Yến Thanh Tang đưa ra ý kiến của mình.
- Đông Diên đảo, vẫn là ở trong Vạn Uyên đảo. Nhân loại cương vực, lại không phải Vạn Uyên đảo.
Giang Trần vẫn là nhận chết lý, hắn cảm thấy, mặc dù là Đông Diên đảo, cũng không xác định là tuyệt đối an toàn.
Hiện tại, đi Nhân loại cương vực, là an toàn nhất, mới có thể ly khai thế cục dần dần tan vỡ của Vạn Uyên đảo.
- Thanh Tang ca, ngươi đừng nói nữa, ta đi Nhân loại cương vực, ta rất ưa thích Khổng Tước Thánh Sơn, rất hoài niệm hết thảy ở chỗ đó. Chỗ đó có linh dược cùng hoa cỏ ta gieo trồng, ta rất nhớ chúng rồi. Ở đó, ta còn có rất nhiều bằng hữu, ta cũng nhớ bọn hắn.
- Còn có Bích Nhi tỷ tỷ, nàng ly khai Nhân loại cương vực nhiều năm như vậy, cũng nhớ nhà.
Kỳ thật Hoàng Nhi đối với ở lại Đông Diên đảo cũng không có bao nhiêu hứng thú. Tuy nàng không hận Yến Vạn Quân, nhưng nàng cùng Yến Vạn Quân từ nhỏ đến lớn không có bao nhiêu cảm tình.
So sánh xuống dưới, nàng vẫn muốn đi Khổng Tước Thánh Sơn, đi gặp những bằng hữu ở Thiếu chủ phủ, những người lúc trước tôn sùng nàng là Thiếu phu nhân kia.
Yến Thanh Tang thấy Hoàng Nhi kiên định như vậy, cũng không nên nói cái gì.
- Vậy được rồi, qua một hồi, chúng ta đi Nhân loại cương vực gặp ngươi.
- Gia gia, Thanh Tang ca, các ngươi bảo trọng.
- Trần ca, ta ở Nhân loại cương vực chờ ngươi.
Tạm biệt trọng yếu nhất, tất nhiên đặt ở mặt sau cùng.
- Yên tâm, nói không chừng qua ít ngày nữa, ta cũng sẽ đi trở về. Chuyện của cha mẹ ngươi, ngươi không cần quan tâm, ta sẽ lưu ý. Chỉ cần có cơ hội, ta nhất định sẽ cứu bọn họ từ Vô tận lao ngục ra.
Giang Trần trịnh trọng hứa hẹn với Hoàng Nhi.
Vành mắt của Hoàng Nhi hơi đỏ lên, cố gắng để cho nước mắt của mình không rơi xuống:
- Bích Nhi tỷ tỷ, chúng ta đi!
Nói xong, hai người liền vào Truyền Tống Trận.
Trận pháp khởi động, Giang Trần phất tay, trận pháp đã tiễn đưa hai người đi, chỉ lưu lại vài giọt nước mắt bay trong không khí.
Mặc dù chỉ là ly biệt ngắn ngủi, nhưng mà tiễn bước nữ nhân âu yếm, loại cảm giác này vẫn để cho Giang Trần không dễ chịu.
Ngược lại là Yến Vạn Quân, cười nhạt một tiếng:
- Đại trượng phu chí ở bốn phương, nhi nữ trường tình, còn nhiều thời gian a.
Yến Thanh Tang ở một bên cười hắc hắc, lại thần kỳ không nói gì.
- Vạn Quân trưởng lão, trận pháp bên ngoài Đông Diên đảo này, ở trên cơ sở nguyên lai, dựa theo Bùi Tinh tiền bối truyền thừa, ta đã làm một tí thăng cấp. Trên cơ bản, cường giả Thiên Vị, muốn mạnh mẽ xâm nhập, chỉ sợ độ khó rất lớn.
- Không tệ.
Yến Vạn Quân gật gật đầu, lại nói.
- Hôm nay thế cục của Vạn Uyên đảo gian nan, Đông Diên đảo này, ngược lại thích hợp kinh doanh thành một cứ điểm không tệ.
- Còn phải làm phiền Vạn Quân trưởng lão đóng ở nơi đây.
- Lão phu bây giờ là cô hồn dã quỷ, vốn không chỗ có thể đi. Có một địa phương sống yên phận, cao hứng còn không kịp.
Ngữ khí của Yến Vạn Quân có chút thương cảm, bỗng nhiên lại hỏi:
- Ngươi sau đó có tính toán gì không?
- Phản hồi Vĩnh Hằng Thần Quốc.
Ngữ khí của Giang Trần thập phần kiên định.
- Cái gì?
Yến Vạn Quân nhướng mày.
- Người của Vân Lãng Tông không phải nói hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc muốn phản loạn, nói không chừng hiện tại phản loạn đã xảy ra. Ngươi bây giờ trở về, không phải đâm vào trên họng súng sao?
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Ta nói như thế nào cũng là đệ tử Thánh Địa, được Thánh Địa thi ân, không cách nào không đếm xỉa đến.
- Đúng, ta với ngươi cùng một chỗ trở về.
Yến Thanh Tang vội nói.
- Ngươi ở chỗ này làm bạn với Vạn Quân trưởng lão, để cho lão gia tử hảo hảo mài tính tình của ngươi, cố gắng tu luyện, mới là chính đạo.
Giang Trần hiển nhiên không có tính toán mang Yến Thanh Tang đi cùng.
Cũng không phải nguyên nhân khác, hoàn toàn là bởi vì thực lực bây giờ của Yến Thanh Tang, đối với cải biến tình cảnh của Thánh Địa hoàn toàn không có bao nhiêu ý nghĩa.
Nếu như chỉ bởi vì nhiệt huyết liền chạy trở về, ngoại trừ chịu chết thì không có khả năng khác.
Giang Trần hiển nhiên không muốn Yến Thanh Tang đi chịu chết, cũng không muốn phân tâm đi bảo hộ hắn.
Yến Thanh Tang nghe xong không vui:
- Ngươi có ý tứ gì? Chỉ có ngươi đối với Thánh Địa một mảnh chân thành, Yến Thanh Tang ta là người lâm trận đào thoát hay sao?
Giang Trần cười cười, lại không có giải thích.
Nhưng mà loại thái độ này, lại để cho Yến Thanh Tang càng thêm nổi cáu:
- Ngươi xem thường ta, sợ ta kéo chân sau của ngươi?
Yến Vạn Quân một cái tát đập qua:
- Tốt rồi, tiểu tử ngươi, gào cái gì chứ? Ta thấy Giang Trần nói có lý, tính tình xúc động của ngươi, hiện tại trở về cũng không có tác dụng gì. Ngược lại thêm phiền cho Thánh Địa. Ngươi đi theo lão phu, ở đâu cũng không cho đi. Ngươi muốn vì Thánh địa xuất lực, chờ tu vi của ngươi lên rồi, mới là hữu dụng chi thân. Hiện tại? Ngoan ngoãn ở lại đó a.
Yến Vạn Quân dù sao cũng là lão nhân, trải qua rất nhiều sự tình, suy nghĩ vấn đề tự nhiên càng thêm chu đáo.
Tổ phụ đại nhân lên tiếng, Yến Thanh Tang lập tức yên lặng. Hắn biết rõ, tổ phụ đại nhân mở kim khẩu, chuyện này khẳng định là không cách nào nghịch chuyển rồi.
Giang Trần lấy ra hai viên thuốc.
- Vạn Quân trưởng lão, Thanh Tang huynh, đây là hai viên Đỉnh Thiên Đan. Thập phần quý trọng. Về phần hiệu quả, chắc hẳn các ngươi đã nghe qua.
Yến Vạn Quân khẽ giật mình, lúc trước thời điểm ở Bổ Thiên Thịnh Hội, phương diện Thánh địa đã từng đề cập tới đan dược ở Thiên Vị tăng lên nhất trọng.
Nhưng phương diện Thánh địa không phải nói, đan dược này vẫn còn trong nghiên cứu sao?
- Đây là... Đỉnh Thiên Đan ở Cảnh giới Thiên Vị vô điều kiện tăng lên nhất trọng?
Yến Vạn Quân động dung rồi.
- Đúng. Vô điều kiện tăng lên, có lẽ có chút khoa trương. Nhưng đối với đột phá nhất trọng, vẫn có nắm chắc rất lớn.
Đã đến Cảnh giới Thiên Vị, nhất là Thiên Vị Cao giai, muốn vô điều kiện tăng lên nhất trọng, độ khó rất lớn.
Nhưng mà, Đỉnh Thiên Đan này lại khác, tuy chưa hẳn có thể làm cho tu sĩ phục dụng lập tức đột phá, nhưng trường kỳ đến xem, đột phá nhất trọng vấn đề cũng không lớn.
Nói thí dụ như một tu sĩ ở Thiên Vị thất trọng, đã tao ngộ cực hạn, có lẽ không cách nào đột phá nữa.
Mà một viên Đỉnh Thiên Đan, lại có thể trợ giúp hắn đột phá tầng cực hạn này, đột phá đến Thiên Vị bát trọng.
Loại đột phá này, chưa hẳn có hiệu quả dựng sào thấy bóng, nhưng trường kỳ đến xem, vấn đề sẽ không quá lớn.
- Vạn Quân trưởng lão, viên thuốc này, đối với ngươi trùng kích Thiên Vị cửu trọng, là rất có trợ giúp. Về phần Thanh Tang huynh, ta đề nghị ngươi sớm ngày đột phá Thiên Vị tam trọng, lại phục dụng viên thuốc này, để cho hiệu quả của viên thuốc này, phát huy lớn nhất hóa a?
Thiên Vị tam trọng đến Thiên Vị tứ trọng, là Thiên Vị Sơ giai đến Thiên Vị Trung giai. Cái khảm này, một khi nhảy qua, chẳng khác gì vượt lên một đại bậc thang.