• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Lãnh Phong lại nói tiếp. Lúc này, cô lại ngớ người, thì ra năm đó cứ ngỡ là cùng anh diễn kịch lừa mọi người nào ngờ Hy Nguyệt lại là khán giả cho vở kịch của Lục Lãnh Phong 

-Anh rất có tố chất làm diễn viên 

Hy Nguyệt cảm thán khả năng diễn xuất của Lục Lãnh Phong. Cố lại nhớ ra gì đó liền hỏi tiếp 

-Sao anh biết em bị Vương Huy bắt mà đến cứu? Còn nữa, tại sao anh biết Chu Kiệt là chủ tịch W&B? 

Đơn giản thôi, bởi vì anh là Lục Lãnh Phong 

Anh ôm Hy Nguyệt chặt hơn như thể sợ người con gái này lại rời đi 

-Ngày kỉ niệm thành lập LCK, anh biết em chính là bị hãm hại nhưng anh bất đắc dĩ phải nói ra những lời khiến em bị tổn thương. Khoảnh khắc anh biết con của chúng ta mất, anh dường như sụp đổ. Nghĩ đủ cách bảo vệ em nhưng cuối cùng lại không thể bảo vệ con chúng ta. Lúc đó, anh rất muốn đến bệnh viện với em nhưng để em ghét anh mới chính là cách bảo vệ em tốt nhất nên anh đành thôi 

-Hứa với em một chuyện được không? Sau này có chuyện gì cũng khôn được giấu em. Chúng ta bỏ lỡ nhau ba năm rồi, em không muốn chúng ta lại tiếp tục bỏ lỡ nhau đâu 

-Anh hứa với em 

Nằm trong lòng anh một lúc, Hy Nguyệt nhìn Lục Lãnh Phong cất giọng khiến người ta tò mò 

-Em có hai chuyện này muốn cho anh biết 

-Hửm? 

Lục Lãnh Phong ánh mắt mong chờ câu nói tiếp theo của Hy Nguyệt, không để anh đợi lâu. cô tiếp tục 

-Em đã nhớ ra anh là người năm đó, người đã hứa sẽ lấy em vào năm em hai mươi ba tuổi 

-Còn một chuyện nữa, thật ra đơn ly hôn đó nó vẫn còn ở trong túi xách của em. Em không có dũng khí để cắt đứt quan hệ với anh 

-Thật không? 

Hy Nguyệt khẽ gật đầu, khỏi cần phải nói cảm xúc Lục Lãnh Phong lúc này. Anh vui sướng đến khó tả, chỉ biết ôm thật chặt lấy cô gái nhỏ nhắn 

Cuối cùng tình yêu mười một năm của Lục Lãnh Phong dành cho cô nhóc ngày nào cũng đã có được hạnh phúc. Sau tất cả mọi hiểu lầm, họ cũng đã về bên nhau 

-Về biệt thự với anh đi 

Lục Lãnh Phong bỗng đưa ra lời đề nghị. Hy Nguyệt có do dự đôi chút, cô vẫn chưa nói việc này cho ông ngoại và cậu biết 

-Nhưng...được rồi, em về cùng anh 

Hy Nguyệt gật đầu đồng ý. Tạm thời cứ như vậy đi, sau này cô sẽ giải thích với gia đình mình sau 

Tuy đã tỉnh lại nhưng anh vẫn phải ở lại bệnh viện thêm vài ngày để theo dõi sức khỏe. Trong suốt những ngày này, Hy Nguyệt đều đến bệnh viện. Có khi cô còn đem theo cả hồ sơ để xử lý rồi ở lại đến tận chiều 

Hy Nguyệt ngồi ở ghế, để tài liệu trên đùi chăm chú xem xét. Trên bàn còn có một đĩa táo đã được gọt sẵn. Nói là để cho anh những nãy giờ toàn chỉ thấy cô đụng tay vào chiếc đĩa 

Thấy cô chẳng hề đoái hoài đến mình, Lục Lãnh Phong cất giọng để gây sự chú ý 

-Anh muốn ăn. 

Cô định đưa một miếng táo cho anh nhưng nhìn lại trong đĩa đã trống trơn. Hy Nguyệt nhìn anh cười ngượng 

-Để em gọt táo cho anh 

-Anh không muốn ăn táo

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK