Mục lục
Độc Tôn Tam Giới - Giang Trần (Tác giả Lê Thiên - Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngũ Sắc Thần Quang kiếm mà Khổng Tước đại đế ban cho Giang Trần hiển nhiên có thâm ý này.

Bởi vì Khổng Tước đại đế trời sinh là thiên tài ngũ mạch kiêm tu, hắn ưa thích Giang Trần, thưởng thức Giang Trần, nguyên nhân lớn nhất cũng là bởi vì hắn phát hiện ra được Giang Trần là thiên tài ngũ mạch kiêm tu.

- Có lẽ trước khi đột phá Hoàng cảnh, ta nên đi ra ngoài một chút.

Đột nhiên Giang Trần cảm thấy, hắn chưa hẳn nhất định phải ở trong Lưu Ly vương tháp thừa thắng xông lên trùng kích Hoàng cảnh.

Dùng thời gian dừng lại của hắn ở trong Lưu Ly vương tháp, trùng kích Hoàng cảnh cũng không phải là không có khả năng.

Vốn hắn có thời gian hai năm, hơn nữa liên tục tìm hiểu ba tấm Lưu Ly bia, tích lũy lại thoáng cái tăng lên được mười tháng.

kế tiếp, Giang Trần tự tin mình có thể tiếp tục tham ngộ Lưu Ly bia, ít nhất, tấm Lưu Ly bia thứ bảy, Giang Trần cảm thấy mình nhất định có nắm chắc.

Nếu như tìm hiểu được tấm Lưu Ly bia thứ bảy, như vậy lại có thêm khoảng thời gian là một năm.

Tích lũy như vậy, ít nhất có thể ở lại trong này ba năm.

Một ngày bên trong có thể so với hai mươi ngày bên ngoài, như vậy ở trong này ba năm, cũng tương đương với bên ngoài sáu mươi năm.

- Ta từ Chân Khí cảnh tam trọng đột phá tới Thánh Cảnh bát trọng, bất quá chỉ mất mười năm, thậm chí không tới mười năm. Từ Thánh Cảnh cửu trọng đột phá tới Hoàng cảnh, sáu mươi năm tuyệt đối là đầy đủ.

Một chút tự tin đó Giang Trần vẫn có.

Có lẽ Hoàng cảnh đối với người khác mà nói là một đạo khảm vô cùng khó vượt qua, thế nhưng đối với Giang Trần mà nói, Hoàng cảnh cũng không tính là một chướng ngại đáng sợ gì cả.

Dù sao dùng tầm mắt kiếp trước của hắn, không biết có bao nhiêu biện pháp có thể đột phá Hoàng cảnh. Chứ đừng nói là kiếp này hắn còn nhiều át chủ bài có thể dùng như vậy.

Giang Trần cân nhắc liên tục, vẫn cảm thấy hiện tại một hơi đột phá Hoàng cảnh, chưa chắc đã là chuyện tốt.

- Trong ngũ hành, ở phương diện thuộc tính thổ còn có chút khuyết điểm. Hiện tại tiến vào Hoàng cảnh, nhìn như phong quang, kỳ thực được không bù mất. Nếu như có thể bù đắp khuyết điểm này, đột phá Hoàng cảnh, có thể khiến ta sau khi tiến vào Hoàng cảnh, không còn một chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào nữa.

Nghĩ tới nghĩ lui, Giang Trần vẫn cảm thấy lúc này vọt tới Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong là được, không cần phải một hơi đi trùng kích Hoàng cảnh.

Đương nhiên, Lưu Ly vương tháp chỉ có thể đi vào một lần, nếu như hiện tại đã đi ra ngoài, không thể đi vào nữa.

Giang Trần không muốn buông tha việc tìm kiếm trong Lưu Ly vương tháp, hắn cũng biết, chỉ sợ Khổng Tước đại đế cũng ôm chờ mong cực lớn đối với hắn.

Nếu như hiện tại hắn đi ra n goài, Khổng Tước đại đế có lẽ sẽ thất vọng.

- Cũng không thể buông tha cho Lưu Ly vương tháp, nếu như đi ra ngoài rồi tiến vào tiếp. Như vậy biện pháp duy nhất chính là phải tìm hiểu toàn bộ chín tấm Lưu Ly bia, đạt được cơ hội tiến vào Lục cung truyền thừa.

Giang Trần nhớ rõ, chỉ cần tìm hiểu chín tấm Lưu Ly bia là có thể tiến vào lục cung truyền thừa. Mà tiến vào lục cung truyền thừa, mỗi một cung hắn cũng có một lần cơ hội thất bại.

Cũng có thể nói là, nếu như hắn đột phá chín tấm Lưu Ly bia, đạt được cơ hội tiến vào lục cung truyền thừa. Dù cho rời khỏi Lưu Ly vương tháp, ngày sau cũng có cơ hội lần nữa tiến vào.

Đương nhiên tuổi phải dưới sáu mươi.

Thiết kế của Lưu Ly vương tháp vô cùng nghiêm ngặt, ngoài sáu mươi tuổi, tuyệt đối không thể tiến vào. Một khi người vượt qua sáu mươi tuổi tiến vào, mặc kệ là nguyên nhân gì, cũng có thể bị cấm chế cường đại của Lưu Ly vương tháp công kích chết.

Đương nhiên nếu như trước sáu mươi tuổi mà ngươi tiến vào thì có thể.

- Được, chín tấm Lưu Ly bia, vô luận thế nào ta cũng phải chinh phục nó. Nhìn xem lục cung truyền thừa kia rốt cuộc là thứ gì.

Sau khi Giang Trần định ra mục tiêu, trong lòng không còn tạp niệm, lần nữa bắt đầu toàn lực chạy nướt rút.

Lại ba tháng qua đi, trong cơ thể Giang Trần có một cỗ nhiệt lưu cường đại trực tiếp xông lên khí hải, sau đó, toàn thân giống như chạm phải điện, một dòng nước ấm lập tức truyền khắp toàn thân hắn.

- Thánh Cảnh cửu trọng...

Giang Trần mở mắt ra, nặng nề thở ra một ngụm trọc khí. Lần này trùng kích Thánh Cảnh cửu trọng, Giang Trần dùng khoảng chừng nửa năm.

Vốn, hắn có thể hoàn thành trong ba tháng, nhưng mà hắn lại dùng trọn vẹn nửa năm.

Chớ xem thường thời gian nửa năm này, tu luyện ở nơi này, một ngày có thể so với hai mươi ngày bên ngoài. Thời gian nửa năm, cũng tương đương với thời gian mười năm bên ngoài.

Đương nhiên, nếu như không phải Giang Trần muốn bù đắp những thiếu sót trước kia khi nhanh chóng đột phá, trên thực tế Giang Trần không cần hao phí thời gian hơn nữa năm như vậy.

Nhưng mà Giang Trần cũng không có hối hận, thời gian nửa năm này, hắn cảm thấy phí rất đáng.

Vốn đột phá nhanh chóng, hắn còn lo lắng căn cơ bất ổn, thế nhưng dưới nửa năm khổ cực này, hắn đem tất cả tai họa có khả năng xảy ra loại bỏ, bổ sung thiếu sót, làm cho căn cơ hắn vô cùng vững chắc.

Thời gian nửa năm trôi qua, trong Lưu Ly vương tháp này cũng không còn quá nhiều người.

Giang Trần đi vào trong lĩnh vực của mình, giờ phút này những người trong bí cảnh truyền thừa cũng không còn có mấy người.

Những người khác hoặc đã bị đá ra, hoặc là giờ phút này đã ở trong những bí cảnh khác. Người ở lại bí cảnh truyền thừa, trừ Giang Trần ra, cũng chỉ còn lại ba bốn người mà thôi.

Giờ phút này, dưới tấm Lưu Ly bia thứ bảy có ba người tụ tập, bọn họ đứng trước Lưu Ly bia, chỉ trỏ, dường như đang nói gì đó.

Ba người này nhìn thấy Giang Trần đi tới, cũng gật đầu với Giang Trần.

Trong đó còn có một người nhiệt tình hô:

- Chân thiếu chủ, lần này bế quan lâu vậy a, hẳn lại có đột phá đúng không?

Giang Trần khẽ gật đầu, xem như đáp lại, lại hỏi:

- Ba vị đạo hữu sao lại bồi hồi trước tấm Lưu Ly bia này mà không đi khiêu chiến?

Tên thiên tài chào hỏi Giang Trần có bài danh thứ chín ở Thiếu chủ bảng, so với Giang Trần còn thấp hơn một vị trí. Giang Trần nhớ rõ, người này thuộc nhất mạch của Niêm Hoa đại đế, tên gọi là Trương Mặc Hoành.

Còn có hai người, trong đó có một người xếp ở vị trí thứ bảy, một người xếp ở vị trí thứ sáu. Đều là thiên tài trong khu thứ nhất.

Nhưng mà hai người này dường như cảm giác bài danh của mình cao hơn Giang Trần, cho nên thái độ không có nhiệt tình như vậy. Dường như sợ mình nhiệt tình quá sẽ khiến cho bọn hắn mất mặt.

Ngược lại Trương Mặc Hoành kia cười khổ rồi nói:

- Chân huynh, Trương mỗ ta tự mình biết mình, từ đầu tới giờ ta còn chưa tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu chứ đừng nói là tấm Lưu Ly bia thứ bảy. Nếu như không phải trước kia tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ năm và thứ tư, thời gian hai năm của chúng ta cũng đã tới kỳ hạn. Lần này nghe nói thiếu chủ Lý Kiến Thành dưới trướng Tu La đại đế muốn khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy, cho nên trước khi chúng ta bị đá ra ngoài, muốn nhìn xem Lý Kiến Thành có thể đột phá tấm Lưu Ly bia thứ bảy hay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK