Uông Kiếm Vũ quả thực muốn cười lớn, nếu như không phải nghĩ tới hiện tại đang trong thời gian thi đấu, hắn hận không thể mở miệng ra mỉa mai Đan Trì cung chủ.
Khi đan đấu Giang Trần lại tu luyện võ đạo, chuyện này quả thực quá quái thai.
Nhưng mà buổi chiều ngày thứ tư, hạt giống linh dược của Giang Trần rốt cuộc cũng ló ra mầm.
- Hừ, hiện tại mới nảy mầm cũng đã muộn. So với người khác chậm gần một ngày. Tổng cộng chỉ có bảy ngày, so với người khác chậm như vậy, muốn đuổi theo làm sao có thể kịp được?
Vệ Vô Ảnh nhìn thấy linh dược của Giang Trần đâm chồi, cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Lúc trước hắn đoán Giang Trần căn bản không hiểu đào tạo linh dược, hiện tại xem ra hắn đã đoán sai.
Đến ngày thứ năm mọi người nhìn lại khu vực của Giang Trần, lại phát hiện ra khu vực của Giang Trần, bên trái không ngờ hai mươi hạt linh dược toàn bộ đều đâm chồi. Mảnh bên phải thì là năm gốc linh dược.
Trong vòng một đêm, năm hạt linh dược bên phải vừa mới đâm chồi không ngờ lại điên cuồng phát triển, đã đuổi theo kịp những người khác.
Tuy rằng so với mấy người cao cấp nhất còn có một chút chênh lệch, thế nhưng rõ ràng đang dùng tốc độ điên cuồng đuổi theo.
Lần này hai hàng lông mày của Đan Trì cung chủ đang nhíu lại rốt cuộc cũng giãn ra, âm thầm lau mồ hôi:
- Tiểu tử Giang Trần này, rốt cuộc đang làm cái gì vậy? Làm cho bổn tọa hãi hùng khiếp vía.
Nhưng trong lòng những người khác hiện tại lại vô cùng kinh hãi, bọn họ quả thực không có cách nào tin nổi vào hai mắt mình.
Linh dược của Giang Trần so với người khác đâm chồi muộn hơn một ngày, thế nhưng mà hiện tại đã nhanh chóng đuổi theo, hơn nữa tốc độ phát triển còn kinh người như thế.
Trong đó, vốn những người đang chờ xem để mỉa mai, châm chọc Giang Trần, lúc này lại có cảm giác giống như bản thân bị Giang Trần đùa giỡn.
Đến ngày thứ sáu, linh dược của Giang Trần đã triệt để đuổi kịp mọi người. Đuổi kịp và vượt qua đại bộ phận mọi người, có xu thế sánh vai cùng với những thiên tài đỉnh cấp kia.
Hơn nữa còn có thể nhìn thấy rõ ràng, linh dược của Giang Trần bất kể là màu sắc, hay là sinh mệnh lực hiển nhiên đều cao hơn bất luận một thiên tài nào.
Cho dù là Đinh Đồng kia, trước đó vượt lên trong quá trình đào tạo linh dược, sau khi Giang Trần đuổi theo, ưu thế của hắn cơ hồ biến mất, không còn sót lại một chút nào.
Đan Trì cung chủ cười, hắn biết rõ Giang Trần nhất định đã dùng loại thủ đoạn đặc thù nào đó. Hành động nhìn như hoang đường khi trước kỳ thực là kỹ xảo cao cấp mà người bình thường căn bản không có cách nào hiểu được.
Mà Đan Trì cung chủ tự nhiên cũng là một trong số đó, hắn đem công lao này toàn bộ đều đổ lên người Thuấn lão. Hắn tình nguyện cho rằng những thủ đoạn thần kỳ này của Giang Trần đều được Thuấn lão truyền thụ.
Thời gian rất nhanh trôi tới ngày thứ bảy, cũng chính là ngày cuối cùng.
Biểu hiện của mỗi người dự thi đều vô cùng ngưng trọng, trừ Giang Trần ra.
Mà Giang Trần giờ phút này đã tính trước. Dưới sự khống chế của Tụ Linh thuật, năm gốc linh dược thánh phẩm thất giai kia phát triển vô cùng thuận lợi, cho dù hiện tại có mang đi đánh giá cũng đủ để được coi là cực phẩm.
Mà hai mươi gốc linh dược bên trái thì không lớn được thêm bao nhiêu, có cảm giác như không đứng lên được. Đương nhiên bởi vì liên quan tới Tụ Linh trận, linh lực của chúng trải qua trận pháp vận chuyển đã hoàn toàn trở thành phân bón cho năm gốc linh dược kia. Muốn chúng phát triển bình thường hiển nhiên là chuyện không thể nào. Chỉ là bất quá nó có thể cơ bản duy trì trận pháp vận hành, còn chưa tới mức héo rũ ra mà thôi.
Nhưng mà nếu như một khi năm gốc linh dược bên phải bị hái lên, như vậy chúng sẽ lại khôi phục sinh cơ vốn có. Khi đó không còn thứ gì có thể làm ảnh hưởng tới sự sinh trưởng của chúng nữa.
Ngày thứ bảy, tất cả cự đầu các nhà đều bắt đầu đánh giá những thiên tài dự thi cửa linh dược.
Tuy rằng khoảng cách xa như vậy, không có cách nào kéo gần khoảng cách tới gần để quan sát. Chỉ là chỉ cần nhìn màu sắc cũng có thể nhìn ra một ít gì đó.
Đến ngày thứ bảy này, linh dược Giang Trần đã vượt lên đầu rất xa.
Điểm mấu chốt nhất chính là, mỗi một gốc linh dược của Giang Trần đều vô cùng đồng đều, giống như không hẹn mà gặp, chiều dài, độ lớn nhỏ, phẩm chất, màu sắc đều đồng đều với nhau, hoàn toàn không nhìn ra nửa điểm nhỏ nhặt nào để chê trách.
Phát triển đều đều như vậy mới là đáng sợ nhất.
So với hắn, mặc dù có linh dịch nghịch thiên bồi dưỡng từ đầu, thế nhưng mà linh dược của Đinh Đồng rõ ràng vẫn có chút khác biệt. Điểm này hiển nhiên đại biểu cho độ thuần thục nuôi dưỡng linh dược của hắn còn chưa đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
Trái lại với hắn, Mộc Cao Kỳ có biểu hiện vô cùng xuất chúng, không ngờ lại không phân cao thấp với Đinh Đồng.
Vệ Hạnh Nhi tuy rằng là Tiên Thiên Hỏa Linh chi thể, nhưng mà trên phương diện đào tạo linh dược, ưu thế này cơ hồ không thể hiện ra được. Cửa ải này Vệ Hạnh Nhi chỉ phát huy được tầm trung trung mà thôi.
Vệ Khánh cửa ải này phát huy tới mức gần với Giang Trần, bằng với Đinh Đồng và Mộc Cao Kỳ.
Thời gian bảy ngày cuối cùng cũng kết thúc.
Trong tiếng thổn thức không ngừng, cơ hồ tất cả những người dự thi đều bị yêu cầu rời khỏi khu vực thi đấu của mình.
Trải qua một phen thống kê phức tạp, thành tích lại một lần nữa được thống kê ra.
Giang Trần lại lần nữa dùng phương thức không có bất kỳ người nào dám tranh luận, lại một lần nữa đạt được số điểm cao nhất của vòng này, hoàn thành ba cửa ải với một số điểm kinh người.
Bởi vì như vậy tổng số điểm mày hắn đạt được vô cùng kinh người, một ngàn bốn trăm điểm, cơ hồ tương đương với số điểm của tổ thiên tài đan đấu Huyễn Ba sơn lần trước.
Á quân là Đinh Đồng, cửa ải này hắn thu được năm trăm bốn mươi điểm. Tổng số điểm nhận được là một ngàn hai trăm bảy mươi điểm, tổng số điểm xếp thứ hai.
Mà Vệ Khánh bằng vào thành tích cửa ải này, siêu việt Vệ Hạnh Nhi, dùng một ngàn hai trăm hai mươi điểm, ổn định ở vị trí thứ ba trên bảng tổng sắp điểm.
Vệ Hạnh Nhi bởi vì cửa ải này không phát huy được nhiều, cho nên chỉ được một ngàn hai trăm điểm, ở vị trí thứ năm.
Lăng Bích Nhi cửa này làm tốt hơn Vệ Hạnh Nhi, tổng điểm so với Vệ Hạnh Nhi chỉ kém hơn một chút, xếp ở vị trí thứ sáu trên tổng bảng.
Sau đó là Thẩm Thanh Hồng, Chúc Phi Dương, Lâm Hải, Viên Viên, Uông Hàn, những người này không ngờ không hơn kém nhau. Phân biệt chiếm từ vị trí thứ bảy cho tới vị trí mười một. Điểm của bọn họ đều thua người trước một trăm tám mươi điểm.