Chương 15: Gia thề nhà họ Kim
Chạng vạng, tại sơn trang nhà họ Kim!
Trong đại sảnh nhà họ Kim trang nghiêm và tráng lệ, tất cả nhân viên cốt cán của nhà họ Kim đều ngồi dưới sảnh, mà Kim Chính Long thì ngồi trên ngai vàng rồng của mình. Đôi mắt u ám và lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào cửa chính của nhà họ Kim!
Hôm nay, ông cố ý khoác lên thân mình bào phục gia chủ nhà họ Kim, cả bộ đồ hình mãnh hổ xuống núi, chấn nhiếp nhân tâm!
Ầm ầm ầm!
Bầu trời cuồn cuộn sấm rền, mưa to gió lớn đã bao phủ toàn bộ Tô Hàng vào lúc này! Sơn trang nhà họ Kim đắm chìm trong cơn mưa, từ trên cao nhìn xuống trông có vẻ tràn ngập túc sát!
Sắc trời u ám khiến cho sơn trang trông có vẻ lạnh lẽo hơn trong phạm vi mười dặm!
Một vài tia chớp lóe lên một cách trống rỗng, chiếu sáng toàn bộ sơn trang của nhà họ Kim! Lão gia và tất cả mọi người trong nhà họ Kim đều
ngòi dưới đại sảnh với vẻ mặt lạnh lẽo, giống như ác nhân chấp chưởng sâm la sinh tử! Ánh mắt mọi người đều hội tụ ở trước cửa chính!
Hôm nay, là chuyện sống chết giữa nhà họ Kim và Tiêu Chiến!
Tí tách!
Tiếng hạt mưa rơi xuống các vũng nước trên mặt đất tạo thành một âm thanh giống như tiếng chiêng trống trên chiến trường, lòng người nghe cũng thấy trầm lặng theo! Hào quang sát khí gào thét trào dâng khắp nơi!
Toàn bộ đại sảnh của sơn trang nhà họ Kim chỉ cách cửa chính có 1 mét, chính giữa có một cái vạc đồng rất lớn, mà giờ phút này toàn bộ vạc đồng đã chứa đầy nước mưa! Những giọt mưa rơi trên cái vạc đồng, phát ra một âm thanh có tiết tấu "Thịch thịch thịch", khiến mọi người kinh sợ!
“Đạp! Đạp! Đạp!”
Tiếng bước chân đạp lên nước mưa phát ra từ chính cổng sơn trang nhà họ Kim, có tiết tấu mạnh, như ẩn chứa sát khí ngút trời, vang vọng khắp toàn bộ sơn trang nhà họ Kim!
Trong tầm mắt mờ mịt của tất cả mọi người, cuối con đường dài, dưới cánh cổng đá ở lối vào chính, vài chiếc ô che mưa màu đen hiện ra, nước mưa che chắn cũng che khuất đi tầm mắt!
Rồi sau đó, một vài bóng dáng sát khí chậm rãi xuất hiện dưới chiếc ô màu đen, tất cả đều mặc quần áo cường tráng, bay lượn, sát khí hoành hành, làm náo động mọi thứ xung quanh!
'Đến rồi!” Kim Chính Long ngồi trên
ngai vàng ròng, hai tay nắm chặt tay vịn đầu rồng, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo!
Đùng!
Cả người Kim Thái bê bết máu, bị Long Ngũ ném thẳng vào trong mưa, cơn mưa tầm tã ập xuống đáng vào hơi thở thoi thóp trên người Kim Thái, làm vết thương trên người anh ta càng đau đớn hơn!
“A a a! Ba... Ba, cứu con với! Giết bọn họ đi! Nhất định phải giết bọn họ! Bọn họ phế con rồi! Phế con rồi!!!” Kim Thái nằm trong nước mưa hòa
ngai vàng ròng, hai tay nắm chặt tay vịn đầu rồng, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo!
Đùng!
Cả người Kim Thái bê bết máu, bị Long Ngũ ném thẳng vào trong mưa, cơn mưa tầm tã ập xuống đáng vào hơi thở thoi thóp trên người Kim Thái, làm vết thương trên người anh ta càng đau đớn hơn!
“A a a! Ba... Ba, cứu con với! Giết bọn họ đi! Nhất định phải giết bọn họ! Bọn họ phế con rồi! Phế con rồi!!!” Kim Thái nằm trong nước mưa hòa
trộn vũng máu, tay chân đều bị phá hủy, hướng về hình dáng của người đang ngồi trên ngai vàng rồng trong đại sảnh mà gào rống!
“Phanh!”
Tiêu Chiến trực tiếp đạp vào lưng Kim Thái, trong ánh mắt đã bị thay thế bởi sự tức giận!
“A! Tiêu Chiến! Anh chết chắc rồi! Đây là nhà họ Kim! Là nhà của tôi! Ba tôi chính là Kim Chính Long! Đây là tự anh đến đây chịu chết! Ba của tôi nhất định sẽ tự tay chém anh thành từng mảnh! Còn Khương Vũ
Nhu! Tôi nhất định sẽ giữ lại ả ta tra tấn dằn vặt Khương Vũ Nhu! Đặc biệt là nhỏ con hoang kia! Sớm biết có chuyện ngày hôm nay, lúc trước tôi đã sai người một phát đâm chết nó!!!”
Giờ phút này Kim Thái gào rống khàn cả giọng!
Nhưng mà, dưới chân Tiêu Chiến dùng một chút lực, liền nghe được tiếng xương cốt răng rắc đứt gãy!
“A a a! Đau! Đau đau đau! Ba, mau cứu con với...” Kim Thái thảm thiết kêu thảm, lúc này anh ta cảm giác
được lồng ngực của mình sắp bị đè chết rồi nổ tung!
Mà ở trong mắt Tiêu Chiến, đã sớm không còn Kim Thái! Hai mắt anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Kim Chính Long đang ngồi trên ngai vàng rồng!
“Tiêu Chiến! Không thể không thừa nhận, cậu rất có can đảm! Cậu dám đem theo tám người xông vào sơn trang nhà họ Kim! Cậu có nghĩ rằng cậu đang như con thiêu thân lao đầu vào lửa, tự giết chính mình không! Tôi cho cậu thời gian ba phút, thả con trai tôi ra! Sau đó, quỳ xuống! Chờ đợi sự tức giận của nhà họ
Kim!” Kim Chính Long giận dữ hét một tiếng, giống như một cái chuông lớn, không ngừng vang vọng toàn bộ trong sơn trang!
Tiêu Chiến nở nụ cười mỉa mai khiêu khích, ánh mắt ngạo nghễ nhìn chằm chằm Kim Chính Long, và các nhân vật cốt cán nhà họ Kim đang nổi giận linh đình phía sau ông, nói: “Kim Chính Long, ông đã quên rằng hôm nay, tôi đến là để đòi nợ nhà họ Kim! Tất cả nỗi đau mà Cacao và Khương Vũ Nhu đã hứng chịu cùng với những gì Cacao đã mất đi! Tôi phải đích thân đòi lại từ nhà họ Kim ông!!!”
“Được! Thật ngông cuồng!” Kim Chính Long lạnh giọng quát: “Nhưng chỉ với bằng vài người các người, vẫn chưa đủ!”
“Đạp đạp đạp!”
Ngay khi tiếng nói Kim Chính Long vừa dứt, hàng ngàn tên côn đò áo đen đột nhiên lao ra khỏi toàn bộ bốn phía sơn trang! Tiếng bước chân dày đặc và tiếng nước mưa vang lên, nối thành một đoàn tựa như tiếng súng dày đặc trên chiến trường!
Những người này đều cầm trong tay
dao găm và côn thép! Bọn họ lúc này giống như những con châu chấu màu đen, vây quanh chật kín toàn bộ sơn trang nhà họ Kim!
Đập vào trong mắt đều là bóng hình màu đen, trên người đều có sát khí tận trời! Những cái dao găm và côn thép sáng chói, bị nước mưa đánh vào mặt trên, trực tiếp chia năm xẻ bảy!
Mà cùng lúc đó, hơn chục bóng người khác nhau từ phía sau Kim Chính Long xông ra, ánh mắt lạnh lùng, giống như Tử thần bước xuống chiến trường, canh giữ bên cạnh Kim
Chính Long!
Khoảnh khắc bọn họ xuất hiện, khí tức cường hãn mà bọn họ mang trên người cũng đủ để vượt qua hàng ngàn tên côn đồ!
Cao thủ!
Nhà họ Kim bồi dưỡng cao thủ!
Chuyên làm các nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm! Tất cả đều là một đám người mất trí giết người không chớp mắt! Một người có thể giết chết hàng chục người! Trên tay bọn họ nhuốm bao nhiêu là máu tươi, sớm đã không
đếm xuể!
“Cậu nhìn xem! Đây chính là nhân lực nhà họ Kim! Cậu cho rằng chỉ bằng chín người các cậu, là có thể đánh bại hơn một ngàn người vây quanh đây sao?” Kim Chính Long phẫn nộ gào rống!
Có hơn một ngàn người bảo vệ nhà họ Kim, cũng như những cao thủ mà nhà họ Kim bỏ ra mấy ngàn vạn thậm chí trên trăm triệu để bồi dưỡng! Kim Chính Long căn bản không sợ! Trong từ điển của ông, không hề có chữ thua!
Hôm nay là thời cơ thích hợp nhất để nhà họ Kim chỉnh đốn lại Tô Hàng!
Ông muốn cơ hội này, giết gà dọa khỉ! Để mọi người ở Tô Hàng thấy, ông ấy, nhà họ Kim, luôn là bá chủ! Không ai địch lại!
“Ha ha ha! Anh chết chắc rồi! Chết chắc rồi! Nhà họ Kim tôi vĩnh viễn sừng sững đứng trên đỉnh Tô Hàng! Đây đều là những sát thủ giết người máu lạnh được nhà họ Kim bồi dưỡng! Cho dù cả chục người cùng tấn công! Cũng sẽ bị bọn họ giết hết toàn bộ! Tiêu Chiến, anh chết chắc
ròi! Mau thả tôi ra!” Kim Thái cười một cách hoang dại, như thể thấy được hy vọng!
Ánh mắt Tiêu Chiến lạnh lẽo, liếc nhìn mười mấy vị cao thủ bên cạnh Kim Chính Long!
Thật vậy, từ khí thế và ánh mắt trên người họ cũng có thể nhìn ra được, họ đều là những kẻ liều mạng, có chút thực lực! Tuy nhiên, những điều này vẫn chưa đủ! Đối với Tiêu Chiến, đó chỉ là sâu kiến!
Không riêng gì anh, Long Nhất đến Long Bát, cũng không chút nào để
những người này vào mắt!
“Tiêu Chiến! Thả con tôi ra! Quỳ xuống và chịu sự hình phạt của nhà họ Kim!!!” Kim Chính Long phát tay áo lên, đưa tay chỉ vào Tiêu Chiến hét lên giận dữ!
Nhưng mà, khóe miệng Tiêu Chiến nhếch lên lạnh lùng, sau đó chậm rãi nhấc chân phải, ‘bang’, trực tiếp đá Kim Thái đến dưới chân Kim Chính Long!
“Thả anh ta ra, rồi sao nữa?” Tiêu Chiến lạnh giọng nói!
“A!” Trong nháy mắt, Kim Thái kêu lên một tiếng, xương sườn ở ngực và bụng đều gãy, anh ta nằm ở trước mặt Kim Chính Long, phun ra mấy ngụm máu tươi, run rẩy đưa tay, nắm lấy giày da của Kim Chính Long, nghẹn ngào nói: "... Ba...Thay con... Báo thù!”
Kim Chính Long trơ mắt nhìn Kim Thái trước mặt ngã trong vũng máu, hai mắt đỏ bừng màu đỏ tươi! Cả người ông tràn đầy sát khí, hai tay không ngừng run rẩy, gào rống lên: “A Thái! Con trai của ba! A a a! Giết! Giết bọn họ cho tôl! Không chừa một
ai!!!
Kim Chính Long tức giận đến tận tâm can, điên cuồng hét lên khàn cả giọng!
Oanh!
Trận chiến nổ ra!
Hàng ngàn tên côn đồ nhà họ Kim, lúc này đồng loạt ầm ầm lao về phía Tiêu Chiến! Con dao gâm dài và côn thép cầm trẽn tay, dưới màn mưa lóe lên ánh sáng lạnh lẽo!
Long Nhất và Long Bát nhanh chóng ra tay!
Nhưng trong nháy mắt!
“Đùng!”
Một tiếng súng vang dội khắp toàn bộ sơn trang nhà họ Kim!
Đứng ở phía sau đám người, Kim Chính Long lấy súng lục từ trong ngực ra, bắn về phía Tiêu Chiến với vẻ mặt tràn đầy phẫn nộ!
“Đi chết đi! Đi chết đi!!! Tôi muốn cậu đền mạng cho con trai tôi!!!”
Đúng lúc đó, một bóng người yếu ớt
trong bộ váy trắng đột nhiên lao ra khỏi đám đông!
“Tiêu Chiến! cẩn thận!” Cô không màng tất cả mà lao ra, dưới chân giày cũng chạy mất, cứ trần trụi đôi chân như vậy lao ra giữa Tiêu Chiến và Kim Chính Long, mặt hướng về Tiêu Chiến, lộ ra nụ cười nhân hậu và dịu dàng nhất, rồi sau đó dang rộng hai tay mỏng manh của cô ra!
“Đùng!”
Tiếng súng thứ hai vang lên!
Gần như cùng một lúc, hai viên đạn
bắn ra khỏi nòng súng, chập chờn ngọn lửa, xuyên qua không khí, xuyên thấu màn mưa, trực tiếp bắn trúng vào phía sau lưng bóng dáng yếu ớt!
Vào lúc đó, toàn bộ không gian dường như đã ngưng lại!
Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào bóng dáng của người phụ nữ áo trắng đang đứng không vững mà nhẹ nhàng ngã xuống!
“Khương! Vũ! Nhu!”
Hai mắt Tiêu Chiến nhanh chóng mở
bắn ra khỏi nòng súng, chập chờn ngọn lửa, xuyên qua không khí, xuyên thấu màn mưa, trực tiếp bắn trúng vào phía sau lưng bóng dáng yếu ớt!
Vào lúc đó, toàn bộ không gian dường như đã ngưng lại!
Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào bóng dáng của người phụ nữ áo trắng đang đứng không vững mà nhẹ nhàng ngã xuống!
“Khương! Vũ! Nhu!”
Hai mắt Tiêu Chiến nhanh chóng mở
to, đồng tử trong nháy mắt thu nhỏ lại! Anh lao ra một cách tuyệt vọng! Anh chém tới tấp những tên côn đồ trước mặt anh, một quyền một chân đều đánh bay toàn bộ!
“Đùng!” Khoảnh khắc đó, Khương Vũ Nhu giống như một đóa hoa sen trắng, ngã xuống bên trong vũng máu loãng, cộng với nước mưa bên dưới, toàn thân lập tức bị nhuộm màu đỏ máu! Toàn bộ váy trắng cũng nhanh chóng bị máu nhuộm đỏ, giống như màu đỏ của áo cưới!
Bùm một tiếng!
Tiêu Chiến vội vàng chạy tới, hai mắt đỏ rực, ôm lấy Khương Vũ Nhu, môi run rẩy, nước mắt không ngừng lăn xuống!
“Vũ Nhu...Vũ Nhu...Tại sao, sao em lại ở đây...”
“Phốc!” Khương Vũ Nhu nôn ra một ngụm máu tươi, ngã vào trong vòng tay Tiêu Chiến, nước mưa cứ như vậy rơi xuống trên thân thẻ yếu ớt của cô, đập vào phía trên khuôn mặt đẹp như thiên thần của cô. Cô run rẩy đưa bàn tay phải đầy máu ra, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Tiêu
Chiến.
“...Tiêu Chiến, hình như em chưa từng được chạm vào mặt anh... 5 năm trước, em hận anh...Nhưng mà, khoảnh khắc anh xuất hiện vào đêm hôm đó, em đã biết... Cả đời này của em đều thuộc về anh...Tiêu Chiến, anh có thể hứa với em một điều kiện không...” Khóe miệng Khương Vũ Nhu nhẹ nhàng nở nụ cười.
“Anh hứa! Anh hứa!!!” Tiêu Chiến cực kỳ bi thương, ôm chặt lấy Khương Vũ Nhu!
Khương Vũ Nhu ghé vào tai anh, nỉ
non nói nhỏ: Hứa với em, sống
thật tốt với Cacao...Tiêu Chiến, Em ... yêu...anh...”
Bang!
Nói xong câu này, đôi tay dính đầy máu của Khương Vũ Nhu cứ như vậy trượt khỏi má Tiêu Chiến, giống như hồ điệp gãy cánh, rơi xuống trong mưa, nước mưa bắn lên tung tóe!
Khoảnh khắc đó, Tiêu Chiến quỳ gối trong mưa, bầu trời sấm rền cuồn cuộn!
Anh ôm chặt Khương Vũ Nhu, ôm chặt cô, cả người đều đang run lên! Đó là lửa giận! Là không cam lòng! Là sát ý tận trời!!!
“A a a!” Tiêu Chiến ngẩng đầu, hét giận dữ với trời xanh! Tiếng gần đó, giống như tiếng rồng ngâm, xé tan đám mây đen dày đặc trên bầu trời! Cả trời lẫn sấm rền đều dường như sợ hãi!
Vô cùng vô tận sát ý, đang tuôn ra trên người Tiêu Chiến vào lúc này!!!!
Trong nháy mắt, anh giống như một
sát thần! Một người đứng giữa trời và đất, thần và quỷ đều sợ sát thần!!!
Anh ôm Khương Vũ Nhu đang mặc váy trắng bị nhuộm thành màu máu trong lồng ngực, từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên! Đôi mắt lạnh băng vào lúc này đã hoàn toàn biến thành một màu đỏ tươi!
Bắc Lương tức giận, núi sông tan thành mây khói!
“Phanh!”
Long Nhất phía sau nhìn thấy cảnh này nghiến răng nghiến lợi, hai mắt
cũng đỏ bừng! Gầm một tiếng đầy giận dữ, sau đó anh ấy rút đạn tín hiệu trong lòng ngực ra và kéo nó về phía bầu trời!
Một con rồng màu xanh lá chợt xuất hiện phía trên không sơn trang nhả họ Kim! Chiếu sáng toàn bộ bóng đêm, sáng như ban ngày!
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên và bị con ròng màu xanh lá trên bầu trời dọa chết khiếp!
Hình dáng con rồng màu xanh lá ... Đây là...
'Ằm ầm ầm!!!
Trong tích tắc, một đoàn nhân vật cuồng bạo sát khí xuất hiện trong sơn trang nhà họ Kim với tốc độ cực nhanh! Mỗi một bóng dáng đều mang sát khí ngập trời! Khoảnh khắc vừa xuất hiện, mấy tên côn đồ nhà họ Kim đã trực tiếp bay đi!
Sau đó, tất cả những bóng người đó tập trung tới trước người Tiêu Chiến đang ôm Khương Vũ Nhu, quỳ một gối xuống đất, vùi đầu, tức giận hét lên: “Điện Thần Long, Long Thập Lục! Bái kiến điện chủ!”
'Ằm ầm ầm!
Lại thêm một bóng người, mang theo xương sát khí, đánh bay vài tên côn đồ, quỳ gối ở trước mặt Tiêu Chiến: “Điện Thần Long, Long Thập Nhị! Bái kiến điện chủ!”
Chuyện này vẫn chưa kết thúc, từng bóng người, từ xa đánh úp lại, trực tiếp tiến vào như chỗ không người, quỳ gối trước mặt Tiêu Chiến, tôn kính hét lên:
'Điện Thần Long, Long Thập Thất!
“Điện Thần Long, Long Thập Cửu! Bái kiến điện chủ!”
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc và sợ hãi của tất cả mọi người, Long Nhất tới Long Bát, đá văng mấy người, khắp người mang theo sát ý cuồng bạo, quỳ gối ở trước tất cả đám người vừa quỳ, quỳ gối trước mặt Tiêu Chiến, quát lên: “Long Nhất, Long Nhị, Long Tam, Long Tứ, Long Ngũ, Long Lục, Long Thất, Long Bát! Thề sống chết nghe lệnh điện chủ!”
Oanh!!!
Đột nhiên, một người đầy sát khí tàn sát ngập trời, khí thế vượt xa Long Nhất và những người khác, từ trước cửa nhà họ Kim, từng bước giẫm lên màn mưa! Hơi thở ngập trời đó trực tiếp xé tan mây mù trên bầu trời!
“Điện Thần Long, Long Tôn, Long Lân!”
Xôn xao!
Trên đỉnh đầu, đột nhiên xuất hiện
tiếng rít cánh quạt! Một bóng người sừng sững đứng ở cửa khoang phi cơ trực thăng, mặc áo gió màu đen, giống như tuyệt đỉnh sát thần, trực tiếp từ giữa không trung nhảy xuống!
“Điện Thần Long, Long Tôn, Long Ngao!”
Mà ở phía xa, trên mái nhà biệt thự năm tầng nhà họ Kim, hai bóng người quần áo sột soạt, còn mang theo một khí thế cường hãn dường như muốn hủy diệt cả thiên hạ!
“Điện Thần Long, Long Tôn, Long Hình!”
“Điện Thần Long, Long Tôn, Long Nguyệt!”
Tứ Đại Long Tôn Điện Thần Long, toàn bộ xuất hiện trong trang viên nhà họ Kim! Đây chính là tứ đại sát thần nổi tiếng thế giới!!!
Và theo họ xuất hiện, 3 người của Điện Thần Long vẫn đang cuồn cuộn không ngừng xuất hiện, quỳ gối trước mặt Tiêu Chiến!
Cùng lúc đó, toàn bộ bầu trời đêm được thay bằng tiếng ầm ầm, từng
chiếc xe tăng chiến đấu xuất hiện bên ngoài trang viên của sơn trang nhà họ Kim. Những chiếc xe pháo màu xanh lục nhắm thẳng vào mọi người trong nhà họ Kim! Và trên bầu trời, từng trận máy bay trực thăng, tất cả đều lượn vòng liên tục, từng bóng dáng một lao xuống bằng dây thừng, và lần lượt những người được trang bị vũ khí đầy đủ, từ trên trời giáng xuống!
Người nhà họ Kim nhìn thấy cảnh tượng này đều bị dọa phát sợ!
Bọn họ có khi nào gặp qua cảnh tưởng như vậy đâu!
Kim Chính Long càng thêm kinh hãi, nhìn Tiêu Chiến cả người run lên, lắp bắp nói: “Cậu... rốt cuộc cậu là ai?!”
Tiêu Chiến lúc này đang ôm chặt Khương Vũ Nhu dính đầy máu, nhất thời nhướng mày, trong mắt tràn ngập lửa giận! Vào thời khắc đó, cả thế giới dường như được thay thế bởi khí thế trên người Tiêu Chiến!
Giận!
Giận thấu trời xanh!!!
Đúng lúc này, Long Nhất và tám người khác đang tung hoành, trên tay cầm một hộp gấm Thương Sơn màu đỏ, trên hộp gấm có một biểu ngữ hình phá long tinh kỳ!
Trong màn mưa, hàng vạn người, bọn họ từng bước từng bước: “Đạp! Đạp! Đạp!” Đi đến trước mặt Tiêu Chiến!
Lá cờ màu đen được phất lên, lộ ra dưới lá cờ là chiến bào Thương Long được thêu bằng sợi tơ vàng!
Trên đó, kiệt ngạo sát ý tàn sát bừa
bãi! Làm mọi người chấn động!
Kim sắc Thương Long, kinh sợ đương thời!
Phá Long Thần bào, không hối tiếc!
“Cúi chào!!!”
Tất cả gầm lên, tràn ngập túc sát, kinh sợ thế gian!
“Xôn xao!” Tiêu Chiến phất tay một cái, thanh đế kim long chiến bào quay cuồng trong không trung!
Thương Long màu vàng triển khai
trước mặt người khác!
Ngũ trảo Kim Long, dữ tợn bay lên bầu trời!
Trong chớp mắt, chiến bào Kim Long đã được khoác lên! Đầu vai tô điểm sao Kim, sáng như sao trời!
Thân như Thương Long, lông mày trụy ngân hà, tối cao đương thời!
Mà trong vòng tay của anh, thân thể yếu ớt tràn đầy máu của Khương Vũ Nhu, giống như một chiếc áo cưới lộng lẫy như Hồng liên thịnh thế!
Tiêu Chiến lạnh lùng nhìn Kim Chính Long, sát ý trong mắt sớm đã không nhẫn nại được!
Anh nổi giận gầm lên một tiếng: “Nhà họ Kim, giết không sót một ai!!!”
Giờ phút này cả người Kim Chính Long, sớm đã sợ hãi đến phát run!
Sắc mặt ông ta tái nhợt không còn giọt máu nhìn khí thế xông thẳng trời cao, giống như cầu vồng, run giọng hỏi: “Cậu... rốt cuộc cậu là ai?! Tại sao cậu lại có Thanh Vân chiến bào Kim Long !!!”
***
Mời các bạn đọc truyện Long Vương Tế Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.com.vn
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!