Mục lục
Độc Tôn Tam Giới - Giang Trần (Tác giả Lê Thiên - Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rốt cuộc cũng là đệ tử đệ nhất đại phiệt, Cơ Tam công tử này vừa mới mở miệng đã chiếm khí thế. Trực tiếp chụp mũ bọn đạo chích này cho Vương Đằng.

Nếu nói so thủ đoạn quần là áo lượt, Cơ Tam công tử cũng là tồn tại nổi danh trong Lưu Ly vương thành.

Vương Đằng quả thực rất khó chiếm thế thượng phong trước mặt Cơ Tam công tử.

- Cơ lão tam, hôm nay là ngày Thái Uyên lâu khai trương. Vương mỗ khinh thường đấu mồm mép với ngươi.

Vương Đằng lạnh lùng cười.

Cơ Tam công tử cũng nghiêm túc cười nói:

- Thái Uyên lâu? Chưa từng nghe qua. Chỉ nghe qua Thái Uyên các khai trương, THái Uyên lâu là thứ đồ vật gì vậy? Vương Đằng, không phải tiểu tử ngươi đổi tính nết đó chứ? Không phải Vương gia các ngươi thích làm một ít trò mèo này à? Các ngươi không thể có tiền đồ một chút sao? Quang minh chính đại hơn một chút sao? Bằng vào loại đức hạnh này còn muốn thay thế Bàn Long đại phiệt ta trở thành đệ nhất phiệt trong Lưu Ly vương thành sao?

Cơ Tam công tử hiển nhiên vô cùng mạnh miệng.

Nói một phen khiến cho mỗi người có mặt ở nơi này chấn động trong lòng.

Vương Đình đại phiệt và Bàn Long đại phiệt tranh đấu gay gắt, tất cả mọi người chỉ làm chứ không nói. Có rất ít người nói toạc việc này ra.

Mà Cơ Tam công tử hôm nay lại có thái độ khác thường như vậy.


Vương Đằng cười lạnh nói:

- Cơ lão tam, ngươi dường như đã quan tâm quá nhiều a. Chuyện trong nhà còn chưa xử lý tốt, còn muốn quản chuyện Vương Đình đại phiệt ta? Nhanh về chuẩn bị một chút đi, nói không chừng ngày nào đó nội bộ sẽ mâu thuẫn.

Lời này hiển nhiên vạch trần vết sẹo của Bàn Long đại phiệt, ám chỉ Bàn Long đại phiệt hiện tại ăn bữa nay lo bữa mai, sắp nội loạn, sắp xong đời.

Chỉ cần phiệt chủ Bàn Long đại phiệt tán công, Bàn Long đại phiệt sẽ lâm vào trong nội loạn.

Cơ Tam công tử vung vẩy chiếc quạt, cười nói:

- Cho dù xảy ra hỏa hoạn thì nhất định cũng kéo theo Vương Đình đại phiệt các ngươi đốt cùng một chỗ. Điểm này ngươi có thể yên tâm.

Lời này tương đương với uy hiếp trần trụi. Vương Đình đại phiệt ngươi ngưu bức sao? Nếu như thực sự có một ngày Bàn Long đại phiệt ta nội loạn, nói không chừng trước tiên phải kéo Vương Đình đại phiệt các ngươi cùng xuống hố lửa.

Quả nhiên lời vừa nói ra, sắc mặt Vương Đằng hơi đổi, lời này hắn quả thực không dám tùy tiện tiếp lời. Loại chuyện này trên Thần Uyên đại lục cũng không phải chưa từng xảy ra qua.

Có một ít cường giả cảm giác được thọ nguyên của mình đã sắp hết, trước khi chết sẽ rất điên cuồng. Trực tiếp giết tới thế lực đối địch với gia tộc mình, gặp người là giết. Trực tiếp đồng quy vu tận với người mạnh nhất ở trận doanh đối địch cũng từng có.

Bởi vì như thế, giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm, cuối cùng chỉ là đánh ngang. Tránh cho việc sau khi mình chết, thế lực của mình bị thế lực đối phương chèn ép không ngẩng đầu lên được.

Loại biện pháp bi tráng này, theo quy tắc là không cho phép. Nhưng ai cũng không biết liệu có người sẽ làm như vậy hay không.

- Cơ lão tam. Ngươi đừng chơi trò này với Vương mỗ. Không dùng được đâu. Hôm nay là ngày Thái Uyên lâu khai tưởng. Ngươi nói Thái Uyên lâu ăn theo Thái Uyên các? Chúng ta còn đang nói Thái Uyên các ăn theo Thái Uyên lâu nha. Nói miệng không có bằng chứng, nói một nghìn đạo một vạn. Còn phải thắng trên phương diện đan dược đi đã. Vi gia... Nếu như nhớ không nhầm mà nói, trên phương diện đan dược vẫn chỉ là tồn tại không đặt được lên mặt bàn nha.

Vương Đằng nói xong, thành công chuyển lực chú ý về một hướng khác.

Không phải ngươi ngưu bức sao? Có bản lĩnh thì đấu đan dược ngay tại đây. Dùng mồm mép không phải là quân tử.

Không thể không nói chiêu này vô cùng độc.

Ai cũng biết, Vi gia ở giới đan dược cơ hồ không có quyền lên tiếng gì. Mà Đồng gia ở giới đan dược có địa vị không tồi.

Nhất là Thái Uyên lâu lần này cao điệu khai trương, khách mời tới trên cơ bản đều tới cổ vũ cho Thái Uyên lâu mà không lựa chọn Thái Uyên các.

Đây là chứng cớ cho việc Đồng gia viễn siêu Vi gia trên phương diện đan dược, cũng là chứng cớ cho việc Vương Đình đại phiệt áp chế Bàn Long đại phiệt.

Cho nên Vương Đằng mới có khí thế như vậy.

Đồng Tiên Uy cũng kêu lên:

- Thiếu phiệt chủ nói đúng, công đạo thị phi tự ở nhân tâm. Nhìn xem khách mời hôm nay mười phần thì chín phần đều tới Thái Uyên lâu chúng ta. Điều này đã nói lên tất cả.

Không thể không nói quả thực việc này vô cùng bất lợi đối với Vi gia.

Nhưng cũng có nguyên nhân của nó. Thứ nhất vô số khách mời ngày hôm nay đều nghe nói Thái Uyên lâu muốn công bố một loại đan dược có tính rung động. Tất cả mọi người đều muốn thấy trước.

Thứ hai, mọi người đều biết sau lưng Thái Uyên lâu chính là Vương Đình đại phiệt. Mà Thái Uyên các chỉ là một cửa hàng Vi gia khai trương mà thôi. Sau lưng không có bóng dánh của Bàn Long đại phiệt.

Thứ ba, tình cảnh của Vi gia ở Lưu Ly vương thành ra sao, bị Bàn Long đại phiệt thất sủng, Vương Đình đại phiệt vươn tay ra bọn họ lại không đầu nhập vào. Không có chỗ dựa, địa vị của Vi gia cũng rất vi diệu. Một bên là Vương Đình đại phiệt và Đồng gia, một bên là VI gia, nhân tâm luôn tìm chỗ lợi, tránh chỗ hại, tự nhiên đều lựa chọn Thái Uyên lâu.

Bởi vì đây là sự thật không thể chối cãi.

Cơ Tam công tử cũng biết, nguyên nhân tạo thành tình cảnh xấu hổ của Vi gia hiện tại kỳ thực Bàn Long đại phiệt hắn cũng có phần không nhỏ.

Giang Trần liếc nhìn Vi Kiệt, Vi Kiệt lập tức hiểu ý, lớn tiếng nói:

- Các tân khách chỉ là người bị bịt mắt, Thái Uyên lâu các ngươi luôn miệng nói đan dược lợi hại, nói chúng ta là củi mục, thế nhưng rốt cuộc không biết được các ngươi có thể lấy ra được loại đan dược gì.

Cơ Tam công tử nhìn thấy Vi Kiệt lên tiếng, cũng nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, nói:

- Đúng vậy, Vương Đằng, ngươi ba hoa lợi hại như vậy, làm sao ngươi có thể chứng minh được các ngươi không phải đang ba hoa, tự thổi phồng chính mình?

Vương Đằng nghe xong nở nụ cười lạnh lẽo, nói:

- Sao nào? Vi gia nho nhỏ qua thực lại muốn đấu đan dược với Đồng gia hay sao?

Giang Trần thản nhiên nói:


- Đừng có kéo Đồng gia gì đó vào. Quang minh lỗi lạc một chút, cứ việc nói thẳng ra là Vương Đình đại phiệt các ngươi. Người nào mà không biết việc này là do Vương Đình đại phiệt các ngươi một tay đạo diễn ra? Đồng gia? Đồng gia là thứ gì? Ngươi có dám chỉ tay lên trời thề, người đứng sau lưng không phải là Vương Đình đại phiệt các ngươi không?


Cơ Tam công tử cười lớn:


- Đúng vậy, thực sự là nói trúng tim đen a. Vương Đằng, Vương Đình đại phiệt các ngươi đều ưa thích giả vờ, giả thần giả quỷ, có thể nói là người qua đường cũng đều biết a.


Giang Trần liên tục hai lần vạch mặt sự dối trá của Vương Đằng, chuyện này khiến cho Vương Đằng giận tím mặt. Dù thế nào hắn cũng không thể nào tưởng tượng được chỉ là một tên đan sư của Vi gia cũng dám hai lần liên tục mạo phạm sự uy nghiêm của đại phiệt như hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK