Mà bên này, Hàn Lập Trung vỗ vỗ tay, mười mấy thủ hạ phía sau trực tiếp mở hộp ra, tất cả đều là quà tặng quý trọng, vàng bạc châu báu mọi thứ đều có, nhìn dáng vẻ chắc chắn có giá trị tới vài trăm vạn!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ nhà họ Khương đều bị hấp dẫn bởi mấy món quà tặng quý trọng này!
“Khương tiểu thư, đây là quà bồi thường của nhà họ Hàn tôi cho bồi thường cho ngài, là con gái trẻ tuổi không hiểu chuyện, ngài ngàn vạn lần không cần so đo, xin ngài hãy tha thứ cho con bé.” Hàn Lập Trung khom lưng nói, hình tượng này nào có cái uy nghiêm của một vị chủ tịch.
Khương Vũ Nhu đến bây giờ còn ngây ngốc, hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhìn Hàn Dĩnh Nhi quỳ trên mặt đất, tuy rằng trong lòng có tức giận nhưng là giờ phút này đã tiêu tan, nhanh nói: “Dĩnh Nhi, cậu
mau đứng lên, mình tha thứ cho cậu.
Hàn Dĩnh Nhi nghe được lời này, lập tức khóc sướt mướt đứng lên, không ngừng khom lưng cảm tạ Khương Vũ Nhu.
Bởi vì, cô ta không phải chết nữa!
Nếu không được Khương Vũ Nhu tha thứ, cô Hàn Dĩnh Nhi bao gồm nhà họ Hàn sẽ xong rồi!
“Bác Hàn cháu muốn biết, tại sao mọi người lại đột nhiên tới xin lỗi cháu?
Này....Là ai bảo các người tới? Có
thể nói cho cháu biết không?”
Khương Vũ Nhu nghĩ nghĩ cảm thấy
rất kỳ quái, trong đầu nghĩ tới một người, nhanh chóng mở miệng hỏi.
Hàn Lập Trung sửng sốt một chút rồi lại do dự nhưng Hàn Dĩnh Nhi ở bên lại mở miệng nói: “Đương nhiên là Tiêu...”
“Nói bậy gì đó! Con đi qua một bên đi!” Hàn Lập Trung chợt ngắt lời Hàn Dĩnh Nhi, trừng mắt liếc mắt nhìn cô ta một cái, Hàn Dĩnh Nhi sự tới mức chạy nhanh ra đằng sau không dám lên tiếng.
Rồi sau đó, mặt Hàn Lập Trung đầy ý cười lấy lòng nhìn về phía Khương Vũ Nhu, nói: “Khương tiểu thư, ngài hiểu lầm. Chuyện này vốn dĩ chính là Dĩnh Nhi sai, tôi là ba tự nhiên không muốn nhìn thấy Dĩnh Nhi mắc thêm lỗi lầm nữa, cho nên riêng mang con bé đến đây bồi tội.”
Nghe được lời này, mặt mày Khương Vũ Nhu tràn đầy hò nghi nhưng cũng không truy vấn cái gì.
Kế tiếp, Hàn Lập Trung lại lần nữa xin lỗi rồi mới mang theo Hàn Dĩnh Nhi rời khỏi công ty nhà họ Khương.
Vừa rời khỏi, nhân viên công ty cùng người nhà họ Khương liền bạo phát thanh âm nghị luận ầm ĩ:
Khương Mỹ Nghiên đứng ở trong đám người, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Khương Vũ Nhu cũng chưa nói cái gì, nâng bước rời đi.
Thực mau, mọi người tan đi, lúc này Khương Vũ Nhu mới thở một hơi, về sân nhỏ của mình.
***
Mời các bạn đọc truyện Long Vương Tế Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.org
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!