• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dứt lời, Hy Nguyệt cầm lấy tờ đơn ly hôn rồi nhanh chóng đi vào phòng đóng sầm cửa lại. Nắm chặt nó trong tay, cô tựa lưng vào tường rồi từ từ ngồi xuống 

Cuối cùng thì vẫn phải ly hôn 

Cô chỉ muốn một cuộc hôn nhân bình thường thôi mà tại sao ông trời lại ác quá vậy? 

Khánh Hà nhìn theo Hy Nguyệt mà chỉ biết lắc đầu, cô đi lại đứng trước phòng của Hy Nguyệt định gõ cửa hỏi xem "chị ổn không?" 

Vừa giơ tay lên thì lại có tiếng thút thít phát ra từ bên trong. Không nghĩ thì cũng biết, Hy Nguyệt đang khóc. Khánh Hà thở dài tự ngẫm nghĩ 

-Tại sao chị cứ phải tạo cái vỏ bọc mạnh mẽ làm gì? Muốn khóc thì cứ khóc với em cần gì phải trốn tránh một mình như vậy? 

Khánh Hà đứng đó một lúc lâu, suy đi nghĩ lại thì nhất định ngày mai cô phải đến LCK, gặp tên Lục tổng đáng chết đó nói cho ra lẽ, 

Tại LCK. 

-Lục tổng, cô thư kí của...thiếu phu nhân muốn gặp ngài 

-Cho vào đi 

Khánh Hà đi theo Tiểu Giang vào bên trong phòng chủ tịch, anh ra hiệu cho trợ lý Giang ra ngoài 

Khi trong phòng chỉ còn lại hai người, cô liền đi thẳng vào vấn đề 

-Lục tổng, anh làm ơn buông tha cho chị Nguyệt đi, ba năm qua chị ấy đã khổ lắm rồi. Anh làm ơn tránh xa chị ấy ra đi 

Hai mươi ba tuổi nó đã là một giai đoạn lưng chừng và chênh vênh rồi...vậy mà chị ấy lại phải chịu thêm vô vàng nỗi đau nữa, tất cả đều vì sự xuất hiện của anh đó. Tôi hy vọng Lục tổng sẽ hiểu. chào anh! 

Khánh Hà cúi đầu rồi ra về, còn Lục Lãnh Phong vì mấy lời đó mà hô hấp cũng không trở nên nặng nề hơn. Anh nhắm mắt rồi ngã lưng ra ghế 

Sau khi cô rời khỏi thì Tiểu Giang mới dám bước vào. Thấy vẻ phiền muộn của ông chủ. ông cũng rất đau lòng 

-Lục tổng 

Nghe tiếng gọi của trợ lý Giang, anh mới choàng tỉnh sau đó lại phải tiếp tục công việc, thỉnh thoảng lại họ lên vài cơn 

-Lục tổng có sao không? Dạo này hình như sức khoẻ của ngài không được tốt đấy 

-Không sao, cậu đi pha cho tôi tách cà phê đi 

Hy Nguyệt và Khánh Hà đang đứng ở sân bay để đón William. Từ xa có một chàng trai tóc hai mái đang kéo va li về phía hai cô gái. Kính râm đen, áo sơ mi đắt tiền nhìn chẳng khác một chàng badboy, trông vô cùng bảnh tỏn 

-Anh về làm gì vậy, phiền chết được. Em nhớ tuần trước báo mới đăng là anh đang hẹn hò với cô minh tinh nào mà? Sao không ở Anh tận hưởng niềm vui đi 

Vừa mới gặp lại, cứ nghĩ sẽ anh em tình thân nào ngờ lại bị Hy Nguyệt nói phiền phức, William liền trách móc 

-Còn không phải tại ba mẹ anh sao? Hai người họ không yên tâm về em nên mới bắt anh sang đây. Riết anh chẳng biết anh hay em mới là con ruột nữa. Còn nữa, anh đá cô ta rồi 

Hy Nguyệt ồ lên một tiếng rồi vỗ lên vai của William vài cái trêu chọc

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK