Chương 17: chìa khóa
Hôm nay ông ta đến gặp Vu Quân để bàn chuyện làm ăn.
Chào cậu Bạch, cậu khoẻ chứ?
Vu Quân ngồi bắt chéo chân lạnh nhạt trả lời
Vào thẳng vấn đề đi.
Lão Lý cười cười vẻ nịnh nọt.
Cậu cũng biết mục đích hôm nay tôi đến đây để gặp cậu để làm gì mà.
Tôi muốn hợp tác với cậu trong phi vụ làm ăn sắp tới.
Vu Quân lạnh nhạt trả lời
Tôi không muốn thì sao?
Lão Lý tiếp tục chiêu dụ
Cậu yên tâm tôi không bắt cậu chia lợi nhuận cao đâu, vầy đi cậu bảy tôi ba có được không, tôi cũng có một điều kiện nho nhỏ muốn nhờ cậu.
Cậu có thể cho tôi lưu thông vận chuyển các lô hàng qua bến cảng do cậu quản lý được không ?
Vu Quân bắt đầu thấy khó chịu với lão ta.
Ông cũng biết bến cảng của tôi không vận chuyển ma túy.
Lão Lý vội giải thích.
Đó không phải là ma túy chỉ là những món đồ gốm cậu cứ yên tâm.
Vu Quân nhếch mép nhẹ
Ông chắc chứ, thuộc hạ của tôi đã đích thân đến đó kiểm tra.
Vu Quân nhìn Hắc Ưng , anh ta hiểu ý lấy ra hai gói ma túy.
Lão Lý bắt đầu thấy khó xử vội giải thích.
Thời buổi bây giờ làm ăn khó khăn lắm cậu bạch à, chỉ có một ít cậu cũng làm khó tôi sao cậu nên suy nghĩ lại lợi nhuận về phía cậu rất cao.
Vu Quân nhìn lão Lý đầy sắc bén nói
Quy định của tôi đã đặt, nếu trái luật sẽ như thế nào ông biết rồi chứ.
Vu Quân nói xong đứng lên đi ra ngoài, trên người anh toát lên vẻ lạnh lùng quyết đoán.
Lão Lý ngồi trong phòng bắt đầu tức giận đập phá đồ đạt không ngừng mắng chữi Vu Quân.
Thằng oắt con ngông cuồng, tao thề tao sẽ đạp mày xuống không cho mày ngóc đầu lên nổi xem mày còn hống hách nữa không.
Vu Quân làm việc xong trong ngày nên đã lên phi cơ riêng về nước.
Lúc này đã 7 giờ sáng tại biệt thự nhà họ Bạch Gia Kì đã thức dậy cô đánh răng rửa mặt, định xuống lầu ăn sáng bất giác nhìn sang căn phòng trong góc tối gương mặt toát lên vẻ hiếu kỳ, cô thầm nghĩ.
Căn phòng đó có gì mà bí mật đến vậy không lẽ mọi giấy tờ quan trọng hắn điều bỏ ở trong đó, mình nhất định phải đi vào trong đó xem mới được.
Cô đi xuống phòng bếp ăn sáng, cô vu vơi hỏi bà quản gia, nhưng mục đích là để thăm dò
Bà Dung chìa khóa của tất cả các phòng điều do bà quản lý hả?
Bà Dung vẫn chưa nghi ngờ.
Dạ là tôi, để tiện việc dọn dẹp
Gia Kì nhìn bà đầy tò mò.
Vậy căn phòng trong góc bà cũng giữ luôn à?
Bà Dung lúc này đã hiểu ra ý đồ của Gia Kì
Thưa Thiếu phu nhân tôi đã khuyên cô đừng tò mò về căn phòng đó rồi mà để thiếu gia tức giận là chúng ta không biết chuyện gì xảy ra đâu.
Gia Kì thở dài
Tôi chỉ hỏi một chút thôi mà, bà có cần phản ứng thoái hóa như vậy không.
Bà quản gia vội vàng cúi đầu.
Tôi xin lỗi thưa thiếu phu nhân, tôi không có ý đó nhưng xin cô đừng tò mò về căn phòng đó chìa khóa cũng do thiếu gia cất giữ chúng tôi không được động đến
Gia Kì gật gật.
Vậy à.
Rồi cúi đầu ăn sáng.
Ăn sáng xong Gia Kì ra thăm vườn hoa, nhưng trong lòng cô đang rất hồi hợp đợi đến lúc bà quản gia không còn để mắt đến cô nữa.Bà quản gia đã đi ra ngoài, Gia Kì vội chạy vào nhà lên phòng làm việc của Vu Quân, cô tìm trên bàn làm việc và các học tủ bàn nhưng không thấy gì, loay hoay một hồi cũng không thấy được gì Gia Kì mệt mỏi ngồi tự vào kệ sách định bỏ cuộc, nhìn sang thì thấy một chiếc hộp nhỏ được nhét trong đóng sách, Gia Kì vội lấy chiếc hộp ra mở ra đúng là chiếc chìa khóa cô đang tìm Gia Kì hớn hở vội lấy chiếc chìa khóa cất chiếc hộp vào chỗ cũ.