• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh Dương thật sự muốn chủ soái Bắc Lương quỳ xuống xin lỗi anh ta sao? ! 

Điên rồi, điên rồi! Nhất định là điên rồi! 

Đây không phải là chọc thủng ông trời nữa, đây là muốn xuống địa ngục mà! 

Bùm một tiếng! Lâm Kiến An trực tiếp quỳ xuống trước mặt Từ Kiêu Long, khuôn mặt khó coi, cả người run rẩy, hét lên: "Chủ soái! Tôi thật sự không biết rõ chuyện này! Ninh Dương mới trở về Tô Hàng không lâu, làm sao có thể trêu chọc chủ soái Bắc Lương được...". 

"Hừ!" Từ Kiêu Long tức giận gầm lên một tiếng, nói: "Ông đã quên chuyện 30 vạn chiến sĩ Bắc Lương phải đi cách đây không lâu rồi sao? Chủ soái Bắc Lương ngài ấy hiện đang ở Tô Hàng! Còn ghê tởm hơn. chính là cái người dưới tay ông, Ninh Dương, thuộc nhà họ Ninh, vậy mà còn có huyết hải thâm thù không đội trời chung với Tiêu Chiến chủ soái Bắc Lương! Là huyết 

hải thâm thù! Ba mẹ của chủ soái Bắc Lương bị nhà họ Ninh Tô Hàng này ép đến chết! Em gái của Ninh Dương, Ninh Kỳ Nhi, thậm chí còn lừa gạt Tiêu Chiến, lợi dụng sức mạnh của tứ đại gia tộc tiêu diệt nhà họ Tiêu!" 

Ầm ầm ầm! 

Từng câu từng chữ của Từ Kiêu Long giống như búa nặng đập vào lòng ngực Lâm Kiến An. Mặt ông ta trắng bệch, hoảng sợ nói: Tại sao? Tại sao lại như vậy? Chủ soái, bây giờ tôi sẽ đi Tô Hàng trước, nhất định ngăn Ninh Dương lại, không để anh ta làm ra những chuyện phạm thượng!" 

Dứt lời, Lâm Kiến An bò dậy định rời đi, nhưng Từ Kiêu Long lạnh giọng nói: "Không cần! Tôi đã để Hàn Lợi Dân lo liệu rồi! Quên chuyện nhậm chức Thiếu tá của anh ta đi! Ngoài ra, Tham mưu trưởng Vương Truyền Minh đã được tôi cử đi đến Tô Hàng cách đây không lâu. Tôi sẽ thông báo cho anh ấy xử lý chuyện này!" 

Dứt lời, sắc mặt Từ Kiêu Long trầm xuống, trực tiếp rời đi trại chỉ huy tác chiến! 

Cùng lúc đó, Long Kinh Long Các! 

Trong phòng họp cực lớn, sắc mặt Tứ đại Long Các cũng rất khó coi. 

"Lộn xộn! Qủa thực rất lộn xộn! Tôi vừa nhận được báo cáo từ Từ Kiều Long rằng một Thiếu tá dự bị ở quân khu Đông Nguyên, tên cái gì mà Ninh Dương đó, cư nhiên muốn chủ soái Bắc Lương quỳ xuống xin lỗi trước mặt mọi người trong bữa tiệc tối mà anh ta nhậm chức. Đây không phải là 

một trò đùa sao? Chủ soái của nước Long ta, tại sao lại bị một Thiếu tá nho nhỏ sỉ nhục? Bây giờ tôi hạ lệnh, đem bắt Ninh Dương này về đây, khiển trách thật mạnh!" Tần Hàn Quốc phẫn nộ rít gào. 

"Lão Tần, đừng quá kích động. Ninh Dương này không biết thân phận của Tiêu Chiến. Bây giờ điều chúng ta phải lo lắng chính là nhà họ Ninh này và Tiêu Chiến đã là thù 

không đội trời chung, không chết không ngừng! Lần này, nếu cậu ấy kia lại làm ra chuyện khác người như lần trước, chúng ta làm sao bây giờ? "Một bên là ông già béo lùn Bành Chấn Quốc lớn tiếng hỏi. 

Giang Vạn Long lúc này đang ngồi ở trên đầu Long Các, vẻ mặt tối sầm, do dự một chút mới nói: "Mặc kệ là chuyện gì! Một cái Thiếu tá nho nhỏ mà dám sỉ nhục chủ soái Bắc Lương. Dựa theo quân pháp, trực tiếp bắn chết! Nhưng dù sao đây cũng là mối thù của ba mẹ cậu ấy. Nước Long nợ cậu ấy quá nhiều. Chuyện này cứ để cậu ấy tự giải quyết, chỉ cần đừng làm chuyện âmĩ quá là được, Long Các ta cho cậu ấy tự xử lý! Lão Tần, ông có quan hệ tốt với câu ấy, hãy báo 

cho cậu ấy một tiếng, đến lúc cần dùng thì dừng! Đừng làm lớn chuyện quá, nếu không, mấy người trưởng lão chúng ta cũng không dễ ra mặt." 

Tần Hàn Quốc gật gật đầu, nói: “Được, chuyện này tôi sẽ xử lý."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK