Mục lục
Binh Vương Trở Về - Mạc Phàm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thiên Kỳ, em sao vậy?” Mạc Phàm nói xong, lại phát hiện hốc mắt Hạ Thiên Kỳ đỏ bừng.  

             "Không có gì, chỉ là nghĩ đến gia nhập quân đội, em có chút lo lắng thôi." Hạ Thiên Kỳ vội vàng thu hồi tâm tình, tùy tiện tìm một lý do.  

             "Cái này có cái gì phải lo lắng? Yên tâm đi, em bây giờ là em gái anh, đến lúc đó sẽ có người trong quân bộ chăm sóc em.” Mạc Phàm cười nói.  

             "Cám ơn anh." Hạ Thiên Kỳ mỉm cười, đứng dậy: “Em về phòng trước đây!”  

             Đóng cửa phòng ngủ lại, Hạ Thiên Kỳ liền không kìm nổi nước mắt.  

             Dù trong lòng rất buồn, không nỡ xa Mạc Phàm, nhưng Hạ Thiên Kỳ biết rõ mục đích rời xa lần này là để có cuộc hội ngộ tốt đẹp hơn.  

             Xinh đẹp chỉ là nhất thời, thực lực mới là vĩnh cữu. Hạ Thiên Kỳ cô không thể mãi là chim hoàng yến dưới sự bảo vệ của Mạc Phàm, cô muốn cùng anh sóng vai bay lượn trên bầu trời.  

             "Anh, nếu còn sống, anh có đồng ý với sự lựa chọn này của em không?"  

             Nhìn bức ảnh của Hạ Thiên Minh trên bàn, nước mắt vẫn không ngừng rơi nhưng giọng nói lại đầy kiên định.  

             …  

             Cũng cùng lúc này, Tống Tử Viện biến mất nhiều ngày qua, đã xuất hiện ở thành phố Ninh Châu, thủ phủ tỉnh Liêu Giang.  

             Tống Lương Minh vẫn có chút năng lực, tin tức ông cùng vợ mình quỳ xuống xin lỗi người khác tạm thời không lan tryền đến các tỉnh. Những video ban đầu được lan truyền trên diễn đàn Bắc An cũng đã được hắn sai người âm thầm xóa bỏ.  

             "Tử Viện, từ lúc còn học đại học, tôi đã luôn yêu em sâu đậm, vì vậy khi thấy em gặp khó khăn, tôi tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn."  

             Một người đàn ông khoảng hai mươi tuổi ngồi đối diện với Tống Tử Viện. Anh ta mặc bộ vest được may tinh xảo và đắt tiền, diện mạo không tệ, nhưng môi rất mỏng, cho người ta cảm giác khó hòa đồng.  

             Tống Tử Viện nhẹ nhàng gật đầu:   

             "Cám ơn anh. Nhưng người đàn ông đó thật sự rất khó đối phó, ngay cả đội trưởng đội giám sát đặc biệt cũng bênh vực hắn ta. Em trai tôi hiện tại vẫn còn ở trong phòng thẩm vấn của đội giám sát, sinh tử chưa biết..."  

             Người đàn ông này tên là Trình Thanh Dương, là bạn học đại học của Tống Tử Viện. Gia tộc của anh ở tỉnh Liêu Giang kinh doanh nhiều năm, rất có thế lực.  

             "Đội trưởng đội giám sát đặc biệt bị hắn sử dụng? Ha ha, cái này không có gì, hoàn toàn không cần lo lắng, đám người đội giám sát đặc biệt đều là quỷ nghèo, đói lương sống qua ngày, muốn mua chuộc bọn họ là chuyện rất đơn giản.”  

             Trình Thanh Dương cười ha hả, hoàn toàn không chú ý đến lời nhắc nhở của Tống Tử Viện.  

             "Điều này không thể nào..." Tống Tử Viện có chút không xác định.  

             Chuyện cho tới bây giờ, Tống Tử Viện cũng không nhận ra vấn đề trên người mình, ngược lại đem tất cả trách nhiệm đều đổ lỗi cho Mạc Phàm.  

             "Không có gì là không thể, dù sao tại thành Ninh Châu này, chúng ta cùng đội giám sát quan hệ rất tốt."  

             “Vậy cảm tạ Thanh Dương giúp đỡ.” Tống Tử Viễn cắn môi một cái.  

             Nhớ tới tình hình ngày đó Mạc Phàm bảo nàng đi xin lỗi, trong đôi mắt đẹp của Tống Tử Viện hiện ra một tia tủi nhục. Ánh mắt này thật sự là làm cho người ta đau lòng.  

             Trình Thanh Dương bắt được khoảnh khắc đó, khóe môi hơi nhếch lên, lộ ra một tia cười. Rõ ràng, bây giờ là cơ hội tốt nhất để giành được Tống Tử Viện.  

             “Trình gia tôi vẫn luôn lấy nguyên lực võ giả mà nổi danh, tùy tiện phái ra vài người, là đã có thể xử lý Mạc Phàm này. Nhưng mà… không thể không có đền đáp nhỉ?”  

             Trình Thanh Dương vừa nói, ánh mắt đánh giá qua lại trên người Tống Tử Viện, ý tứ đã rất rõ ràng.  

             Hôm nay cô mặc một chiếc váy đen không có bất kỳ trang trí nào, tuy đơn giản nhưng đường cong tinh xảo lại được phô bày, rất nổi bật trong chiếc váy ngắn này. Chúng dường như có thể khơi dậy bản năng bên trong của người đàn ông.  

             Tống Tử Viện ngẩng đầu lên, nhìn Trình Thanh Dương một cái, cắn cắn môi.  

             “Chỉ cần có thể đuổi Mạc Phàm ra khỏi Bắc An, như vậy, sau khi trở về Tống gia, tôi nhất định sẽ xuất ra thành ý lớn nhất để cảm tạ anh.”  

             Thành ý lớn nhất này rốt cuộc là gì? Đã không cần nói cũng biết.  

             Trình Thanh Dương hài lòng nở nụ cười: “Rất tốt! Thật lâu không có tới Bắc An thành, sẵn dịp cùng em đi thăm nơi đó một chút.”  

             Nghĩ đến một đao lướt qua má mình tại tiệc cưới kia, trong mắt Tống Tử Viện hiện ra một tia do dự:   

             "Thanh Dương, tôi và cha mẹ cãi nhau. Bọn họ buộc tôi phải đi xin lỗi người kia, chuyện này tôi không tiện ra mặt, cho nên... Xin giúp tôi thêm một chút.”  

             Nói xong Tống Tử Viện liền đứng dậy, đối diện với Trình Thanh Dương, cúi đầu thật sâu.  

             Từ góc nhìn của Trình Thanh Dương, vừa khéo có thể nhìn thấy cổ áo Tống Tử Viện, nơi phập phồng trắng nõn kia, quả thực động lòng người.  

             Dáng người của cô nàng này còn đẹp hơn rất nhiều so với chỉ nhìn ở bên ngoài! Trình Thanh Dương nghĩ trong đầu. Sau đó đứng dậy, hùng hỗ nói:  

             “Tử Viện, em yên tâm. Nếu tôi đã ra tay, vậy thì không không chỉ làm cho tên Mạc Phàm kia quỳ gối xin lỗi em, còn có thể giúp em lấy lại những thứ mất đi ở Tống gia!”  

             …  

             Tống gia.  

             Con trai mặc dù không thể cứu ra, nhưng ít nhất vẫn bảo vệ được tính mạng. Dù sao ở thời đại võ giả hoành hành này, muốn Tống Viễn Đông biến mất không một tiếng động, không phải là chuyện khó.  

             “Thất bại lần này coi như là hồi chuông cảnh tỉnh đi." Tống Lương Minh trầm giọng nói với vợ:  

             "Việc cấp bách trước mắt là tìm Tử Viện trở về, để nó xin lỗi Mạc tiên sinh, nếu Tử Viện không muốn..."  

             Tống Lương Minh dừng lại một chút, ánh mắt lạnh đi:   

             “Thì cho người trói nó lại, đưa đến chỗ Mạc tiên sinh. Nó là con gái của Tống gia, phải hiểu được khó khăn của cha mẹ nó!”  

            

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK