Gia Kì kể tất cả mọi chuyện cho bà Hạnh Nghi nghe, bà đã đoán ra được một phần nào đó là một kế hoạch của Đinh Tùng hắn luôn muốn đối đầu với Vụ Quân trong các mối làm ăn mấy năm qua nhà họ Trần không bao giờ vượt qua được nhà họ Bạch, đó là điều khiến cho Đinh Tùng thấy gai mắt hắn luôn dùng những thủ đoạn đê hèn nhất để đối phó với Vụ Quân đây có thể là một trường hợp không ngoại lệ.
Bà Hạnh Nghi nói với Gia Kì.
"Tạm thời con cứ ngoan ngoãn nghe lời Vu Quân mọi chuyện khi nào xong ta sẽ đưa con đi khỏi đây mọi chuyện sau này cứ để ta giải quyết "
Rồi bà nhìn cô bằng ánh mắt rưng rưng tiếp tục nói.
" Cám ơn con đã chịu đựng thằng con trai ngỗ nghịch của ta, sau này có ra sao ta vẫn sẽ coi con là con dâu của ta ".
Gia Kì nghe bà nói cũng rưng rưng nước mắt ôm lấy bà nói.
" Con cũng rất biết ơn mẹ, mẹ luôn yêu thương và bảo vệ con".
Bịn rịn một hồi lâu bà Hạnh Nghi cũng chia tay Gia Kì ra về, còn về phần cô cảm xúc lúc này rất lẫn lộn không biết nên vui hay buồn, rời xa hắn là điều đúng đắn cho cô nhưng trong tim cô vẫn còn yêu hắn rất nhiều một chút gì đó của sự đau lòng dâng lên trong lòng cô.
Về phía Lệ Mỹ cô ta đã đến gặp Đinh Tùng hai người bàn bạc về kế hoạch tiếp theo.
" Kế hoạch của chúng ta đã thành công mĩ mảng, anh hay thật đó dám chọc giận Vụ Quân anh không biết hôm đó anh ta tức giận như thế nào đâu, đến mức mà con nhỏ Gia Kì suýt nữa thì bị anh ta bóp cổ đến chết ".
Nói rồi Lệ Mỹ cười vô cùng đắc ý.
Đinh Tùng ngồi kế bên đưa tay nâng cằm Lệ Mỹ lên nói.
" Phần còn lại là của em, dùng thân hình của mình để quyến rũ hắn ta, đến khi em mang thai con của hắn ta thì mọi hoài nghi về em trong hắn cũng hết, lợi dụng việc đó lấy cắp tài liệu của Bạch gia, anh nghĩ em rất giỏi việc đó mà
Lệ Mỹ nghệ Đinh Tùng nói hơi bất ngờ quay sang hỏi.
" Anh muốn em mang thai con của anh ta, làm sao có thể từ ngày trở về đến giờ anh ta chưa bao giờ động vào người em"
Đinh Tùng cười đầy nham hiểm nói.
" Chỉ cầm một liều thuốc kích thích thì hắn sẽ toàn tâm toàn ý ở bên em, không có người đàn ông nào cưỡng lại được ".
Lệ Mỹ ngồi trầm ngâm một hồi lên tiếng.
"Thật lòng em không muốn quan hệ với ai ngoài anh, em chỉ muốn xin con cho mình anh thôi, anh có hiểu không ".
Nói rồi cô tự đầu vào vai Đinh Tùng nũng nịu, gương mặt Đinh Tùng lộ ra sự không hài lòng vì hắn chỉ con Lệ Mỹ là công cụ để đạt được mục đích của mình, hắn tức giận đứng lên nói.
" Nếu em không chịu thì thôi vậy, chúng ta sẽ kết thúc ở đây không đi tiếp
nữa ".
Lệ Mỹ thấy Đinh Tùng nổi giận vội chạy lại ôm từ phía sau nói.
"Được rồi, được rồi em nghe lời anh đừng giận nữa mà "
Tối đó Vu Quân ở phòng làm việc, hắn ta đang quay cuồng với đóng tài liệu trên bàn, bỗng cánh cửa mở ra là Lệ Mỹ cô ta cố tình mặc trên người một bộ đồ ngủ hở hang mỏng manh để gây sự chú ý với Vu Quân, hắn ta liếc nhìn xem người nào mà cả gan vào phòng hắn mà không gõ cửa, nhìn thấy Lệ Mỹ, Vụ Quân trầm giọng lên tiếng.
"Em vào đây có chuyện gì không ?".
Lệ Mỹ cười quyến rũ nói.
" Em chỉ muốn mang cà phê vào cho anh thôi".
Vu Quân mặt không biến sắc nói.
" Cứ để trên bàn đi".
Lệ Mỹ mang ly cà phê đến để trên bàn, rồi đi vòng ra phía sao ghế ôm lấy cổ Vụ Quân nói với giọng đầy sự quyến rũ
" Anh có một không ?".
Vu Quân đưa tay gỡ tay Lệ Mỹ ra lạnh lùng nói.
"Em mau đi ngủ sớm đi ".
Lệ Mỹ bị hắn lạnh lùng bắt đầu giở trò giận hờn.
" Anh bảo em về đây sống với anh, xong anh lại lạnh nhạt với em, tại em không muốn nói thôi, anh có biết là em đau lòng lắm không hả ".
Vụ Quân mệt mỏi bỏ tập tài liệu xuống quay sang nhìn Lệ Mỹ nói.
" Anh xin lỗi vì đã không quan tâm em nhiều hơn nhưng anh có rất nhiều việc phải làm, em thích gì cứ nói với anh sẽ cho người đi mua cho em"
Lệ Mỹ đi đến cầm ly cà phê lên.
"em không cần gì hết chỉ cần anh uống hết ly cà phê này là em vui rồi, vì nó là tự tay em pha bằng tất cả tình yêu thương dành cho anh"
Vu Quân cầm ly cà phê lên uống một ngụm rồi nói.
" Cám ơn em đã pha cho anh".
Lệ Mỹ nhìn hắn cười dịu dàng lên tiếng đề nghị.
" em có thể ngồi đây xem anh làm việc một chút có được không?".