Đương nhiên, mặc kệ Bách Hoa thánh địa có nguyện ý xuất ra hay không, chỉ cần bọn họ có, Giang Trần có biện pháp lấy Thần Tê thảo vào tay.
Nhưng mà Bách Hoa thánh địa rốt cuộc cũng thức thời, Thạch Huyền đại sư cùng với Cao thánh chủ liếc mắt trao đổi, hiển nhiên ý bảo Cao Thánh chủ không nên đăc tội với Giang Trần.
Cao Thánh chủ im lặng, vừa rồi hắn thất sách, coi lời nói khách khí của Giang Trần là phúc khí, hiện tại trong lòng đang hối hận, sợ Giang Trần dưới sự giận dữ trực tiếp chiếm lĩnh Bách Hoa thánh địa hắn.
Nếu như quả thực Giang Trần làm như vậy, hắn cũng không thể làm gì khác hơn.
Điều khiến cho Giang Trần không nghĩ tới được chính là Thần Tê thảo trong Bách Hoa thánh địa này lại có không ít.
Giang Trần hỏi bình thường Bách Hoa thánh địa này dùng Thần Tê thảo thế nào, Bách Hoa thánh địa trả lời thiếu chút nữa khiến cho Giang Trần phun máu.
Bách Hoa thánh địa này không ngờ lại dùng Thần Tê thảo luyện chế một ít đan dược cấp bậc Thiên Vị. Hơn nữa loại đan dược này còn không phải là đan dược chủ lưu gì, dùng tu luyện, hiệu quả cũng không đặc biệt rõ ràng.
- Các ngươi dùng Thần Tê thảo này luyện chế đan dược Thiên Vị, còn không phải là đan dược có thể tăng tiến tu vi hay sao?
Giang Trần trợn mắt, vẻ mặt không thể nào tưởng tượng được.
Đây quả thực là phung phí của trời a.
Từ trên xuống dưới Bách Hoa thánh địa nghe thấy Giang Trần nói vậy, vẻ mặt hồ nghi. Hiển nhiên bọn họ cũng nghe được ý khác thường trong đó.
Nghe lời này của Giang Trần, hiển nhiên tác dụng của Thần Tê thảo này không chỉ có vậy.
Thạch Huyền đại sư cười khổ nói:
- Ta coi như hiểu rõ đặc tính của linh dược, chỉ là tự nhiên còn xa không bằng Giang Trần thiếu chủ. Diệu dụng của Thần Tê thảo này rốt cuộc thế nào còn mong Giang Trần thiếu chủ chỉ điểm một hai.
Giang Trần tự nhiên cũng không thể nào nói cho bọn họ, hắn cười nhạt một tiếng:
- Thần Tê thảo này trong tay các ngươi cũng chỉ lãng phí. Các ngươi cũng rất khó chính thức phát huy ra tác dụng của Thần Tê thảo. Như vậy đi, ta dùng Đỉnh Thiên đan trao đổi với các ngươi. Một khỏa Đỉnh Thiên đan đổi một gốc Thần Tê thảo, được chứ?
Đỉnh Thiên đan chính là đan dược trong cấp bậc Thiên Vị vô điều kiện tăng lên một trọng.
Loại đan dược này đối với Bách Hoa thánh địa mà nói, tuyệt đối là đan dược cấp bậc cao cấp nhất. Là thứ bọn họ nằm mơ cũng muốn nghiên cứu chế tạo ra. Nhưng hết lần này tới lần khác lại là đan dược không thể nào nghiên cứu, chế tạo ra được.
Giờ phút này nghe thấy Giang Trần đưa ra cái giá này, ngay cả Cao Thánh chủ kia cũng vui mừng không thôi, thốt lên một tiếng
- Như vậy tự nhiên là đủ.
Có lẽ giao dịch này không phải quá công bằng. Có lẽ là Giang Trần lợi lớn.
Thế nhưng mà lúc này cho dù Giang Trần lấy không, bọn họ có thể không cho sao? Lại nói, tác dụng của Thần Tê thảo trong tay bọn họ cũng còn xa không bằng Đỉnh Thiên đan.
