- Được rồi, nơi đó thật ra được gọi là Thi Tì địa ngục đảo. Trong đảo này ẩn chứa một núi lửa thiên nhiên. Bốn phía hải vực đều sôi trào. Nước biển trăm dặm chung quanh sôi trào giống như là một nồi súp lớn vậy. Chỗ kia cho dù là một ít tu sĩ thuộc tính hỏa, bình thường cũng không dám tới gần. Rất nhiều tu sĩ thuộc tính Hỏa tới vào Thi Tì địa ngục đảo này tu luyện đại đa số đều có đi mà không có về. Số ít may mắn có thể trở về hơn phân nửa đều trở thành cường giả nổi tiếng.
Giang Trần nghe vậy đại hỉ.
- Nói cho ta biết, đảo kia ở chỗ nào? Cách đây có xa lắm không? Tọa độ, phương hướng ở đâu?
Hoa Minh cười khổ, nói:
- Huynh đài, ngươi là tu sĩ thuộc tính hỏa hay sao? Ta khuyên ngươi nên tỉnh táo một chút. Đảo vực kia vô cùng đáng sợ. người đi, một trăm người chỉ sợ có chín mươi chín người chết. Ngươi muốn đi tới địa phương đó đột phá cực hạn võ đạo sao?
- Đừng nói nhảm nữa, ngươi còn muốn linh thạch nữa không?
Sắc mặt Giang Trần trầm xuống.
- Ài, ta hảo tâm nhắc nhở ngươi a.
Hoa Minh hiển nhiên tâm tư không xấu, khó gặp được một người chịu đưa tiền cho hắn, tâm tính thiếu niên của Hoa Minh cũng không hy vọng người thiện lương như Giang Trần gặp chuyện không may.
Đây là tâm tính bản năng của thiếu niên.
- Ngươi yên tâm đi. Cho dù một vạn người chết mất chín trăm chín mươi chín ngàn, người duy nhất còn sống nhất định là ta. Ngươi trực tiếp trả lời vấn đề của ta là được rồi.
- Được rồi, Thi Tì địa ngục đảo kia cách Lam Yên đảo vực không tính là quá xa. Dường như không tới một vạn tám ngàn dặm. Ở thẳng phía Đông, hơi thiên về phía Bắc một chút. Nghe nói vùng kia, tu sĩ phải đi vòng. Có rất ít tu sĩ nguyện ý đi qua loại địa phương như vậy.
- Vì sao? Nước biển sôi trào ảnh hưởng không lớn với tu sĩ a? Đi ngang qua một chút thì sợ cái gì?
- Không đơn thuần là nước biển, Thi Tì núi lửa kia ngẫu nhiên sẽ phun trào, nhiệt độ phi thường cao, đủ để phá hỏng phòng ngự bản thể của cường giả Thiên Vị. Tu sĩ Đế cảnh bình thường đi ngang qua chỗ đó, không cẩn thận sẽ trực tiếp bị thiêu đốt thành tro bụi. Ngay một chút bột phấn xương cốt cũng không chừa lại một chút nào
Những lời này của Hoa Minh ngược lại cũng có chút giá trị.
Nhưng mà Giang Trần nghe những lời này chẳng những không có mất hứng, ngược lại vẻ mặt còn càng thêm vui mừng. Đây không phải là địa phương thần điểu Chu Tước thích nhất hay sao?
Thầndđiểu Chu Tước cần hoàn thành nghi thức niết bàn, cần nhất là loại địa phương như vậy. Có loại địa phương này, xác suất thành công của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.
Hoa Minh rung động, hiển nhiên khi hắn nhìn thấy vẻ mặt vị huynh đài này vui mừng như vậy, trong lòng sợ rằng đã nhận định vị huynh đài trước mắt điên rồi.
Giang Trần sau khi biết rõ tin tức về Thi Tì địa ngục đảo này, lại truy vấn một ít tin tức về Thi Tì địa ngục đảo.
Hoa Minh lại nói:
- Tư liệu cụ thể ta cũng biết không nhiều lắm. Ngươi muốn biết tư liệu về Thi Tì địa ngục đảo, có thể đi một ít thành thị lớn của Lam Yên đảo vực thẩm tra tư liệu kỹ càng hơn. Có lẽ còn ổn thỏa hơn một chút.
- Được rồi, ngươi lại nói xem Lam Yên đảo vực này có bao nhiêu cường giả?
- Cường giả? Vậy thì cũng khó mà nói đuuợc. Dù sao cường giả Đại Thiên vị nhất định là có một ít. Cường giả Trung Thiên vị càng có một đám. Cường giả tiểu Thiên Vị cũng coi như là tồn tại tương đối đỉnh tiêm. Tu sĩ Đế cảnh ở Lam Yên đảo vực xem như lực lượng trung kiên, số lượng lớn nhất. Từ Nguyên Cảnh lên, Thánh Cảnh, Hoàng cảnh coi như là mới nhập môn a.
Giang Trần nghe vậy im lặng.
Nguyên Cảnh ở liên minh thập ục quốc cũng tính là cường giả cấp bậc lão tổ. Ở Lam Yên đảo vực này không ngờ lại chỉ là vừa mới là bước khởi đầu. Tiểu hài tử vừa mới ra đời, năm ba tuổi đã có thể tu luyện tới Nguyên Cảnh.
Đế cảnh ở cương vực nhân loại luôn được coi là cường giả đỉnh tiêm. Mà ở chỗ này chỉ có thể coi là lực lượng trung kiên, tầm trung. Tương đương với địa vị của cường giả Thánh Cảnh ở cương vực nhân loại.
Đây vẫn chỉ là Lam Yên đảo vực mà thôi.
Thập đại thần quốc, thân là thế lực nhất lưu. Nhất định còn cường đại hơn.
- Xem ra thực lực của Thập đại thần quốc này chỉ sợ sẽ càng thêm thâm bất khả trắc. Vạn Uyên đảo này rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại? Có cường giả Thần cấp hay không?
Trong lòng Giang Trần thực sự không dám xác định.
Cường giả Thần cấp đó là tồn tại thuộc về vị diện Chư Thiên, thần linh, thần linh a, tiến vào cường giả Thần cấp tuyệt đối có thể xưng là thần linh.
Giang Trần vốn cảm thấy Vạn Uyên đảo không có thần linh, nhưng hiện tại xem ra, hắn cũng không dám quá xác định.
Sau khi hỏi một trận, Giang Trần đối với thực lực Lam Yên đảo vực có một số nhận thức đại khái.
Về phần đại hội giao dịch của Lam Yên đảo vực, Giang Trần cũng lý giải được một chút.
Hoa Minh nói:
- Huynh đài, ta nhìn địa vị của ngươi không nhỏ. Nhưng mà đại hội giao dịch tỏng Hoàng Oanh cốc này địa vị tuy rằng không cao, thế nhưng ngẫu nhiên cũng có cơ hội kiếm được chỗ tốt. Ta từ nhỏ lớn lên ở chỗ này, mỗi một lần giao dịch hội đều có được mấy lần cơ hội chiếm được chỗ tốt thực sự.
- Kiếm được chỗ tốt thực sự?
Giang Trần hiếu kỳ.
- Kiếm được chỗ tốt thực sự hơn phân nửa là xuất hiện ở trên Lam Yên cổ ngọc. Có một ít Lam Yên cổ ngọc, bề ngoài không dễ xem xét. Không biết giá trị truyền thừa của nó. Mấy năm trước có một lần, có một khối Lam Yên cổ ngọc cấp thấp được dùng cái giá thấp mua đi. Kết quả người kia lại nhặt được bảo vật thực sự. Khối cổ ngọc kia không ngờ lại ẩn chứa một đạo ý chí uy năng của cường giả thượng cổ. Đạo ý chí, uy năng kia ẩn chứa uy áp vô cùng. Một khi phóng xuất ra trong chiến đấu, ngay cả cường giả Thiên Vị cũng có thể bị đạo ý chí này uy áp tới sụp đổ.
- Còn có một lần...
Hoa Minh này đối với điển cố về Hoàng Oanh cốc thực sự thuộc như lòng bàn tay.
Chuyện này khiến cho Giang Trần đối với Hoa Minh này phải lau mắt mà nhìn. Thiếu niên dơ bẩn này không ngờ lại có kiến thức sinh tồn như vậy.
Bằng không mà nói, ở Hoàng Oanh cốc này muốn lăn lộn tuyệt đối không dễ dàng như vậy.
Giang Trần hỏi rất nhiều vấn đề, cảm thấy năm trăm Thiên linh thạch này đáng giá. Lập tức đưa cho đối phương năm trăm Thiên linh thạch.
- Một trăm trước đó coi như là tiền bo, năm trăm này mới thực sự là phí cố vấn.
Giang Trần ra tay cũng coi như hào phóng, Hoa Minh kia càng cao hứng bừng bừng.
Hoa Minh đếm linh thạch, bỗng nhiên hai mắt sáng ngời, nhìn chằm chằm vào phía trước:
- Nhìn xem, chỗ đó vừa dán thông cáo, nhất định lại có chuyện náo nhiệt gì đó. Bằng không trong lúc diễn ra hội giao dịch sẽ không có thông cáo gì. Đi, qua đó xem.
Hoa Minh này kéo tay Giang Trần, đi về phía bên kia.
Dù sao Giang Trần cũng không có việc khác, cũng cùng đi qua.
Thông cáo trên kia thực sự là thông cáo mới nhất. Là treo thưởng truy sát.