Mục lục
Binh Vương Trở Về - Mạc Phàm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đúng vậy, mấy năm trước cô ấy từng đến biên giới Bắc An, còn thuận tay giải quyết một nhóm thổ phỉ từ Haider vượt biên giới đến Đại Hạ cướp bóc. Lúc ấy, chuyện này đã rầm rộ rất lớn đến Bắc An đó!” Hạ Hiểu Y cũng không có ý đem vị Khuynh Thành tiên tử này trở thành địch nhân, ngược lại là bộ dáng ngưỡng mộ và si mệ:

"Nghe nói Khuynh Thành tiên tử một mình liền ngăn được mấy trăm người man rợ Haider, cứu cả một thị trấn ở biên giới."

Mạc Phàm nheo mắt lại: “Nghe nói Tô Khuynh Thành là người phương nam, cô ấy đến phương bắc làm gì?”

Hạ Hiểu Y lắc đầu: "Em cũng không biết. Chỉ nghe nói hình như cô ấy ở trong Núi Tuyết ở Bắc cảnh vài ngày, nói là đến thăm cố nhân một chút, thế nhưng, trong Núi Tuyết kia cũng không có người ở mà.”

Ánh mắt Mạc Phàm khẽ động, dường như đã nghĩ tới cái gì.

Không ai sống trong những ngọn núi phủ tuyết lạnh giá, nhưng trong thế giới phủ đầy tuyết đó có một nghĩa trang liệt sĩ!

Ở nơi sâu nhất của nghĩa trang, còn có một ngôi mộ của thiếu tướng!

Mà bên trong ngôi mộ đó thật ra chỉ có một bộ quân phục mà thôi!

Chẳng lẽ, Tô Khuynh Thành vượt ngàn dặm đến biên cảnh phía bắc, chỉ là vì tế lễ vị hôn phu thời thơ ấu kia của nàng sao?

Mà lúc ấy Mạc Phàm giả chết thoát thân, còn cách xa trùng dương, tại một đại lục hỗn loạn khác, hoàn toàn không biết chuyện này.

Đợi hồi lâu, Mạc Phàm mới hoàn hồn, phát hiện Hạ Hiểu Y đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình.

“Con nhóc em lại suy nghĩ lung tung cái gì đó?” Mạc Phàm lập tức hiểu được suy nghĩ của đối phương, dở khóc dở cười:

"Anh với Tô Khuynh Thành cũng không có quen biết.”

"Anh rể, anh quá được săn đón." Hạ Hiểu Y khẽ nói: “Có chị Quyên, đại tá Hạ, hiện tại lại xuất hiện một Khuynh Thành tiên tử có hôn ước, đối thủ cạnh tranh của chị em, hình như càng ngày càng mạnh. ”

“Nói đi đâu vậy hả? Mau đi ngủ đi!” Mạc Phàm kéo cánh tay Hạ Hiểu Y đi ra ngoài:

“Tiểu quỷ như em, mỗi ngày trong đầu đều suy nghĩ cái gì…”

“Anh rể, em đã nói em không còn nhỏ nữa, em đã trưởng thành…”

Rầm.

Hạ Hiểu Y còn chưa nói hết, đã bị Mạc Phàm không chút khách khí nhốt vào trong phòng ngủ.

Mạc Phàm trở về phòng, nhìn một cái tên trên giấy hôn ước, nhẹ giọng lẩm bẩm: "Bố, bố đang ở đâu? Còn sống không?"

Trong căn phòng yên tĩnh, không ai có thể trả lời anh.

Bất tri bất giác đến sáng sớm, mặt trời đã dần nhô lên.

Có một bầu không khí căng thẳng trong trang viên của Trình gia vào thời điểm này.

Trình Lộ Hàm đi tới đi lui trong phòng khách, cả đêm cũng không có ngồi xuống.

Trình Thanh Dương và Bạch Chấn Dương vẫn đang ở trong trạng thái không liên lạc được, Hồ Vệ Bưu và các vệ sĩ khác cũng không có tin tức gì.

Con rể Trình gia, phụ thân Bạch Chấn Dương - Bạch Thủ Ninh cũng đã đến đây. Chuyện cho tới lúc này, hắn cũng đã ý thức được sự tình không ổn.

Giờ phút này, trong phòng khách vẫn còn vài người đàn ông đang ngồi, đều là nhân vật chủ chốt đời thứ hai của Trình gia.

Về Trình lão gia tử, người từng là phó giám đốc điều hành tỉnh Liêu Giang, vì tuổi già sức yếu nên dần không còn quan tâm đến chuyện gia đình, rất ít khi xuất hiện trong trang viên gia tộc, quanh năm ở bờ biển phía nam Đại Hạ dưỡng già.

"Ta nói Lộ Hàm, ngươi có thể đừng qua lại hay không, nhìn đến chóng cả mặt. Có Hồ Vệ Bưu đi theo, ở Bắc An sẽ không có chuyện gì nghiêm trọng đâu.”

Người nói chuyện là một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, tên là Trình Đông Phương, là người nắm quyền hiện tại của Trình gia.

Tuy rằng Trình lão gia tử còn chưa chính thức rời khỏi vị trí gia chủ, nhưng đã dần giao quyền cho các con trai. Quyền quyết định chính trong gia đình đều nằm trong tay con cả Trình Đông Phương.

Trình Đông Phương mặc dù ngoài miệng nói vậy, nhưng đáy mắt cũng có chứa lo lắng, Trình gia yên ổn quá lâu, lần này sự tình rõ ràng cùng trước kia không giống nhau.

Huống hồ, cả Trình Thanh Dương và Bạch Chấn Dương, đều là hậu bối mà hắn rất thích.

Trình Lộ Hàm lo lắng nói: "Đại ca, Chấn Dương hiện tại sinh tử chưa biết, em làm sao có thể không lo lắng? Nếu như Chấn Dương có chuyện gì, em nhất định sẽ tập hợp lực lượng của Trình gia, giết chết tên khốn đó. Bây giờ còn không biết Chấn Dương đang ở đâu, ngồi yên một chỗ thì có ích gì chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK