• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

tamlinh247.com.vn: Long Vương Tế Tác Giả: Phương Uyên Thể loại: Đô thị Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Chương 35: Gừí tới một xe!

Tiếng mọi người nịnh nọt, đột nhiên im bặt!

Mọi người ngd ngác nhìn về phía Tiêu Chiến đang ôm Cacao ờ một cái bàn nhò bên góc!

"Anh có ý gì?!" Ngô Khoan Nghiệp nhất thời tức giận, sắc mặt chìm xuống đáy cốc!

Tiêu Chiến này, chuyện lần trước anh ấy đánh anh, anh còn chưa tìm anh ấy tính sổ đâu!

Hiện tại cư nhiên còn dám nhảy ra, giành lấy sự thu hút của mình!

"Tiêu Chiến! Anh là cái thá gì! Có chỗ nào cho anh nói ờ đây?!"

"Mau xin lỗi thiếu gia Ngô! Thiếu gia Ngô là người biết Bắc Lường vương! Nếu anh ấy tức giận, chỉ cần một câu, toàn bộ nhà họ Khương cùa chúng ta đều biến mất!"

"Thực đúng là một tên đầu óc ngu si tứ chi phát triển! Khương Vũ Nhu, đây là phế vật một hai cô muốn đem về sao?!"

Khương Mỹ Nghiên cuối cùng cũng nắm được cơ hội, tức giận đi theo quát mắng: "Tiêu Chiến! Rốt cuộc anh muốn làm gì? Anh còn không soi mặt mình lại trong nước

tiểu cùa anh đi. Anh chính là tang gia khuyển, ờ đây làm gì có chỗ để anh chen mồm vào!"

Khương Văn Kì và Tiết Mai cũng mắng theo vài tiếng: "Học Bác à, không phải là lão đại nói với anh rồi sao, người do Vũ Nhu lựa chọn rất không đáng tin cậy! Nêu đây trờ thành con rể nhà họ Khương, chuyện cùa 5 năm trước lại xảy ra một lần nữa! Nói không chừng, nếu lúc đó có người nhà họ Ninh phát hiện ra, nhà họ Khương chúng ta sẽ gặp xui xèo ..."

"Đúng vậy! Học Bác à, chị dâu cũng là nghĩ cho anh, cho nên anh nhanh chóng tìm cơ

hội dẹp bò tàn dư cùa nhà họ Tiêu này đi!"

Mặt Khương Học Bác tự nhiên tràn đầy bất lực cùng hổ thẹn, không ngừng mà cười gật đầu làm lành: "Đúng, đúng, đúng, anh trai và chị dâu nói rất đúng, cái miệng anh ta quá mê sàng!"

Ngoài miệng nói, Khương Học Bác nhìn Tiêu Chiến, tự nhiên cũng tràn đầy tức giận!

Con gái mình tốt xấu gì cũng là tuyệt nhất ờ Tô Hàng!

Làm sao có thể bị phế vật này làm cho vấy

bẩn, còn sinh ra một đứa con hoang!

Khương Vũ Nhu thấy mọi người tràn đầy bất mãn và khó chịu, cũng lén kéo tay Tiêu Chiến, lắc đầu nói: "Tiêu Chiến, đừng nói nữa, dù sao đây cũng là nhà họ Khương, chúng ta ngồi ngoan ngoãn ăn cơm thôi có được không?"

Tiêu Chiến cũng nhìn Khương Vũ Nhu, anh gật đầu, không có ý định tính toán với anh ta nữa.

Nhưng mà Ngô Khoan Nghiệp nổi điên, tức giận nói: "Chờ đã! Câu vừa rồi anh nói là có ý gì? Chẳng lẽ anh là Bắc Lương vương?!"

Tiêu Chiến cau mày, mắt nhìn Khương Vũ Nhu đang nháy mắt ra hiệu với mình, cho nên cũng không có đáp lại.

"Hừ!" Ngô Khoan Nghiệp hừ lạnh một tiếng, ném chén trà từ trên bàn xuống, nói: "Nếu anh là Bắc Lương vương, thì tôi chính là Long vương! Đồ rác rười! Còn không nhìn lại mình là cái thứ gì, dám già mạo Bắc Lương vương! Nếu như bị người Bắc Lương biết thì đầu anh rơi xuống đất, biết không!? Thậm chí cà nhà họ Khương cũng đều bị giết!"

Tê tê!

"Ái chà chà, thiếu gia Ngô, chuyện này không liên quan gì đến nhà họ Khương chúng tôi, là Tiêu Chiến nói năng bậy bạ!"

"Đúng, đúng, đúng! Đều là tang gia khuyển đó, không liên quan gì đến chúng ta!"

Ngay cà lão gia Khương Thái xương cũng cười gượng hai tiếng: "Thiếu gia Ngô, anh cũng đừng chấp nhặt cái thứ rác rười không có tiền đồ đó, anh ta thì có thể biết cái gì."

Ngô Khoan Nghiệp hừ lạnh một tiếng, trực tiếp lấy ra từ trong lòng ngực năm tấm thư mời, vỗ xuống bàn, nói: "Đây là thư mời cho bữa tiệc tối ngày mai cùa Trụ sờ đóng quân

Tô Hàng. Nếu không phài tôi có quen biết, ai trong các người có thể có được. Này còn chưa đù đề chứng minh rằng tôi có chút quen biết với Bắc Lường vương sao?!"

Đây chính là nhà họ Ngô bỏ ra một số tiền lớn để có được sự hốp tác với tập doàn LỢi Dân, thuận tiện có được một vài lá thư mời.

Ban đầu chì có hai tấm, nhưng Ngô Khoan Nghiệp đã tự bò ra 3 vạn để mua thêm ba tấm nữa!

Nhìn thấy 5 tấm thư mời này, ánh mắt của người nhà họ Khương tràn đầy lừa giận!

Đây là thư mời cho bữa tiệc tối của Trụ sờ đóng quân Tô Hàng. Tất cà thư mời đều là những sự hiện diện đỉnh cao ờ Tô Hàng!

Hơn nữa, đó là sân nhà cùa thiếu tá Hàn!

Những điều này đù để khiến vô số người điên cuồng cùng xua như xua vịt!

Huống chi, đêm mai còn có nhân vật siêu lớn kia, chù soái Bắc Lương sẽ đích thân tới!

Tiệc tối như vậy, đã vượt qua tính chất cùa một bữa tiệc tối!

Nhất định sẽ có vô số người vò đầu bứt tóc,

cố gắng hết sức để nhìn thấy phong thái của một Bắc Lương vương!

Rốt cuộc, trong quá khứ bọn họ đã từng nhìn thấy nhưng đều là trong tin tức trên TV, hơn nữa cũng không đề lộ mặt mũi!

Nhưng, ai có thể ngờ rằng chù soái Bắc Lương, người mà họ vô cùng ngưỡng mộ, giờ phút này, lại đang ngồi ờ chiếc bàn nhò phía sau họ!

Đó chính là Tiêu Chiến!

Thiếu gia Ngô, thư mời này..." Khương

Thái xương tuy rằng đã lớn tuổi, nhưng khi nhìn thấy những thư mời này, trong mắt cũng phát sáng, hận không thề lập tức chiếm làm của riêng!

Ngô Khoan Nghiệp lập tức cười hì hì nói: "Lão gia, thư mời này cư nhiên là tôi đặc biệt tới đưa cho ngài ạ!"

Vừa nói, Ngô Khoan Nghiệp vừa đưa thư mời trong tay cho Khương Thái xương.

Hai tay Khương Thái xương thành kính nhận lấy thư mời, mặt đò bừng hưng phấn nói: "Thật sao?! Ai ya, chuyện này ... quà thật là tuyệt! Thiếu gia Ngô à, ông già này thật sự

rất càm ơn anh!"

Ngô Khoan Nghiệp chẳng hề để ý cười cười, nói: "Lão gia, ngài đang nói cái gì vì, không phải chúng ta là người một nhà sao?"

Nghe vậy, đầu tiên Khương Thái xương sừng sốt một chút, tiếp theo trên mặt nờ ra nụ cười đầy nếp nhăn, nói: "Đúng, đúng, đúng, người một nhà, người một nhà! Nào, tiểu Ngô, ông nội kính con một ly!"

Ngô Khoan Nghiệp cũng giơ ly rượu lên, làm một ly.

Người nhà họ Khương thấy lão gia đã lấy được thư mời, còn lại bốn tấm thư, cà đám đều tròn mắt nhìn.

"Thiếu gia Ngô, thư mời này, liệu có phần em không?" Khương Mỹ Nghiên lúc này gần như ngồi vào trong lòng ngực cùa Ngô Khoan Nghiệp, ngực cũng dán vào cánh tay cùa Ngô Khoan Nghiệp, mềm mại, làm cho Ngô Khoan Nghiệp ngây ngẩn cà người, trong lòng ngứa thật sự!

"Có có có, em chính là tiểu bảo bối cùa anh mà!"

Vừa nói, Ngô Khoan Nghiệp rút ra một tấm

khác, đưa cho Khương Mỹ Nghiên. Tay Khương Mỹ Nghiên nắm lấy, trên mặt mang theo nụ cười hạnh phúc, vui vè không ngừng nhìn thư mời trong tay, còn cố ý khoe với Khương Vũ Nhu.

Cùng lúc đó, Ngô Khoan Nghiệp lấy ra hai tấm nữa đưa cho Khương Văn Kì và Tiết Mai nói: "Ba vợ, mẹ vợ tương lai, hai tấm thư mời này là cùa hai người."

"Ái chà chà, thật sao? Thật tốt quá! Không hổ là con rể tốt cùa mẹ!" Tay Tiết Mai nhanh chóng nhận lấy, mặt mày hớn hờ, vè mặt lập tức kiêu ngạo lên.

Mặt khác những người nhà họ Khương lúc này đều nhìn về phía nhà Khương Văn Kì với ánh mặt ghen tị.

Vè mặt Tiết Mai tràn đầy đắc ý và kiêu ngạo, cố ý chèn ép Từ Phân, nói: "Ai ya, em à, thật xin lỗi, tối mai nhà chúng ta sẽ đi dự tiệc tối! Ai, số phận cùa chị, chính là như vậy. Ai biểu con rể tương lai cùa chị có bàn ỉĩnh, không giống như tang gia khuyển kia, chút bàn lĩnh cũng không có, chì biết thể hiện thôi."

"Tiết Mai, chị đắc ý cái gì! Không phải chỉ là lời mời dự tiệc thôi sao? Có mời em em cũng không thèm đi đâu?" Từ Phân chịu

không nổi, lập tức đáp lại một cách chua ngoa.

Sau đó, vè mặt Từ Phân liền khó chịu, bực bội nhìn Tiêu Chiến, quát lớn: "Đều là do anh! Phê vật! Anh nhìn thiếu gia Ngô nhà người ta kìa, có thể nhận được thư mời dự tiệc, rồi nhìn sang anh lại, chỉ biết ăn! Ăn ăn

ăn! Ba người ăn cho đến chết đi!"

Tiêu Chiến nhướng mày, liếc nhìn vè mặt của mấy người đang cầm thiệp mời không ngừng khoe khoang, thản nhiên nói câu: "Chì là một vài bức thiệp mời thôi. Tôi muốn bao nhiêu cũng được. Nếu bà muốn, một cuộc điện thoại cùa tôi là có thể gửi tới một xe.'

***

Mời các bạn đọc truyện Long Vương Tế Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.com.vn

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK