Cô mỉm cười nói với mọi người
-Nhưng mà tôi giận cô lắm đó, làm lâu như vậy mà không nói rõ thân phận của mình
Một người tên Triệu Lam bĩu môi
-Không nói ra tại vì tôi không muốn vì thế mà được đối xử đặc biệt
Hy Nguyệt giải thích cho mọi người hiểu, tầm lúc sau có một người phụ nữ diện sườn xám đỏ cắt hở vô cùng táo bạo đi đến chỗ đám người cô. Cất giọng đanh đá cùng ánh mắt xem thường nhìn Hy Nguyệt
-Thiếu phu nhân gì chứ, nói không chừng mai mốt Lục tổng chơi chán rồi bỏ cô cũng nên
-Chuyện gia đình người ta sao cô quan tâm vậy giám đốc Hạ, dù sao thì cô ấy vẫn là Lục phu nhân, cô nên cẩn thận lời nói của mình đi
Hy Nguyệt chưa kịp mở lời thì Triệu Lam đã lên tiếng, mọi người ở phòng kinh doanh vốn đã có thành kiến với cô ta, cho dù là giám đốc thì họ cũng chẳng quan tâm
-Cẩn thận lời nói? Hứ Lục thiếu phu nhân gì chứ chẳng qua cũng là kẻ làm ấm giường thôi
Trước những lời nói chua ngoa, xem thường của ả, Hy Nguyệt vẫn bình tĩnh đáp lại pha chút sự châm chọc
-Giám đốc Hạ thích nghĩ như nào tôi cũng không quan tâm nhưng mà sao tôi thấy
Dừng lại một lúc rồi cô nói tiếp
-Bộ đồ cô đang mặc có phần không phù hợp với cương vị giám đốc đó
Ở mặc bộ sườn xám đỏ không tay, ngắn tới bắp đùi, xẻ tà cao ngút, cắt khoét ngay phần ngực còn để hở cả lưng. Nhìn qua có ai mà nghĩ cô ta là một giám đốc đâu
-C-cô...cô
Lời nói của Hy Nguyệt nhất thời làm ả ta cứng họng, dùng tay chỉ chỉ vào mặt cô rồi hậm hực đi sang chỗ khác
-E-em là Diệp Hy Nguyệt phải không?
Đang nói chuyện vui vẻ cùng mọi người thì từ xa có một anh chàng mặc vest bước lại
-Anh làa...
.
.
.
.
.
.
.
.
!
Nhận thấy vẻ mặt không biết của Hy Nguyệt, anh ta vội nói tiếp
-ì anh là Vương Huy, em còn nhớ anh không?
-Vương Huy?
Cái tên này sao quen quá hình như cô từng quen người này. Suy nghĩ một hồi cô mới nhớ ra đúng rồi Vương Huy là học trường hồi đại học của mình.
-À thì ra là học trưởng Vương
-Sau khi học xong đại học anh bị mất liên lạc với em, may mắn hôm nay lại được gặp lại
Vương Huy nhìn cô mỉm cười, dáng vẻ có phần ôn nhu hơn Lục Lãnh Phong nhiều
-Em rất vui khi gặp lại anh.
-Anh cũng rất vui nhưng mà không ngờ e-em lại là phu nhân của Lục tổng
-ì hiện tại anh đang làm gì?
Cô hơi nghiêng đầu thắc mắc, thấy dáng vẻ đó anh ta mỉm cười rồi nhẹ nhàng đáp
-Anh đang làm việc ở Vương thị
-Vương thị? Vương Huy
Hy Nguyệt chợt nghĩ ra điều gì đó dừng lại một lúc rồi tiếp lời
-Thất lễ rồi Vương tổng