- Hừ, tuy rằng Giang Trần này không phải Ma tộc, thế nhưng trong huyết mạch này rõ ràng có chút kỳ quặc. Chẳng lẽ các ngươi không nhìn ra được?
Vệ Vô Ảnh vẫn còn có chút không phục.
Uông Kiếm Vũ gật gật đầu nói:
- Quả thực tuy rằng là huyết mạch nhân tộc, thế nhưng trong huyết mạch có thành phần cổ quái. Theo ta thấy huyết mạch này vô cùng hoài nghi.
Tộc trưởng Thánh Vượn nhất tộc của Đại Thánh đường đột nhiên cười cười nói:
- Nhị vị cũng đừng có phản đối nữa. Tu sĩ võ đạo dung hợp huyết mạch Thú tộc cũng là chuyện thông thường. Đệ tử Đại Thánh đường ta, mỗi một đệ tử cơ hồ đều có huyết mạch như vậy, có phải các ngươi đều muốn kiểm tra hay không?
Rốt cuộc cũng có người đứng ra nói một câu công đạo.
Tộc trưởng Thánh Vượn nhất tộc này thở dài nói:
- Huyết mạch này phi thường hiếm thấy, theo ta thấy đây chính là huyết mạch mạnh mẽ vô cùng. Khó trách Giang Trần này có thiên phú đan đạo cao như vậy. Có lẽ có quan hệ cực lớn với huyết mạch này a.
Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc cũng thở dài nói:
- Đan Trì lão đệ. Giang Trần này có thể chuyển cho Đại Thánh đường ta được không? Lão đệ muốn cái giá lớn thế nào cứ việc nói, huyết mạch trên người Giang Trần vô cùng thích hợp với phong cách của Đại Thánh đường ta.
Đan Trì cung chủ cười ha hả, thế nhưng lại dứt khoát cự tuyệt:
- Đại tộc trưởng, nếu như ngươi muốn cái gì khác thì có lẽ Đan mỗ đã nhịn đau đưa cho ngươi. Thế nhưng Giang Trần này, Đan mỗ vì hắn mà không tiếc đối nghịch với Cửu Dương Thiên Tông, há có thể đơn giản buông tha?
Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc dường như cũng đoán trước được Đan Trì cung chủ sẽ trả lời như vậy cho nên chỉ than nhẹ một tiếng:
- Quả thực đáng tiếc, ài, xem ra Đại Thánh đường ta cũng phải phóng tầm mắt ra xa một chút. Lần này lại để cho Đan Kiền Cung nhặt được bảo vật rồi.
Vệ Vô Ảnh náo loạn một hồi, vẫn chưa từ bỏ ý định:
- Giang Trần không có vấn đề, thế nhưng huyết mạch của Đinh Đồng này thì nói sao?
Huyết mạch của Đinh Đồng rất nhanh chóng bị phân tích ra.
Điều khiến cho mọi ngươi thật không ngờ chính là Đinh Đồng này mặc dù không có huyết mạch Ma tộc thượng cổ, thế nhưng khí tức huyết mạch của người này lại cường đại dị thường. KHông ngờ lại vượt qua cơ hồ tất cả thiên tài trong Vạn Tượng Cương Vực.
Khí huyết của Đinh Đồng này tràn đầy, huyết mạch tràn ngập sinh mệnh lực. Loại cường độ huyết mạch này quả thực vượt quá trình độ cực hạn của Vạn Tượng Cương Vực. Cản bản không giống như thiên tài mà Vạn Tượng Cương Vực có thể nuôi dưỡng được.
- Kỳ quái, loại huyết mạch cao tới bực này sao lại xuất hiện trong vtc?
Tộc trưởng Thánh Vượn nhất tộc có chút hoài nghi, nhìn về phía Đinh Đồng nói.
Đinh Đồng chỉ hừ lạnh, mặc dù đối mặt với mấy cự đầu tông môn, dường như hắn đều vĩnh viễn có bộ dáng rắm thối như vậy.
Giang Trần cũng cảm thấy kỳ quái, rốt cuộc Đinh Đồng này có địa vị như thế nào?
Tông chủ Tam Tinh tông lại hừ lạnh nói:
- Không biết trong huyết mạch của Đinh Đồng có huyết mạch của Ma tộc thượng cổ hay không? Nếu như không có mà nói, trò khôi hài này có thể chấm dứt được rồi đó.
Vệ Vô Ảnh xấu hổ cực kỳ, hắn là người ồn ào nhất. Kết quả sau khi kiểm tra cho thấy, cho dù Giang Trần hay là Đinh Đồng, tuy rằng huyết mạch đều có dị thường, thế nhưng căn bản không phải là huyết mạch Ma tộc.
Chỉ cần không phải là Ma tộc thì không có cách nào lấy cớ không cho bọn họ tham gia được. Dù sao thiên tài võ đạo, huyết mạch đều khác nhau, thiên phú khác nhau, cho dù là ai cũng không có cách nào cam đoan huyết mạch của mỗi người đều là huyết mạch nhân tộc tinh khiết nhất. Không có một chút tạp chất nào.
Mặc dù là Tiêu Dao tông bọn họ cũng thường xuyên hấp thu huyết mạch một ít độc vật, tăng cường năng lực tị độc của bản thân. Nếu như nói tới huyết mạch, huyết mạch của Tiêu Dao tông tuyệt đối còn thêm tà ác hơn một chút.
Đan Trì cung chủ cười lạnh nhìn Vệ Vô Ảnh:
- Vệ tông chủ, chuyện này khiến cho ngươi rất thất vọng đúng không?
Mặt mo của Vệ Vô Ảnh rất dày, hắn chỉ cười ha hả:
- Lão phu rất vui mừng a. Hai thiên tài, không phải huyết mạch Ma tộc, đó chính là phúc khí của Vạn Tượng Cương Vực chúng ta.
Đan Trì cung chủ lại nhìn Uông Kiếm Vũ, thản nhiên nói:
- Lão Uông, còn gì để nói nữa không.
Uông Kiếm Vũ hừ lạnh nói:
- Bổn tọa không có tư tâm, chỉ vì công bằng cho nên không thẹn với lương tâm.
Giang Trần cũng không nhịn được mà xì mũi khinh thường, những lão gia hỏa này quả nhiên người nọ so với người kia còn không biết xấu hổ hơn. Rõ ràng là đả kích lẫn nhau, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại muốn ra vẻ chính nghĩa.
Phong ba chấm dứt, trận đấu cùng ngày cuối cùng cũng tiến vào thời điểm nghỉ ngơi và hồi phục.
Màn đêm buông xuống, tất cả đều tới khu nghỉ ngơi.
Giang Trần đoạt được quán quân, bên khu trưởng lão, cạnh tranh cũng cực kỳ thảm thiết, Vân Niết trưởng lão có năng lực đan đạo cường đại như vậy lại ở vị trí thứ hai.
Một gã trưởng lão khác tới từ Tiêu Dao tông không ngờ lại dùng ưu thế yếu ớt xếp ở phía trên Vân Niết trưởng lão, chuyện này khiến cho đám trưởng lão của Đan Kiền Cung cảm thấy thất bại.
Cũng may tổ thiên tài của Đan Kiền Cung phát huy vô cùng tốt, kể cả Giang Trần, thành tích của tất cả mọi người đều rất tốt. Tổ bốn người của Thẩm Thanh Hồng lại có điểm thấp nhất.
Nhưng mặc dù điểm thấp, cũng bởi vì có ưu thế điểm tích lũy cho nên xếp ở vị trí thứ bảy.
Một thứ tư, một thứ nhất, một thứ sáu, một thứ bảy. Loại thành tích này quả thực nghe rợn cả người. Có thể nói chênh lệch trong tổ thiên tài chẳng những không có giảm bớt mà còn tăng trên phạm vi lớn.
Đan Trì cung chủ triệu tập mọi người, cổ vũ sĩ khí:
- Chư vị, so đấu đan đạo, các nhân tố đều có. Bên tổ trưởng lão, vị trưởng lão kia của Tiêu Dao tông sở dĩ có thể yêu nghiệt như vậy là hấp thu một đạo Thiên hỏa. Thiên hỏa chính là một loại hỏa chí cao trong thiên địa, tuy rằng bài danh của loại thiên hỏa này không cao. Thế nhưng uy lực của Thiên Hỏa mọi người có lẽ đều biết. Bởi vậy hắn ta mới tạm thời đạt được vị trí thứ nhất trong tổ các trưởng lão. Chỉ là đây chỉ tính là vận khí tốt một chút mà thôi. Nếu như chỉnh thể Đan Kiền Cung ta phát hủy tốt, vẫn có ưu thế.
- Bên tổ thiếu niên mỗi người đều phát huy vô cùng tốt. Bổn tọa cực kỳ thỏa mãn. Nếu như các ngươi có thể bảo trì ưu thế này, lần này Đan Kiền Cung có thể dùng ưu thế lớn nhất mà cướp lấy danh hiệu quán quân của đan đấu Huyễn Ba sơn.
Đan Trì cung chủ lại nói với Giang Trần:
- Giang Trần, ngươi xuất sắc như vậy không bị người ta đố kỵ mới là lạ. Hy vọng lần kiểm tra huyết mạch lần này sẽ không sinh ra áp lực tâm lý gì với ngươi.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Chỉ là chó cùng dứt giậu mà thôi, không đáng để lo.
Đan Trì cung chủ nở nụ cười tán thưởng, nói:
- Tốt, đây là phong độ của một đại tướng. Ngươi càng bình tĩnh bọn họ lại càng không có biện pháp gì nắm lấy ngươi. Cuối cùng chỉ có thể hâm mộ, ghen ghét mà thôi.