Mục lục
Binh Vương Trở Về - Mạc Phàm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Ngay khi Mạc Phàm xuất thần, liền bị Hạ Hiểu Y trực tiếp kéo vào ký túc xá nữ!

Ký túc xá của Hạ Hiểu Y ở tầng sáu, Mạc Phàm xách hai cái túi lớn, còn kéo theo một cái vali, leo lên từng tầng một. Tuy nhiên, số cân nặng này thực sự chẳng là gì với anh.

Về phần Hạ Hiểu Y thì chỉ ở bên hô hào cổ vũ cho anh rể của mình suốt chặn đường. cạnh hô một đường cổ vũ cho tỷ phu của nàng.

Cuối cùng cũng đến phòng ký túc xá 606, Hạ Hiểu Y lấy chìa khóa vừa mới nhận được, vừa mở cửa vừa nói: "Chúng ta hẳn là người đầu tiên trong ký túc xá đến báo danh nhỉ?”

Sau đó, cánh cửa mở ra. Như mở ra một căn phòng của mùa xuân.

Ba cô gái mặc quần áo mát mẻ đang đứng trong phòng, một trong số họ vẫn đang dùng khăn lau mái tóc dài ướt sũng của mình.

Mũi Mạc Phàm lập tức tràn ngập hơi thở thanh xuân, trong mắt cũng tràn đầy màu sắc mát mẻ.

Anh chàng bất giác lùi lại hai bước.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Hiểu Y lập tức lộ ra nụ cười: "Chào các cậu, tớ là Hạ Hiểu Y.”

Cô bé này từ trước giờ rất cởi mởi.

"Chúng tôi đều đến từ lâu, chỉ còn chờ mình cậu đó.” Nữ sinh đang lau tóc kia đầu tiên là nhiệt tình chào hỏi Hạ Hiểu Y, sau đó nhìn Mạc Phàm nói:

“Hiểu Y, đây là bạn trai cậu sao? Đẹp trai quá.”

"Đúng vậy, cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng thấy qua nam nhân đẹp như vậy." Một cô gái tóc ngắn khác nói.

"Các cậu..." Một cô gái mặc trang phục mùa hè thể thao màu trắng hơi đỏ mặt, nói: "Các cậu đừng làm anh trai này xấu hổ. ”

“Anh gì ơi, ngại quá, tôi cũng đang độc thân. Nếu tiện anh có thể giới thiệu anh em trai gì của anh cho tôi không?” Nữ sinh cao gầy lau tóc nói.

Mạc Phàm xách túi lớn, lại bất giác lui về phía sau thêm một bước.

Anh lớn hơn những cô gái này vài tuổi, nhưng tại sao anh lại có cảm giác như bị các nàng đùa giỡn đây?

Bọn họ mới vào đại học, nói chuyện đều thẳng thắn như vậy sao?

Chỉ là, Mạc Phàm bỗng nhiên cảm thấy ký túc xá này ở phương diện nào đó rất đoàn kết! Chẳng lẽ khi trường học phân chia ký túc xá, thì đem tất cả nữ lưu manh năm nhất tập hợp lại một chỗ?

À, cũng chỉ có cô gái mặc trang phục mùa hè màu trắng hơi bình thường một chút!

“Đây là anh rể của tớ.” Hạ Hiểu Y kéo Mạc Phàm lại, nói: "Ai nha, anh rể, anh lui cái gì mà lui? Có gì mà xấu hổ?"

“Thì ra là anh rể của cậu, vậy chúng ta chẳng phải là không có cơ hội gì sao." Cô gái cao gầy mặc áo dây trưng ra vẻ mặt tiếc nuối:

"Vốn muốn ngày đầu tiên vào đại học đã muốn giải quyết vấn đề độc thân của tôi, không ngờ lại thất bại.”

“Không nha, thực ra anh rể và chị gái tớ còn chưa có mối quan hệ ràng buộc nào cả. Nhưng tôi thấy hai người bọn họ thật sự xứng đôi.” Hạ Hiểu Y nói:

“Các cậu tuy rằng đều rất đẹp, nhưng cũng không thể đào góc tường của chị gái tớ đâu.”

Những lời này nói ra, lập tức đem ba nữ sinh trong ký túc xá khen một lần, khoảng cách của mọi người lập tức liền được kéo gần.

Mạc Phàm hắng giọng, hắn cảm thấy mình không thể bị động nữa, vì vậy chủ động bước lên trước nói:

“Xin chào, tôi tên Mạc Phàm, là chiến hữu của anh trai Hiểu Y. Trong mấy năm tới, mong mọi người chiếu cố cho con bé Hiểu Y không đáng tin cậy này.”

“Thì ra là quân nhân?” Cô gái đang lau tóc ném khăn tắm sang một bên, đưa tay về phía Mạc Phàm:

"Chào anh Mạc Phàm, em tên là Lam Vũ Tâm, năm nay gần mười chín tuổi, trong nhà quản lý chặt chẽ, còn chưa từng yêu đương.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK