• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

tamlinh247.org: Long Vương Tế Tác Giả: Phương Uyên Thể loại: Huyễn Huyễn

Đánh giá 10 sao cho truyện để chúng mình ra chương nhanh hơn

Chương 101: Khéo léo và khí chất

Nội dung có chứa hình ảnh

Nửa giờ sau, Từ Phân và Khương Thần đứng dậy rời khỏi sân nhỏ.

Vừa bước ra ngoài cửa, Từ Phân và Khương Thần đã biến cảm xúc buồn bã và lo lắng trên gương mặt mình biến thành những nụ cười lạnh.

"Mẹ, chiêu này của mẹ thật quá tuyệt vời. Cứ như vậy, chuyện này sẽ không liên quan gì đến con. Tất cả đều là Khương Vũ Nhu một mình giải quyết. Nếu cô ta không giải quyết được, đến lúc đó ông nội hỏi tới, chúng ta chỉ cần nhất trí nói đó là ý của cô ta là được.” Mặt mũi Khương Thần lộ ra một tia giễu cợt sau khi thực hiện trót lọt gian kế.

 

Từ Phân cũng cười lạnh hai tiếng, nói: "Hừ! Đồ tiện nhân, cô ta không chịu trách nhiệm thì ai chịu? Con chính là em trai cô ta, xảy ra chuyện đương nhiên cô ta phải chịu trách nhiệm! Được rồi, được rồi, sau này con chú ý một chút giùm mẹ! Đừng tưởng mẹ không biết, con ăn tiền hoa hồng trong này, bị người khác biết được nhược điểm rồi uy hiếp! Nói đi, con lần này kiếm được bao nhiêu?"

Khương Thần gãi gãi đầu, cười nói: "Không nhiều lắm, chỉ có hơn 30 vạn."

Từ Phân trừng mắt nhìn anh ta một cái, dùng ngón tay chọc vào đầu anh ta rồi mắng: "Con đó con đó! Khi nào

 

mới có thể làm mẹ bớt lo, đem tiền giao ra đây, mẹ sẽ giữ cho con!"

Mà bên này trong sân nhỏ, khuôn mặt của Khương Vũ Nhu tràn đầy đau đầu và rối rắm, bởi vì hợp đồng mà Khương Thần ký kết quả thực rất khó xử lý, giấy trắng mực đen, căn bản lại không xong!

Tiêu Chiến đi tới, thuận miệng hỏi: "Em thật sự cho rằng đây là lỗi của đối phương sao? Khương Thần là bị đối phương lừa?"

Khương Vũ Nhu nghi ngờ nhìn Tiêu Chiến, nhíu đôi mày lá liễu hỏi: "Anh muốn nói cái gì?"

Tiêu Chiến cầm bản hợp đồng trong tay Khương Vũ Nhu lại, nhìn vài lần, bất lực thở dài, nói: "Nhìn qua thì bản hợp đồng có vẻ ổn, nhưng Khương Thần thì không ổn. Anh ta vốn dĩ chính là một người lòng dạ hẹp hòi, thấy hơi tiền sẽ nổi máu tham người. Em có cảm thấy dạng người như vậy có thể bị người ta lừa gạt không?"

Mặt Khương Vũ Nhu khó chịu đứng dậy, cau mày nói: "Em biết anh muốn nói cái gì, nhưng dù sao Khương Thần cũng là em trai của em, em không giúp nó thì ai có thể giúp? Em

không thể đưa mắt nhìn Khương Thần bị ông nội đuổi ra khỏi nhà họ Khương được?"

Tiêu Chiến biết Khương Vũ Nhu có lòng tốt, cũng biết cô ấy không thể bỏ mặc người của nhà họ Khương, cho nên chỉ có thể bất lực lắc đầu nói: "Chuyện này giao cho anh giải quyết đi."

“Anh?” Khương Vũ Nhu nghi ngờ nhìn Tiêu Chiến, mỗi khi Tiêu Chiến nói những lời này, chuyện chắc chắn sẽ được giải quyết.

Nhưng mà, Khương Vũ Nhu không hiểu được, rõ ràng Tiêu Chiến cái gì cũng không có, tại sao mỗi lần đều có thể thay cô tự mình giải quyết hết các chuyện khó khăn?

Hơn nữa, có mấy lần tuy rằng không liên quan gì đến Tiêu Chiến, nhưng cô luôn có cảm giác Tiêu Chiến sau lưng có chút liên quan, chỉ là cô lại tìm không ra chứng cứ mà thôi.

Tiêu Chiến cười cười, nói: "Anh ở Tô Hàng còn có mấy người bạn, anh sẽ thay em hỏi thăm."

Khương Vũ Nhu lộ ra vẻ do dự, cô không muốn làm phiền Tiêu Chiến quá nhiều, nhưng hiện tại cô còn rất nhiều chuyện công ty và dự án cần được giải quyết, chỉ có thể giao cho anh trước. Vì vậy, cô nói: "Vậy được

rồi, nếu thật sự không giải quyết được thì phải nói cho em biết ngay nhé."

Tiêu Chiến cười dịu nhàng, vươn tay muốn chạm vào gương mặt của Khương Vũ Nhu, nhưng lại bị người sau né tránh.

Khương Vũ Nhu đỏ mặt, cố ý đổi chủ đề, nói: “Em đi xem Cacao thế nào rồi.”

Dứt lời, cô từng bước nhỏ chạy tới phòng ngủ đóng cửa lại, rồi sau đó cả người dựa vào cửa, hai má đỏ bừng nóng rực, lồng ngực cũng không ngừng phập phòng thở dốc.

Sau khoảng thời gian ở chung với nhau và tình cảm càng ngày sâu đậm này, Khương Vũ Nhu phát hiện mình dường như không thể tách rời khỏi Tiêu Chiến. Mặc dù anh ấy đã làm tổn thương cô 5 năm trước, nhưng dù gì thì anh ấy cũng là ba của Cacao, hơn nữa anh ấy đã xuất hiện vào thời điểm mà cô cần nhất.

Cho đến bây giờ, cái đêm mà Tiêu Chiến xuất hiện giống như thiên thần giáng xuống, Khương Vũ Nhu vẫn còn nhớ rất rõ, mỗi khi nghĩ đến, trong lòng luôn kích động rất nhiều, có khi ban đêm còn mơ thấy mình và Tiêu Chiến bước vào lễ đường. Một lễ đường màu trắng tinh!

 

Đây là cảnh tượng kết hôn mà Khương Vũ Nhu vẫn hằng mơ ước, màu trắng của hoa hồng bao phủ toàn bộ lễ đường, xung quanh đều là bạn bè thân thích, cô mặc chiếc váy cưới mà mình thích nhất, đội vương miện thủy tinh, đối mặt với người mình yêu nhất, trao nhẫn, trao lời thề, ôm và hôn nhau, bên nhau trọn đời.

Nhưng mà, một đám cưới trong mơ như vậy, Khương Vũ Nhu biết rằng có lẽ cả đời này cô cũng không có cách nào thực hiện.

Thở ra một hơi, sắc mặt Khương Vũ Nhu chậm rãi trở nên bình thản và mất mát.

 

Có lẽ, anh ấy sẽ không bao giờ biết mình muốn cái gì ...

Nhà họ Ninh Tô Hàng bên này.

Sau khi bị nhà họ Tần ở tỉnh thành từ hôn lần trước, Ninh Kỳ Nhi vẫn luôn giam mình trong phòng, mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt! Đó là tiệc đính hôn mà cô đã lên kế hoạch từ lâu, kết quả lại bị Tiêu Chiến chết tiệt kia phá hỏng!

Cô hận Tiêu Chiến! Không có lúc nào mà không hận!

Mà hôm nay, nhà họ Ninh Tô Hàng đã

 

Chỉ huy hơn 3000 binh mã! Hơn nữa, tháng tới có thể được thăng cấp lên Thiếu tá!"

"Thật hả? Vậy thì thật là kinh khủng! Ninh Dương mới 26 27 tuổi gì đó phải không? Ở tuổi như vậy mà đã có địa vị trong quân khu, nhà họ Ninh đã nổi lên như rồng rồi!!"

Nghe mọi người bình luận và khen ngợi như vậy, Ninh Học Dân, người đứng sau hậu trường, cũng tràn đầy tự hào! Con của mình cho minh thể diện quá cao! Đại úy 27 tuổi, tháng sau sẽ được thăng cấp lên Thiếu tá! Điều này là duy nhất ở toàn bộ Tô Hàng, thậm chí toàn bộ tỉnh thành!

Chỉ cần Ninh Dương thăng chức Thiếu tá, thì nhà họ Tần ở tỉnh thành nhất định sẽ hối hận! Đến lúc đó, nói không chừng sẽ trả rất nhiều tiền để được hỏi cưới lại!

Đến lúc đó, đến lượt nhà họ Ninh của ông ta chọn người!

Cho nên, hôm nay Ninh Học Dân đặc biệt mặc một trang phục nhà Đường rất khéo léo và khí chất, ông ta bước ra khỏi hậu trưởng, chắp tay với khách mời trong phòng, nói: "Mọi người, Ninh mỗ đến muộn rồi, nào ngồi ngồi ngồi, ngồi đi mọi người!"

***

Mời các bạn đọc truyện Long Vương Tế Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.org

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK