• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hy Nguyệt nằm trên giường nhưng thân thể lại cựa quậy không thôi. Cô với hai tay ra kéo mạnh lấy Lục Lãnh Phong khiến thân thể to lớn của anh phủ lên người Hy Nguyệt 

-Giúp...giúp tôi 

Lý trí của Hy Nguyệt đã hoàn toàn biến mất, cô vòng hai tay qua cổ kéo mạnh anh xuống rồi rúc đầu vào cổ hít hà lấy mùi hương nam tính trên người Lục Lãnh Phong 

-Em biết anh là ai không? 

Giọng nói khàn khàn của anh vang bên tai cô. Lục Lãnh Phong đang cố đè nén dục vọng của mình xuống nhưng tiểu yêu tinh dưới thân lại liên tục chiếm tiện nghi 

-Lục......Lãnh. Phong, giúp...giúp tôi 

Giọng nói ngắt quãng của Hy Nguyệt, anh cổ khống chế chính mình mà hỏi 

-Em không hận anh sao? 

-Em-...nóng lắm..giúp...giúp 

Lục Lãnh Phong khó khăn tháo gỡ từng ngón tay thon dài, trắng nõn của cô ra khỏi cổ mình sau đó ngồi dậy nắm lấy hai tay để cô gái nhỏ khỏi phải sờ soạng lung tung 

-Lần này là em tự nguyện? Em không hận anh nữa? 

-Giúp...giúp 

Anh đã từ từ nới lỏng cổ tay Hy Nguyệt, tóm được cơ hội cô nhoài người một lần nữa ôm lấy anh. 

Chiếc áo vest anh đã bỏ sang một bên nên cũng dễ dàng tạo cơ hội cho Hy Nguyệt. Cô gái nhỏ nghịch ngợm cởi từng chiếc cúc trên áo sơ mi, ngang nhiên đặt tay lên ngực trần 

Anh như bị kích thích vòng một tay qua eo nhỏ, nếu cứ tiếp tục e rằng anh sẽ không nhịn nổi mất 

-Muốn...muốn ưm..ưm... 

Da thịt mát lạnh chạm vào tay làm cô đôi ba phần dễ chịu hơn. Xem ra Hy Tuyết hạ dược cô với liều lượng không phải là ít 

Như có luồn điện chạy trong người, Lục Lãnh Phong lập tức đem cô gái khóa trụ dưới thân. Anh thật sự không thể kìm nén được nữa rồi 

Đây là do em cố ý 

Dứt lời, áo sơ mi nhanh chóng đã bị vứt xuống sàn, anh toang định xé bộ váy dự tiệc cô đang mặc thì liền bị Hy Nguyệt ngăn cản 

-Tên k-khốn...không...không được...xé 

Cô gái này dù bị hạ dược đến mức này mà vẫn có thể chửi Lục Lãnh Phong được xem ra là ghét anh nhiều lắm 

Được rồi, anh không xé. Nghe theo em tất 

Dứt lời, anh đặt lên trán cô một nụ hôn vô cùng ôn nhu sau đó lần mò tìm đến khóa kéo, cởi chiếc váy đen vứt sang một bên 

Nhìn ngắm cơ thể của cô, Lục Lãnh Phong khẽ nuốt nước bọt. Ba năm gặp lại mà thân hình của cô vẫn hoàn hảo như vậy, vòng nào ra vòng nấy thực sự quá đổi mê người 

Anh nhanh tay tháo nốt luôn chiếc bra đen và quần lót còn sót lại trên người Hy Nguyệt để tiện việc hành sự" 

Anh áp môi mình lên môi cô, bàn tay phạm thượng đặt lên ngực cô xoa xoa bóp bóp 

Tiếng rên nhè nhẹ, kiều diễm của Hy Nguyệt như đang cổ vũ cho anh tiếp tục. Lục Lãnh Phong cũng đã nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần vướng víu trên người mình 

Anh nhẹ nhàng tách hai đùi cô vòng qua hông mình, từ từ tiến vào bên trong kkk kkkkk. Cô luồn tay vào trong tóc anh từ từ cảm nhận khoái cảm 

Hai cơ thể cứ thế quấn lấy nhau, ân ân ái ái không rời. Cả căn phòng bây giờ chỉ còn lại tiếng thở hổn hển chàng trai và tiếng rên rỉ the thé của cô gái 

Sáng hôm sau 

Hy Nguyệt là người thức dậy trước, vừa mở mắt đã thấy gương mặt của Lục Lãnh Phong thì vô cùng chán ghét. Ấy thế mà tay của anh ta còn ôm chặt lấy eo cô, cảnh tượng trong vô cùng hạnh phúc

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK