Nếu như thực sự là Ma tộc hạ độc thủ, cả Bàn Long nhất mạch bọn họ cũng có thể không may a.
Có lẽ, Ma tộc chỉ muốn đối phó với một đối tượng là Cơ lão tam hắn.
- Trần thiếu, Cơ lão tam ta cả đời này không phục qua mấy người, ngươi là người mà Cơ lão tam ta bội phục nhất. Ngươi nói xem, kế tiếp chúng ta nên làm thế nào?
Sau khi Cơ Tam công tử hiểu rõ trong lòng chuyện này, dứt khoát không nghĩ nhiều mà trực tiếp thỉnh giáo Giang Trần.
- Bảo vệ tốt chính mình, bảo vệ tốt Bàn Long nhất mạch. Đề phòng nghiêm ngặt âm mưu của Ma tộc. Ma tộc công kích Bàn long đại đế mà không có giết hắn, nhất định là có mưu đồ. Mà phản ứng của Nhân trưởng lão kia cũng có vẻ quỷ dị. Hiện tại ta cũng không suy đoán ra âm mưu của bọn chúng, nhưng mà nhất định phải đề phòng.
Ma tộc làm việc quỷ dị, trong lúc nhất thời Giang Trần cũng khó suy đoán được bọn họ có dã tâm, mưu đồ gì.
Cơ Tam công tử vẻ mặt đau khổ nói:
- Cẩn thận đề phòng đương nhiên là phải làm, nhưng mà ma trảo của Ma tộc vô hình, khó lòng phòng bị, ngàn phòng vạn phòng cuối cùng nhất định cũng khó mà phòng nổi.
- Yên tâm đi, hiện tại khu vực Lưu Ly vương thành ma tộc không dám lộ diện, làm qua. Nếu như bọn chúng dám can đảm làm vậy, sẽ không trốn trốn tránh tránh như thế.
Cơ Tam công tử cẩn thận nghĩ lại, cũng hơi yên tâm hơn một chút.
- Ngươi đi về trước đi, không nên đánh rắn động cỏ. Nhớ kỹ, phải ra vẻ không biết gì.
Giang Trần dặn dò.
Cơ Tam công tử gật đầu:
- Được rồi, ta cũng muốn nhìn xem Ma tộc này rốt cuộc có chỗ nào không tầm thường, Cơ lão tam sẽ chơi đùa với bọn chúng một chút.
Cơ Tam công tử đi rồi, tâm tình Giang Trần cũng có chút phiền muộn.
Có lẽ những Ma tộc này hiện tại chỉ có thể giở trò trên quy mô nhỏ, nhưng mà một khi đợi tới lúc Ma kiếp bộc phát mới đối phó, như vậy đã muộn rồi.
Phải đề phòng, nhưng lại coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Đương nhiên, việc cấp bách hiện tại cần làm chính là tăng thực lực lên, không ngừng tăng thực lực lên.
Đồng thời Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận kia, công tác trọng tổ cũng phải nhanh chóng.
Trong một bí cảnh của Khổng Tước thánh sơn, Giang Trần một mình triệu kiến Tứ đại thần thú. Hiện tại trừ Thái Tuế bạch hổ còn thiếu một ít hỏa hầu, tam đại Chân linh khác đều có cảnh giới Thần đạo.
Tứ đại thần thú thấy Giang Trần một mình triệu kiến bọn họ, trong lòng đều cảm thấy có chút kỳ quái.
Tự nhiên bọn họ còn nhớ rõ Giang Trần đã từng nói qua điển cố về huyết mạch Tứ đại thần thú bọn họ, còn tưởng rằng Giang Trần lại muốn nhắc lại những bí mật thượng cổ kia.
Đối với chuyện này, kỳ thực trong lòng bọn họ cũng vô cùng chờ đợi.
Bọn họ cũng muốn nhìn một chút, rốt cuộc bí mật thượng cổ kia phải chăng thực sự thần kỳ như vậy. Huyết mạch tứ đại thần thú tề tụ, thực sự có thể trọng luyện ngũ hành, tái tạo càn khôn, diễn hóa thiên đạo hay sao?
- Chư vị không cần câu nệ, các ngươi đều là đồng bạn của ta, mặc kệ thời gian quen biết dài hay ngắn. Mọi người có thể tụ tập cùng một chỗ, đều là đồng bạn có thể thành thật với nhau.
Giang Trần nhìn biểu lộ nghiêm túc trên mặt mọi người, cũng cố ý nói vậy để khiến cho mọi người nhẹ nhõm hơn đôi chút.
Thần điểu Chu Tước cười nói:
- Chúng ta không câu nệ a, chỉ là có chút chờ mong mà thôi.
- Chờ mong?
Giang Trần nháy mắt mấy cái:
- Ta còn chưa nói chuyện gì mà các ngươi đã chờ mong sao?
- Ách, chẳng lẽ Trần thiếu không phải đang định nói tới bí mật tứ đại thần thú hay sao?
Thần điểu Chu Tước có chút ngạc nhiên nhìn qua Giang Trần.
Giang Trần dở khóc dở cười nói:
- Sự kiện kia không phải đã nói rồi sao? Chẳng lẽ các ngươi cho rằng hiện tại có thể làm hay sao? Chuyện này còn sớm lắm. Tiểu Bạch còn chưa đột phá thần đạo, cho dù đột phá thần đạo, cũng không phải là chuyện trong một sớm một chiều. việc này không thể nóng vội.
Nghe Giang Trần nói không phải là chuyện kia, tất cả mọi người có chút thất vọng.
Giang Trần cười nói:
- Xem ra các ngươi so với ta còn nóng vội hơn a. Việc này thực sự nên bàn bạc kỹ hơn. Ta hôm nay triệu tập các ngươi là có tin tức tốt khác muốn nói cho mọi người. Đồng thời cũng là thực hiện hứa hẹn lúc trước.
- Hứa hẹn gì?
- Các ngươi đi theo ta, ta đã hứa hẹn làm cho các ngươi không ngừng mạnh mẽ. Đây là lời hứa của ta, tự nhiên phải làm được. Hôm nay có một cơ duyên như vậy, có thể khiến cho các ngươi trở nên mạnh mẽ, hơn nữa tiềm lực trở nên mạnh mẽ còn không ngừng tăng lên.
Nụ cười của Giang Trần vô cùng ấm áp.
Tứ đại thần thú hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều kinh ngạc không thôi.
Tiểu Bạch kia là người gấp gáp nhất, nói:
- Trần thiếu, là cơ duyên gì, nói mau, nói mau đi a.
Thái Tuế bạch hổ trẻ nhất, cũng là người trước mắt có tu vi yếu nhất. Hắn luôn cảm giác mình là ngườ làm cản trở, cho nên đặc biệt nóng lòng.
Thần thú Huyền Vũ hai mắt lúc này cũng sáng ngời, tu vi hắn nhiều năm không có đột phá. Gia nhập đội ngũ của Giang Trần, một là cảm thấy loạn thế đã tới, gia nhập cũng là một lựa chọn tốt. Thứ hai cũng là bởi vì Giang Trần đã từng đáp ứng với hắn qua chuyện này.
Giờ phút này nghe vậy, tự nhiên trong lòng hắn vô cùng nóng bỏng.
Giang Trần cũng không có thừa nước đục thả câu mà lấy ra bốn khỏa Đại La Vân Anh quả.
- Quả này gọi là Đại La Vân anh quả, chính là kỳ bảo trên bảng kỳ bảo tạo hóa trên Chư Thiên, trong trí nhớ truyền thừa của chư vị có nói tới chuyện này hay không?
- Đại La Vân anh quả?
Thần điểu Chu Tước nhìn chằm chằm vào Đại La Vân anh quả trong tay Giang Trần, lắc đầu nói.
Thái Tuế bạch hổ rung đùi đắc ý, quang mang trong mắt tuôn ra, hận không thể lập tức nhào lên, đem Đại La Vân anh quả nuốt vào trong miệng.
Thần thú Huyền Vũ vẻ mặt nghi hoặc, tự nhủ:
- Chư Thiên tạo hóa bảng này ta có chút ấn tượng, nhưng mà Đại La Vân anh quả, lại không biết.
- Đúng rồi, Chư Thiên tạo hóa bảng có ấn tượng, trong trí nhớ truyền thừa dường như là có chút ấn tượng.
Thần điểu Chu Tước cũng gật đầu nói.
Long Tiểu Huyền cười hắc hắc:
- Vậy thì các vị quả thực kiến thức hạn hẹp rồi. Đại La Vân anh quả này chính là từ tạo hóa mà tới. Bảo vật Chư Thiên, nhưng mà dường như không nên xuất hiện ở loại vị diện bình thường như Thần Uyên đại lục a.
Rốt cuộc vẫn là Chân Long nhất tộc, quả nhiên kiến thức cao minh hơn một chút.
Giang Trần dựng thẳng một ngón tay cái lên:
- Đúng vậy, đây cũng là chỗ ta nghi hoặc nhất, nhưng mà Đại La Vân anh quả này qua thực đã xuất hiện ở Thần Uyên đại lục. Chư vị, mắt thấy mới là thực a.
Hai mắt Long Tiểu Huyền sáng ngời:
- Đại La Vân anh quả tương truyền sinh trưởng trên Đại La Vân anh thụ. Đại La Vân anh thụ kia tạo hình ưu mỹ, từ xa nhìn lại giống như tiên nhân nhảy múa. Mà cây này nghe nói hơn mười vạn năm mới nở hoa một lần, kết quả một lần. Số lượng quả kết được cũng vô cùng có hạn, không bàn mà hợp với số lượng cửu cửu chí tôn.
Giang Trần vỗ đùi:
- Long huynh, không tệ a. Trí thức rất uyên bác.
Long Tiểu Huyền cười hắc hắc, nụ cười trên mặt tràn ngập rụt rè và tự đắc. Có thể nhìn ra được, hắn cảm thấy vô cùng thống khoái.
- Trần thiếu, Đại La Vân anh quả này rốt cuộc có diệu dụng thế nào?
Thần điểu Chu Tước quan tâm hỏi.
- Đại La Vân anh quả, công đoạt tạo hóa, có thể sửa đá thành vàng, hóa phàm thành thần. Cho dù là tu sĩ Thiên vị tư chất kém, phục dụng một khỏa Đại La Vân anh quả nhất định cũng sẽ tiến vào thần đạo. Mầ tu sĩ thần đạo phục dụng quả này có thể tăng tiềm lực lên trên phạm vi lớn, tăng thực lực lên. Một đoạn thời gian ngắn sau khi phục dụng, tu vi sẽ đột nhiên tăng mạnh lên, tiềm lực vô cùng. Là vật tạo hóa chân chính.