Mục lục
Binh Vương Trở Về - Mạc Phàm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiệu Quyên kinh ngạc, nghĩ lại một chút, vừa rồi cô quả thật không nhìn thấy thư thông báo của Hạ Hiểu Y.  

             “Hiểu Y, em chờ chút, cô đến phòng giáo vụ hỏi xem, có lẽ là bị bỏ sót.”  

             “Dạ, cám ơn cô." Hạ Hiểu Y gật đầu.  

             Ngoại trừ Bạch Chấn Dương, những học sinh khác trong lớp cũng đều cho rằng thư thông báo của Hạ Hiểu Y đã bị bỏ sót, dù sao với điểm số siêu cao của cô ấy, các trường học trên toàn quốc gần như có thể tùy ý lựa chọn.  

             Tuy nhiên khi Thiệu Quyên đến máy tính phòng giáo vụ kiểm tra mới phát hiện, ở phía sau tên Hạ Hiểu Y, vậy mà lại hiển thị dòng chữ [Hồ sơ trượt.]  

             Trượt? Rớt đại học?  

             “Chuyện này không thể nào!” Thiệu Quyên lập tức nghiêm mặt:  

             “Điểm số của Hạ Hiểu Y là thứ hai trong toàn trường chúng ta, thi đậu vào Ninh Đại còn dư điểm! Hoàn toàn không có khả năng trượt!”  

             "Đây dù sao cũng là văn kiện từ Sở Giáo Dục tỉnh truyền đến, sẽ không có bất kỳ sai sót gì. Hay là bởi vì điểm trúng tuyển chuyên ngành Nguyên lực của Đại học Ninh Châu quá cao?” Người quản lý phòng giáo vụ nói.  

             "Điểm trúng tuyển coi như là cao hơn nữa, Hạ Hiểu Y cũng nhất định đạt điểm đậu!” Thiệu Quyên nói tới đây, bỗng nhiên nghĩ đến vẻ mặt đắc ý của Bạch Chấn Dương:  

             "Bạn học Bạch Chấn Dương trong lớp chúng tôi, tổng thể so với Hạ Hiểu Y ít hơn hai trăm điểm, cũng đậu ngành Nguyên lực ở đại học Ninh Châu!”  

             "Bạch thiếu trúng tuyển là chuyện bình thường. Chuyện này không liên quan gì đến việc Hạ Hiểu Y rớt đại học!”  

             Một giọng nói từ ngoài cửa truyền vào. Là hiệu trưởng Quyền Khôn Sơn.  

             Bạch thiếu? Thiệu Quyên nghe xong lời này liền rõ ràng. Cô rốt cuộc cũng ý thưc được, bối cảnh của Bạch Chấn Dương, có thể đã vượt xa tưởng tượng của cô!  

             “Hiệu trưởng, hồ sơ của Hạ Hiểu Y bị đánh trượt, rõ ràng là có người ở sau lưng giở trò! Chuyện này ngài không thể bỏ qua được.” Thiệu Quyên bức xúc nói:  

             "Nếu không, giáo viên và học sinh trong trường nhất định sẽ thất vọng!"  

             Quyền Khôn Sơn nhìn Thiệu Quyên lắc đầu: "Cô bảo Hạ Hiểu Y cùng Bạch thiếu gia nói chuyện thật tốt, nói không chừng sự tình sẽ có thay đổi.”  

             Nói xong, Quyền Khôn Sơn liền đi ra ngoài.  

             Ông cũng đoán được một ít nội tình, nhưng vì giữ vững vị trí hiệu trưởng của mình, ông không muốn nhúng tay vào chuyện này!  

             Ánh mắt Thiệu Quyên kịch liệt run lên, hét lớn từ phía sau:  

             "Quyền hiệu trưởng, tôi không thể làm một giáo viên vô ích như ông! Tôi không thể để học sinh của mình bị oan uổn như vậy!”  

             Quyền Khôn Sơn quay mặt lại, lạnh lùng nói: "Cô Thiệu. Chú ý lời nói của cô. Nếu như lại làm trái ý hiệu trưởng, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể yêu cầu cô rời khỏi ngôi trường này!"  

             Thiệu Quyên biết việc này không phải chuyện nhỏ, vì thế lập tức trở lại phòng học.  

             Nhìn sắc mặt nặng nề của nàng, trong lòng rất nhiều bạn học cũng có dự cảm không tốt.  

             "Hiểu Y, em theo cô ra ngoài một chút." Thiệu Quyên nói.  

             Hạ Hiểu Y vừa mới đứng lên, Bạch Chấn Dương đã phát ra một tràng cười chế nhạo, anh ta dựa vào lưng ghế, gác chân lên bàn, ngạo nghễ nói:  

             "Ha ha, Hạ Hiểu Y rớt đại học, có cái gì mà phải che giấu?”  

             Hạ Hiểu Y rớt đại học?  

             Mọi người trong lớp lập tức bị sốc!  

             Thiệu Quyên nhìn chằm chằm Bạch Chấn Dương: "Bạn học Bạch, cậu đã sớm biết chuyện này? Hiểu Y không được nhận vào đại học Ninh Châu, chuyện này có dính dáng gì đến cậu không?”  

             Bạch Chấn Dương nhún nhún vai, từ chối cho ý kiến, cười nói:   

             "Nếu Hiểu Y năm nay không đậu, vậy thì cứ học lại một năm đi, nói không chừng sang năm lại có thể đậu đại học Ninh Châu đấy!”  

             Học lại một năm? Lời này hắn nói ra cũng thật dễ dàng.  

             Hạ Hiểu Y là người có điểm cao thứ hai trong toàn trường, top 10 toàn tỉnh. Vì sao nàng lại rớt trường đại học mà đến người như Bạch Chấn Dương cũng đậu?  

             Hốc mắt Hạ Hiểu Y đỏ lên, nhưng cũng không có nước mắt rơi xuống. Bây giờ dù ngốc đến mấy cũng biết được Bạch Chấn Dương với chuyện này tuyệt đối không thoát khỏi liên quan!  

             Thiệu Quyên nhìn Bạch Chấn Dương thật sâu: "Bạn học Bạch, tôi biết bối cảnh của cậu rất tốt, nhưng chuyện đã đến nước này, cậu có thể cho tôi một lời giải thích không?"  

             “Giải thích? Tại sao tôi phải giải thích với cô? Chỉ vì cô lớn tuổi hơn tôi sao? Ngày thường không phải cô rất thích chỉ trích tôi sao? Bây giờ tôi đã tốt nghiệp, tại sao tôi còn phải nghe lời cô?”  

             Trong giọng nói của Bạch Chấn Dương đối với Thiệu Quyên cũng không có bất kỳ ý tôn trọng nào, mà tràn ngập khiêu khích.  

             Thậm chí ánh mắt của hắn còn quét qua quét lại mấy lần ở vị trí lồi lõm trên người Thiệu Quyên! Cái gì tôn sư trọng đạo, đối với Bạch Chấn Dương là hoàn toàn vô nghĩa.  

             Nhìn thấy ánh mắt đầy xúc phạm của Bạch Chấn Dương, Thiệu Quyên tức giận đến nói không nên lời.  

             Mà Bạch Chấn Dương lại nhìn về phía Hạ Hiểu Y, mỉm cười nói:   

             "Nếu tối nay cậu đến nhà tôi xin lỗi, tôi có thể để Ninh Đại phát thư trúng tuyển cho cậu. Qua đêm nay, cậu sẽ hết cơ hội.”  

             Thật ra Hạ Hiểu Y không phải không đậu đại học Ninh Châu, mà thông tin điểm số cùng nguyện vọng đăng ký của cô bị chặn lại trong hệ thống giáo dục tỉnh Liêu Giang, không truyền đến Đại học Ninh Châu!  

             "Tên khốn! Bạch Chấn Dương, cậu có biết cậu đang nói gì không?" Thiệu Quyên chỉ vào Bạch Chấn Dương, tràn đầy tức giận:  

             “Cậu đang phạm tội. Nếu cậu vẫn cư xử như vậy, tôi sẽ báo cáo đến chi cục giám sát!”  

             Ánh mắt của hắn lại nhìn chằm chằm dưới thắt lưng của Thiệu Quyên, trong đó ý tứ không cần nói cũng biết!  

             Hạ Hiểu Y hai tay đập bàn, đột ngột đứng dậy:  

             "Có việc gì thì cứ nhắm vào tôi, chuyện này không liên quan gì đến cô Thiệu, đừng làm khó cô ấy!"  

             Bạch Tam Diệp thấy thế liền mỉm cười nói:   

             "Rất tốt, tôi thích giao tiếp với người thông minh. Vậy cứ theo lời Bạch thiếu mà làm. Cô bé, tối nay chúng tôi chờ cô đến xin lỗi. Nếu biểu hiện tốt, trưa mai cô có thể nhận được thư trúng tuyển của Ninh Đại.”  

            

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK