• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

tamlinh247.com.vn: Long Vương Tế Tác Giả: Phương Uyên Thể loại: Đô thị Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Chương 31: Tự phụ!!!

Tiêu Chiến cùng Khương Vũ Nhu trờ lại xe, dọc theo đường đi biểu tình Khương Vũ Nhu hoảng hốt, sắc mặt lo lắng, trong miệng cũng không ngừng nói: "Tiêu Chiến, làm sao bây giờ? Bọn họ có khi nào sẽ hận chúng ta hay không? Anh vừa nói mấy cái điều kiện kia, quà thực thật là đáng sỢ, em lo lắng ông nội sẽ không bao giờ nhận đứa cháu gái này nữa."

Càng nói, cảm xúc Khương Vũ Nhu càng là bất an.

Tiêu Chiến nắm tay nhỏ Khương Vũ Nhu, an ùi nói: "Yên tâm đi, bọn họ khẳng định sẽ đến cầu em trờ về. Bời VI, lần này hợp tác

đối với Khương gia mà nói là cơ hội nhiều năm khó mà gặp được một lần! Nếu ông nội em muốn Khương gia bước vào địa vị càng cao, muốn Khương gia cuồn cuộn không ngừng phát triền thì nhất định sẽ đến cầu em trờ về."

"Chính là, ông nội lớn như vậy, để ông ấy đi cầu em, em không đành lòng, em sợ hãi." Khương Vũ Nhu vẫn là tâm địa quá thiện lương, đến lúc này mà cô còn vì Khương Thái xương suy xét.

"Vũ Nhu, chẳng lẽ em muốn cà đời bị người Khương gia xem thường sao? Không phải em nói vẫn luôn muốn trờ lại Khương gia

sao?" Tiêu Chiến hòi.

"Chính là..." Khương Vũ Nhu do dự, sắc mặt rối rắm.

"Tin tường anh, anh sẽ sắp xếp thật tốt." Tiêu Chiến nói.

Khương Vũ Nhu hít sâu một hơi, rồi sau đó gật đầu thật mạnh nói: "ĐƯỢc, em nghe anh!"

Nói xong tay nhò cùa cô không tự giác gắt gao nắm lấy bàn tay to của Tiêu Chiến.

Chuyện này quà thực quá ngoài ý muốn, có nhiều thế gia cùng xí nghiệp có tiền như vậy nhưng Tập đoàn Lối Dân cố tình lựa chọn cô, Khương Vũ Nhu.

Chẳng lẽ Tiêu Chiến quen biết Hàn LỢi Dân?

"Để anh giài thích cho em nghe, Hàn LỢi Dân đóng quân ờ Tô Hàng, là quân nhân, quân nhân khẳng định có kỳ luật thiết! Hơn nữa, anh đã hòi thăm qua, Hàn LỢi Dân này chính là thực thanh liêm, làm người chính trực công chính! Những người đó tặng lễ, hoàn toàn chính là vũ nhục Hàn LỢi Dân, nói không chừng bọn họ qua mấy ngày nữa còn

sẽ bị điều tra/' Tiêu Chiến giải thích nói.

Khương Vũ Nhu nghe liên tục gật đầu, một bộ dáng thì ra là thế.

Nội tâm Tiêu Chiến thờ dài nhẹ nhõm một hơi, không phải anh không muốn nói cho Khương Vũ Nhu thân phận của mình. Chỉ là, anh lo lắng bời vì thân phận cùa anh mà Khương Vũ Nhu cùng Cacao sẽ mắc phài phiền toái không cần thiết.

Hơn nữa, huyết hải thâm thù với nhà họ Ninh cùng tứ đại gia tộc, anh còn chưa có báo!

Trước khi báo thù, Tiêu Chiến cần phải hành sự khiêm tốn!

Biệt uyển Khương gia.

Trong phòng khách, ngồi đầy dòng chính Khương gia.

Giờ phút này sắc mặt Khương Thái xương âm lãnh, nghe Khương Mỹ Nghiên châm ngòi thổi gió.

"Ông nội! Tiêu Chiến quả thực quá không coi ai ra gì! Anh ta muốn chúng ta kiệu tám người nâng đem Khương Vũ Nhu mời về,

còn muốn con đi quỳ xin lỗi cô ta, còn nói..." Khương Mỹ Nghiên nói tới đây, thanh âm yếu ớt đi.

"Còn có cái gì! Nói!"

Mắt Khương Thái xương phẫn nộ, phẫn nộ đập thật mạnh quài trượng trong tay vào gạch đá cẩm thạch màu xanh lá, vang thùng thùng!

"Anh ta nói, còn muốn ông nội ngài tự mình đi mời." Khương Mỹ Nghiên yếu ớt nói.

Trong nháy mắt, trong phòng khách dòng

chính Khương gia liền nổ tung!

"Cái gì? Muốn lão gia từ tự mình mười?! Này này...Này quà thực quá kỳ cục!"

"Tiêu Chiến này! Chẳng qua là một cái tang gia khuyển Tiêu gia, một cái phế vật xuất ngũ! Cũng dám nhúng tay vào Khương gia chúng ta! Lão gia từ, chúng ta tuyệt không thề đáp ứng!"

"Không sai! Đặc biệt là Khương Vũ Nhu, cư nhiên khuỳu tay quẹo ra ngoài! Nghe Tiêu Chiến nói như vậy cũng không phàn đối sao? Tốt xấu gì Khương gia cũng dưỡng cô ta mười mấy năm! Quà thực chính là bạch nhãn lang vong ân?1

Một đám người phẫn nộ, không ngừng quát mắng!

Sắc mặt Khương Thái xương âm trầm tới rồi cực điềm, lạnh giọng nói: "Được rồi! Không cần ồn ào! Học Bác, Khương Vũ Nhu là con gái con, chuyện này con thay ba đi xừ lý đi."

Khương Học Bác ngồi ờ một bên, sắc mặt có chút do dự nhưng cũng chỉ có thể nói: "Vâng."

Nhưng Từ Phân lại vội vàng cự tuyệt nói:

"Không được, Tiêu Chiến kia nói muốn ba tự mình đi, chúng ta đi vạn nhất không được gì thì sao?"

Khương Văn Kì hừ lạnh một tiếng nói: "Em dâu! Không phài là em muốn để ba đi mời Khương Vũ Nhu đó chú? Cô ta có tư cách gì để ba ra mặt? Nếu ba đi có nghĩa là vứt toàn bộ thề diện của nhà họ Khương!"

"Không sai! Khương Vũ Nhu không hiểu chuyện, em cũng không hiểu chuyện sao?" Tiết Mai đi theo phụ họa nói.

"Chính là.Từ Phân còn muốn nói cái gì,

nhưng bị sắc mặt Khương Thái xương trầm

xuống, quát: "Đủ rồi! Cứ quyết định như vậy đi!"

Nói xong, Khương Thái xương liền đứng dậy rời khỏi phòng khách.

Bên này một nhà ba người Khương Văn Kì cũng là vui sướng khi người gặp họa nói: "Học Bác à, Khương Vũ Nhu dù sao cũng là con gái cậu, nói hay một chút nếu cậu có thể lẩy được hợp tác lần này cậu chính là đại công thần của nhà họ Khương chúng ta. Tôi rất tin tường cậu, ba cũng tin tường cậu, cậu sẽ không làm chúng ta thất vọng chứ?"

Khương Học Bác ngoại trừ tươi cười, cười

gương hai tiếng: "Đại ca, tôi sẽ tận lực."

Nói xong, Khương Học Bác liền mang theo Từ Phân cùng Khương Thần đi tới trước Lãng Nguyệt sơn trang mà Khương Vũ Nhu đang ờ tạm thời.

Vừa đến cửa sơn trang, ba người đã bị trang viên biệt thựtráng lệ huy hoàng này làm cho chấn động rồi!

Đặc biệt là Từ Phân cùng Khương Thần không ngừng nhìn đông nhìn tây kêu rên không ngừng.

Khương Thần cầm di động, lớn tiếng nói: "Mẹ! Đâu chì một trăm triệu, mẹ nhìn xem, giá bán bên ngoài là 1 tỳ! Còn hơn mười cái nhà họ Khương!"

"Cái gì?! 1 tỳ!!! Má ơi, Khương Vũ Nhu này rốt cuộc làm cái gì mà có thể ờ sơn trang tốt như vậy?" Trong lòng Từ Phân kinh ngạc cùng bồn chồn.

Nếu là cho mình cùng con trai ờ đây thì sung sướng biết bao!

Khương Học Bác không nói một lời, buồn đầu đi về phía trước, ba người đi tới trước cừa biệt thự.

Giờ phút này# Long Nhất tiến lên, trực tiếp ngăn ba người lại, lạnh giọng nói: "Các người vào đây bằng cách nào?!"

Khương Học Bác sừng sốt, bị khí thế trên người Long Nhất cùng ánh mắt đáng sợ

dọa, nói lắp nói: "Tôi.Tôi tới tìm con gái

tôi, cô ấy tên Khương Vũ Nhu."

Long Nhất nghe vậy, nhướng mày, nhìn lướt qua phía sau Từ Phân cùng Khương Thần lén lút nhìn đông nhìn tây phía sau, hòi ngược lại: "Nhà họ Khương sao?"

Từ Phân lập tức tiến lên cười nói: "Đúng đúng đúng, tôi là mẹ cô ta, cậu mau kêu cô

ta ra gặp chúng tôi đi!"

Nào biết, Long Nhất trực tiếp lạnh giọng quát: "Ngại quá! Người không có ờ đây! Các người đi đi!"

"Không ờ? Sao có thề! Cái tiểu tiện nhân kia có phải cố ý trốn tránh chúng ta hay không? Không được, cậu mau kêu cô ta ra đây! Chính mình lén ờ sơn trang tốt như vậy, cũng không biết trờ về kêu chúng ta lại đây ờ cùng!" Từ Phân lập tức thay đổi mặt, ngữ khí ác độc reo lên.

Làm càn!

***

Mời các bạn đọc truyện Long Vương Tế Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.com.vn

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK