Mục lục
Độc Tôn Tam Giới - Giang Trần (Tác giả Lê Thiên - Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

̉o ai ba chiêu? (2)

- Bổn thiếu chủ tuy rằng gần đây không thích ra tay với nữ tu, có câu nói gọi là nam nhân tốt không đánh nữ nhân. Mà hiện tại đang ở trên lôi đài, không đấu cũng không được. Nhưng mà cho dù muốn đấu cũng phải có chút phong độ. Hoàng Nhi tiểu tỷ xuất chiêu trước đi. Nếu như ngươi không có xuất chiêu trước, bổn thiếu chủ sợ rằng ngươi sẽ không còn cơ hội xuất chiêu nữa.

- Ngươi chắc chắn?

- Chắn chắn, chắn chắn. Ha ha. Bổn thiếu chủ cũng muốn nhìn một chút, giai nhân như Hoàng Nhi tiểu tỷ, khi công kích, bộ dáng sẽ động lòng người ra sao nha.

Ngữ khí của Lý Kiến Thành không phải ngả ngớn bình thường nữa.

Hoàng Nhi thủy chung vẫn không thèm để ý tới hắn, nhưng mà trong mắt nàng hiện lên vẻ tức giận, nàng khẽ gật đầu nói:

- Nếu như vậy ngươi tiếp chiêu đi.

Lý Kiến Thành giống như mây trôi nước chảy, vui vẻ nói:

- Được, Hoàng Nhi tiểu tỷ nên cố gắng hết sức. Cho dù là gãi ngứa, vậy cũng nên cần ra sức một chút nha. Như vậy đi, bổn thiếu chủ sẽ nhường Hoàng Nhi tiểu tỷ mười chiêu trước được không?

- Ba chiêu thôi.

Hoàng Nhi thản nhiên nói.

- Ba chiêu thì ba chiêu. Hoàng Nhi tiểu tỷ có lệnh, tự nhiên bổn thiếu chủ phải đáp ứng. Nhưng mà theo ý của bổn thiếu chủ, cứ đồng ý mười chiêu, chẳng phải càng có thành ý hơn hay sao?

Hoàng Nhi có chút trào phúng nói:

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta nói là ngươi có thể tiếp được của ta ba chiêu, vậy ván này coi như ngươi thắng.

Những lời này của Hoàng Nhi, thanh âm cũng không nhỏ. Khi nàng nói xong, đại đa số người còn tưởng rằng lỗ tai mình nghe nhầm.


Nàng nói cái gì? Muốn Lý Kiến Thành tiếp nàng ba chiêu? Nếu tiếp được ba chiêu thì coi như Lý Kiến Thành thắng?

Bên Khổng Tước thánh sơn, cả đám cũng tưởng rằng lỗ tai mình có vấn đề, cả đám đều dùng ánh mắt mờ mịt nhìn nhau.

- Hoàng Nhi tiểu tỷ đang nói gì vậy?

Vẻ mặt Vân Trung Minh Hoàng mờ mịt, có chút khó tin nhìn về phía tam hoàng còn lại.

- Nàng... Dường như nàng nói trong vòng ba chiêu đánh bại Lý Kiến Thành. Hẳn là ý như vậy.

Dã Hồ Minh Hoàng cũng có chút không quá chắc chắn.

- Hình như là ý như vậy a.

Đa Mai minh hoàng như có điều suy nghĩ, ánh mắt nhìn qua thân ảnh yểu điệu của Hoàng Nhi trên đài, trong lúc nhất thời có chút khó hiểu.

Mới vừa rồi bốn người bị Giang Trần phê bình một phen, Tứ đại hoàng giả cũng không dám đơn giản xác định, lại càng không dám biểu lộ cảm xúc bi quan.

Vô Song đại đế cũng nhìn về phía Giang Trần:

- Lão phu không nghe nhầm chứ? Hoàng Nhi tiểu thư nói ba chiêu đánh bại Lý Kiến Thành?

Giang Trần cười ha hả:

- Các ngươi không cần phải nghi thần nghi quỷ, tất cả mọi người không có nghe nhầm. Nàng đang nói thật. Lý Kiến Thành không coi ai ra gì, có lẽ Hoàng Nhi chỉ đang giáo huấn hắn nên biết làm người thế nào mà thôi.

- Thế nhưng mà...

Nhìn thấy biểu lộ chắc chắn trên mặt Giang Trần, trong lòng Tứ đại hoàng giả có một đống lớn câu hỏi, thế nhưng lại vướng ở cổ họng, nửa câu cũng không dám nói ra.

Bên Tu La đại đế, hai hàng lông mày nhíu lại. Hắn là người từng trải hơn Lý Kiến Thành rất nhiều, sau khi nghe Hoàng Nhi nói những lời này, vẻ mặt sững sờ, thế nhưng trong lòng lại đang nhảy dựng lên.

Trong vòng ba chiêu đánh bại Lý Kiến Thành?

Nếu như bất luận là một thiên tài trẻ tuổi nào trong Lưu Ly vương thành nói những lời này, Tu La đại đế nhất định sẽ cho rằng đối phương điên. Lý Kiến Thành có bao nhiêu bổn sự, hắn làm lão sư, là người rõ ràng nhất.

Ngay cả Chân thiếu chủ kiệt xuất nhất Lưu Ly vương thành chống lại Lý Kiến Thành, đoán chừng thắng bại cũng chỉ năm năm mà thôi. Nói không chừng phần thắng của Lý Kiến Thành còn lớn hơn.

Nữ tử có khí chất xuất chúng này có thực lực võ đạo xuất chúng như vậy sao?

ý nghĩ đầu tiên trong đầu Tu La đại đế chính là không tin. Thế nhưng mà cẩn thận nghĩ lại, người Khổng Tước thánh sơn xưa nay rất ít mở miệng nói điêu như vậy.

Nói như vậy, chuyện mà Khổng Tước thánh sơn mở miệng có rất ít chuyện không làm được.

Chẳng lẽ...

Không tốt, trong đầu Tu La đại đế bỗng nhiên xuất hiện ý nghĩ bất an.

- Cuồng vọng, nữ tử này xem ra bị Chân thiếu chủ kia tẩy não. Giống như tiểu tử kia vậy, cuồng vọng không biết điểm dừng.

Thương Hải đại đế bên cạnh cảm thấy chướng mắt vô cùng. Đồng thời hắn hoàn toàn hco rằng nữ tử này đang nói lời vô nghĩa, muốn ba chiêu đánh bại Lý Kiến Thành hay sao?

Coi như là Thương Hải đại đế, hắn cũng không dám nói trong vòng ba chiêu có thể đánh bại Lý Kiến Thành. Dù sao Lý Kiến Thành là thiếu chủ Tu La đạo tràng, trên người hắn nhất định sẽ có bảo vật nghịch thiên.

Lý Kiến Thành lúc này đầu óc còn chưa thanh tỉnh, chờ tới khi hắn tỉnh táo lại, mới hiểu được hóa ra tiểu mỹ nhân trước mắt này từ đầu tới cuối đều đang khinh bior hắn.

Lý Kiến Thành giận quá hóa cười:

- Hoàng Nhi tiểu tỷ, xem ra ngươi quả thực không hiểu đủ về bổn thiếu chủ. Bổn thiếu chủ đối với ngươi dường như cũng không hiểu biết đủ a. Ta vẫn cảm thấy mình đã rất cuồng rồi. Thế nhưng nào ngờ Hoàng Nhi lại cuồng hơn ta. Bổn thiếu chủ không thể không thừa nhận, ngươi học rất giống.

Hoàng Nhi lắc đầu:

- Một nam nhân dong dài như vậy, đây là bổn sự mà Tu La đại đế dạy ngươi hay sao?

Lý Kiến Thành không phải là người dễ dàng bị tiểu mỹ nhân chọc giận như vậy, thế nhưng lần này hắn thực sự đã bị chọc giận.

Cũng không phải hắn chưa từng bị người ta khinh bỉ qua. Thế nhưng bị một mỹ nữ như vậy khinh bỉ. Đây vẫn là lần đầu.

- Tốt, tốt, tốt.

Lý Kiến Thành nghiến răng nghiến lợi, hung quang trong mắt hiện lên, không thèm che dấu:

- Tiểu nữu, bổn thiếu chủ tự hỏi đã cho ngươi đủ mặt mũi. Cho ngươi mặt mũi mà ngươi còn không muốn. Vậy thì cũng đừng trách bổn thiếu chủ vô tình.

Trong lòng Lý Kiến Thành hiện lên vô số ý nghĩ tà ác, lạnh lùng nói:

- Động thủ đi, ta đã nói nhường ngươi ba chiêu, bổn thiếu chủ nói được là làm được.

Hoàng Nhi lười dong dài với tên nam nhân khoác lác này, nàng khẽ gật đầu. Bàn chân ngọc bước về phía trước một bước, bàn tay trắng như tuyết sẽ quấy hư không.

Trong lòng bàn tay nàng đột nhiên như có một con sông hiện lên.

Khi bàn tay trắng như ngọc quấy đảo, dòng sông này giống như không khí sáng chói, hình thành một vòng xoáy màu xanh, thoáng cái hư không bỗng nhiên xuất hiện khe nứt, có một vòng xoay hư không loạn lưu nhảy ra.

Sưu...


Vòng xoáy trong lòng bàn tay ngọc của Hoàng Nhi khuếch tán, trong nháy mắt bao phủ thiên địa, kéo dài ra bốn phía, thoáng cái bao phủ Lý Kiến Thành vào bên trong.


Lý Kiến Thành kiêu ngạo không ai bì nổi, trong quyết đấu giữa những người trẻ tuổi của Lưu Ly vương thành chưa từng bại trận.


Cho dù là Phiền thiếu chủ của Khổng Tước thánh sơn năm đó khi còn sống, song phương cũng chưa chính thức chiến thắng nhau, cũng chưa chính thức phân ra thắng bại.


Cho nên trong quyết đấu với những người trẻ tuổi Lưu Ly vương thành, tâm tính của Lý Kiến Thành vẫn vô cùng tốt, cũng vô cùng tự tin, chưa bao giờ có thời khắc sợ hãi hoặc là kinh hoàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK