vu Quân luôn cố gắng chăm con để cho cô có một giấc ngủ ngon nhất có thể, hắn ân cần nhẹ nhàng bế tiểu bảo bối nhỏ nhắn trên tay, Gia Kì và Vụ Quân đã quyết định đặt tên cho thiên thần bé nhỏ của mình tên là Gia Hân, hôm nay Tiểu Ân được đến thăm em gái, Gia Ki không được gặp con mấy ngày nay cô rất nhớ Tiểu Ân, khi thằng bé vừa đến cô đã không kiếm được nước mắt mà khóc nói.
"Lại đây với mẹ Tiểu Ân"
Thằng bé đi đến xà vào lòng cô, Gia Ki ôm hôn lên má thằng bé đầy yêu thương, Vụ Quân gọi Tiểu Ân lại nói.
"Lại xem em gái của con này".
Tiểu Ân thích thú nhìn ngắm Gia Hân nói.
"Em ấy dễ thương quá".
Gia Kì nhìn con trai đầy yêu thương nói.
"Con có muốn bế em không ?"
Tiểu Ân giật đầu nói.
" Dạ muốn ".
Rồi cô gọi Tiểu Ân lên giường ngồi với mình để Vụ Quân bế Gia Hân lại có Tiểu Ân bế thằng bé rất vui vẻ khi được bế em của mình, hồn nhiên nói.
"Em ấy cười với con đó mẹ".
Gia Kì cười dịu dàng vuốt tóc con trai nói.
" Vậy là em rất thích con đó".
Cô không mong muốn đều gì quá xa xôi chỉ mỗi sáng thức giấc nhìn thấy các con của mình đang lớn lên từng ngày và một người chồng luôn yêu thương chở che cho mình thế là đã quá đủ rồi.