HIện tại Bách Hoa thánh địa, Đỉnh Thiên đan có thể phát huy ra tác dụng rất lớn. Thậm chí có thể khiến cho thực lực Bách Hoa thánh địa tăng lên trên phạm vi lớn.
Những chuyện này đều là chuyện mà Thần Tê thảo không có cách nào đi hoàn thành.
Thạch Huyền đại sư cũng gật đầu:
- Đỉnh Thiên đan là đan dược nghịch thiên, một khỏa thàn phẩm đổi với một gốc Thần Tê thảo, tính ra dường như chúng ta cũng không lỗ.
Hắn chỉ nói dường như không lỗ, trên thực tế Thạch Huyền đại sư vô cùng rõ ràng. Tác dụng chính thức của Thần Tê thảo này nhất định không chỉ có một khỏa Đỉnh Thiên đan.
Chỉ là lời nói tới nước này, không cho cũng phải cho, huống chi còn nhận được Đỉnh Thiên đan trao đổi.
Kể từ đó, giao dịch này vui vẻ hoàn thành.
Giang Trần nhận được đầy đủ Thần Tê thảo, mà Bách Hoa thánh địa thì nhận được Đỉnh Thiên đan mà bọn họ mong muốn. Có thể nói song phương đều vui vẻ.
Vốn mọi người cảm thấy tổn thất Thần Tê thảo rất là đau lòng. Nhưng mà lúc này cảm giác đau lòng đó đã sớm biến mất. Tất cả mọi người đều vì đột nhiên nhận được nhiều Đỉnh Thiên đan mà vui sướng.
Đồng thời không ít người đang suy nghĩ, nên phân phối Đỉnh Thiên đan kia như thế nào.
Dù sao Đỉnh Thiên đan đối với Bách Hoa thánh địa hiện tại mà nói, quan trọng hơn.
Sau khi đạt được Thần Tê thảo, Giang Trần cũng không muốn dừng lại ở Bách Hoa thánh địa. Việc này không nên chậm trễ, Giang Trần phải thừa thắng xông lên, tranh thủ tiêu diệt ma tộc trong Vạn Uyên đảo.
- Cao thánh chủ, Thạch Huyền đại sư, các ngươi đều là người thông minh. Ma tộc bị nhục, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Thập đại thánh địa Vạn Uyên đảo các ngươi cũng phải hô ứng với nhau, chuẩn bị tốt cho việc giao thủ với ma tộc. Nếu không, ma tộc giết tới, chưa hẳn chúng ta đã có thể kịp thời gấp rút tiếp viện như vậy.
Tự nhiên Giang Trần không mời Bách Hoa thánh địa đi Đông Duyên đảo. Nhóm người này hắn cũng lo lắng.
Đông Duyên đảo tuy rằng phòng thủ được. Nhưng mà thủ hộ Đông Duyên đảo cũng không có nghĩa là càng nhiều người càng tốt. Ngược lại, càng nhiều người càng dễ có chuyện xấu xảy ra.
Bất Hủ thánh địa và Bách Hoa thánh địa, hai thánh địa này Giang Trần đã chiến thắng ma tộc, ba mạch ma tộc, cơ hồ toàn quân bị diệt.
Đả kích lần này đối với ma tộc có thể nói là rất lớn, cho dù nói tổn thương tới gân cốt thì tuyệt đối cũng không quá phận.
- Trần thiếu, lần này chúng ta đi tới Vĩnh Hằng thánh địa hay sao?
Thần điểu Chu Tước hỏi.
- Đúng vậy, phải thừa thắng xông lên, chúng ta lại đi chiến với Mộc Ma nhất mạch một chút. Lĩnh giáo bổn sự của Mộc Ma nhất mạch. Nhưng mà trước khi đi Vĩnh Hằng thánh địa, chúng ta cần phải đi qua Húc Nhật thánh địa một chút.
Mộc ma nhất mạch, đối với những người khác trong nhân tộc mà nói, có lẽ là một mạch vô cùng đáng sợ.
Nhưng mà đối với Giang Trần mà nói, uy hiếp của Mộc Ma nhất mạch còn không lớn bằng Kim ma nhất mạch. Dù sao Giang Trần biết rõ rất nhiều loại thủ đoạn khắc chế Mộc Ma nhất mạch.
Sơ Dương chi hỏa, Long Tiên chi thủy, đều là khắc tinh của Mộc Ma nhất mạch.
Chỉ cần có thể khắc chế Mộc Ma nhất mạch, Giang Trần có nắm chắc rất lớn tiêu diệt Mộc Ma nhất mạch.
Cả thập đại thánh địa trong Vạn Uyên đảo, lần trước Giang Trần đã đi qua một lần. Nhất là Húc Nhật thánh địa, lúc trước hắn còn gấp rút tới tiếp viện, cho nên cũng không xa lạ gì.
Cho nên Giang Trần quyết định, trước tiên đi Húc Nhật thánh địa lấy Sơ Dương chi hỏa.
Húc Nhật thánh địa, chính là nơi thừa thãi Sơ Dương chi hỏa. Nếu như có thể thu thập được nhiều Sơ Dương chi hỏa, diệt sát Mộc Ma nhất mạch là chuyện không nói chơi.
Thực tế, có thần điểu Chu Tước, hấp thu Sơ Dương chi hỏa tự nhiên coi như bình thường.
Hơn nữa Long tiên chi thủy Long Tiểu Huyền cũng có. Hai đại khắc tinh này cùng xuất hiện, diệt sát Mộc Ma nhất mạch không có khó khăng như đối phó Kim Ma nhất mạch.
Điều khiến cho Giang Trần không ngờ tới là thế lực ma tộc tiến vào Vạn Uyên đảo rõ ràng còn nhiều hơn trong dự đoán của bọn họ.
Cả Húc Nhật thánh địa giờ phút này đã hoàn toàn rơi vào trong tay giặc.
Sau khi Giang Trần nghe ngóng một chút, mới biêt được vài ngày trước Húc Nhật thánh địa đã bị ma tộc công phá. Mạch công phá Húc Nhật thánh địa, chiếm cứ Húc Nhật thánh địa chính là Hỏa Ma nhất mạch của ma tộc.
Đối với Hỏa Ma nhất mạch mà nói, Húc Nhật thánh địa này là thiên đường của bọn họ. Còn đối với Kim Ma nhất mạch thì Bất Hủ thánh địa lại là thiên đường.
Sắc mặt Giang Trần có chút khó coi.
Hiện tại hắn không xác định được, Húc Nhật thánh địa rốt cuộc có đem Sơ Dương chi hỏa tới Vĩnh Hằng thánh địa hay không? Mà bây giờ Vĩnh Hằng thánh địa liệu đã trải qua khảo nghiệm của Mộc Ma nhất mạch hay chưa?
Tuy rằng Giang Trần đã sớm phái ra Già Diệp thần tôn tới gấp rút tiếp viện. Nhưng mà thời gian quả thực vô cùng gấp gáp.
Húc Nhật thánh địa này đã lập tức bị chiếm lĩnh, Sơ Dương chi hỏa cũng bị Hỏa Ma nhất mạch nắm giữ, chuyện này không thể nghi ngờ càng làm cho kế hoạch của Giang Trần bị cản trở.
Hỏa Ma nhất mạch cũng không phải là nhất mạch khó đối phó nhất trong ma tộc. Ở khu vực bình thường, Hỏa Ma nhất mạch bị đối phó vô cùng dễ dàng.
Nhưng mà nếu như để cho Hỏa Ma nhất mạch tìm được nơi thích hợp với bọn họ. Hỏa Ma nhất mạch kia sẽ vô cùng khó đối phó.
Ví dụ như Húc Nhật thánh địa này chính là thiên đường của Hỏa Ma nhất mạch